Hôm nay bỗng thấy mệt nhoài
Người cho tôi mượn bờ vai một lần
Đường đời nặng trĩu đôi chân
Bôn ba khắp chốn xa gần mình tôi.
Sợ rằng tôi ngã mất thôi
Chiều mưa giăng lối đơn côi nẻo về
Chẳng cần má ấp môi kề
Tựa vai bớt nỗi tái tê nơi lòng
Vai người tôi mượn được không
Ngả đầu vơi bớt bão giông cuộc đời
Đêm dài nước mắt khẽ rơi
Khóc thầm duyên phận nửa đời đa đoan
Kề vai mượn chút nồng nàn
Cùng người xua bớt trái ngang lụy phiền
Dẫu rằng chẳng nợ chẳng duyên
Cho tôi mượn chút bình yên vai người.
#HuỳnhTrang