Một kiếp nhân sinh lắm đoạn trường
Người người mang đến những tơ vương
Đau thương , hỉ nộ hằn sâu vết
Ái ố, khóc cười, YÊU – HẬN – THƯƠNG
Đắng chát ngọt bùi ta tạo ra
Gập ghềnh nhân thế ai chẳng qua
Đớn đau tận cùng thành mạnh mẽ
Sang giàu … nghèo khó … cách bao xa?!
Ta đến nhân gian để làm gì ?!
Ngắm cuộc Hồng Trần rồi ra đi?!
Nếm vị ngọt bùi, chua, mặn,chát
Để thấu ấm nồng … xót chia ly!
Ngẫm xem khoảng cách giữa ghét thương
Giữa hận và yêu để đo lường
Giữa sống và chết nơi nhân thế
Cảm đời hạnh phúc hay thê lương!
Thì ra vị đời thật khác nhau
Niềm vui hoà lẫn với thương đau
Hạnh phúc đan xen cùng khó nhọc
Tươi trẻ dần chen với úa nhàu
Tự nhắc bản thân chớ u sầu
Bốn mùa luân chuyển nối đuôi nhau
Thu đi , Đông lại rồi Xuân tới
Ngoảnh mặt sớm mai tóc bạc màu…!
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL
#tìnhyêuvànỗinhớ