Tháng mười phố Huế đón Đông về
Giận hờn người ấy.. lại buồn ghê
Vào trang không thấy thơ tình nữa
Khắc khoải trong lòng dạ tái tê
Muốn lên phố Thượng.. đường đếm hướng
Cho ngàn nhung nhớ vạn lần thương
Hai phương cách biệt hai tâm sự
Cũng tại bên lòng nỗi vấn vương..
Sao mãi không quên được một người..?
Khi mà người ấy bặt dòng tin
Bởi vì phố Huế trời mưa lạnh
Nên lỡ trên môi thiếu nụ cười
Mùa Đông xứ Huế lạnh tái tê
Co ro xuống phố nhớ về anh
Bước nầy thì nhớ.. bước kia giận
Giận nhớ làm em càng thương thêm..
Năn nỉ đi anh nhắn một lời
Bởi vì người ấy chỉ hờn thôi
Hờn là yêu đó anh có biết
Một chút hờn ghen chỉ thế thôi
Hờn ghen vì phố núi B’lao
Bận dữ không về thăm Huế sao..?
Dù bận thế nào đi chăng nữa
Về mà hàn gắn Huế hư hao…
Trần Kinh Thượng