Ngỡ như tiếng mẹ ngàn thu trở về…
Tự dưng con thấy nhớ
Dậu cúc tần xa xưa
Chiều mưa gầy dáng mẹ
Liêu xiêu phiên chợ buồn
Tự dưng con muốn bỏ
Tất cả ở nơi này
Về làm con cún nhỏ
Cuộn tròn trong ổ rơm
Ngửi mùi thơm khoai nướng
Bên nồi cám lợn sôi
Lửa reo vui tí tách
Chỉ mẹ và con thôi
Không làm người lớn nữa
Không làm kẻ ngăn sông
Không đau đầu vượt sóng
Không buồn tình đệ – huynh
Không cảm thấy điêu linh
Khi người ta phản bội
Thằng đàn ông lớn tuổi
Chợt vụng về giấc mơ …
Trưa hè oi nắng lả
Bên mâm cơm mẹ chờ
Sà vội vào nhón thử
Cắn miếng cà giòn tan
Húp bát canh rau vặt
Mắt cha chan chứa nhìn
Tiếng quạt mo nặng nhẹ
Ru con vào bình yên
Và trong giấc mơ đêm
Vầng trăng vành vạnh tỏ
Ngoài kia gà xao xác
Cha ho húng hắng nhiều …
Bát cơm nguội chiều qua
Mẹ để trong chạn tủ
Buổi sáng con tới trường
Bình yên và tạm đủ …
Kỷ niệm xưa ấp ủ
Trôi vào giấc mơ hoang
Chiều nay về tới cổng
Dáng mẹ xưa đâu còn
*
Ngoài vườn hoa bưởi rụng
Mây trắng vắt ngang trời
Đỉnh ngàn Nưa u mặc
Mấy năm rồi mẹ ơi? …
Không Phải Pha Lê