Thử nói lời…anh rất nhớ em đi
Chỉ dối thôi có gì đâu phải tiếc
Để em khắc vào tim lời bất diệt
Dù chỉ là một mảnh khuyết tương tư!
Nói dối lòng… e rằng khó lắm ư!?
Sao để lộ vẻ trầm tư như thế
Em cũng biết… là chúng ta không thể
Chút ấm lòng giữa dâu bể chông chênh…
Thử nói lời…anh thật muốn ở bên
Sớt cùng em lúc gập ghềnh bão tố
Là dối đấy… nhưng âm thầm lệ đổ
Anh sợ gì… sợ chiếm chỗ người thương!?
Đời cho em… thân gái lắm đoạn trường
Người chẳng thể lại tơ vương quyến luyến
Họ lạnh nhạt… mà tim khờ xao xuyến
Phụ kẻ thương mình… huyễn hoặc bản thân!
Thử nói lời… yêu em lắm tình nhân
Da diết lắm… tối bần thần trong dạ
Tim anh đấy chỉ em là tất cả
Đời đẩy xô…vấp ngã… mãn nguyện rồi!
Thử nói lời… hãy nói một lần thôi
Em muốn vay… chút đầu môi chót lưỡi
Ngốc lắm đấy…. tình kia xa tầm với
Vẫn yếu mềm…đổi chác…đợi mượn vay!
#TAN- Trần Ánh Nguyệt
#Sắcmàunỗinhớ