Thương nhiều lắm, tủi sầu cũng nhiều lắm
Người quên ta cũng chẳng trách dẫu là
Miền ký ức tên người giăng khắp cả
Chạm chỗ nào cũng toàn thấy xót xa !
Yêu nhiều lắm, nghĩa là đau nhiều lắm
Càng thương mong càng xa xót vô bờ
Đôi lúc hỏi sao thương người sâu đậm
Để đau lòng, để nức nở bơ vơ
Hờn tủi thế mà vẫn không ngừng nhớ
Không ngừng thương, không ngừng nghĩ tới người
Dẫu ta biết tim ngàn lần vụn vỡ
Vẫn ngây khờ, vẫn thương mãi người thôi
Biết là ngốc … ừ thì ta ngốc đấy
Bao người trao cho ta tấm chân tình
Tim dại quá ! Chẳng mảy may run rẩy
Chỉ với người mới có nụ cười xinh…!
Ta chẳng trách dẫu đau nhiều chẳng trách
Người trao ta bao đắng đót ưu phiền
Giờ hai đứa sẽ nghìn trùng xa cách
Mãi mong cầu người trọn kiếp bình yên!
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL