Ta hãy sống cuộc đời mình em nhé
Chuyện đời thường là cơn gió thoảng qua
Lệ tuôn rơi có chắc sẽ nhạt nhoà
Phai hết những ưu tư phiền lắng đọng.
Ở ngoài kia một bầu trời khát vọng
Cô gái như em sao cứ phải u buồn
Hồn nhiên vô tư để triệu hạt mưa tuôn
Cuốn trôi hết… còn lại mình gửi gió.
Bận lòng chi chuyện người dưng khác họ
Cái người vô tình… một cô ngốc như em
Cười tươi nào bộ mặt ấy ai xem
Em xứng đáng nhận về mình hạnh phúc.
Kìa nắng ơi! Luôn gần bên ấm áp
Mây hiền hoà mây nhắn gửi yêu thương
Nhờ nắng mây vui bước hết con đường
Cùng em nhé đi về miền xanh thẳm.
Và gió ơi…! dù có xa vạn dặm
Những lúc em buồn…
Gió nhớ đến..
Gió nha!!!.
– Đình Bảo –
#tìnhyêuvànỗinhớ