{keywords}
Về nhà thôi Xuân đang tràn ngưỡng cửa
Tết nở hoa rồi Đào thắm giấc mơ xinh
Em áo tím với tình yêu đằm nụ
Nhớ quê nhà nơi sáng ánh bình minh.

Về thôi anh ta về miền cát trắng
Nơi mẹ đang mỏi mắt bốn mùa trông
Nơi cha già lưng còng thầm ngóng đợi
Những cháu con xa ở khắp mọi miền.

Về thôi anh ta về với biển rộng
Với núi cao sừng sững phía chân trời
Về úp mặt vào lòng quê tạ tội
Với mẹ cha chữ hiếu chẳng vẹn tròn.

Về thôi anh trước khi là quá muộn
Dù biết rằng lòng mẹ rộng biển Đông
Dù biết rằng tình cha cao núi thẳm
Ta chỉ là một nhánh nhỏ dòng sông.

{keywords}

Mọi dòng sông đều trở về biển lớn
Và bắt đầu từ lòng núi chứa chan
Sông càng chảy càng rời xa cách núi
Núi âm thầm im lặng chẳng trách than.

Về thôi anh…!.

Đỗ Thu Hằng