{keywords}

Ta có những ngày vọng về quê
Nơi cái nhau thai cha chôn sau bụi chuối
Câu hát ru “Chiều chiều… ” mẹ ngân một đời khó nhọc
Tiếng chuông Thiên Mụ lắng trong Hoàng thành bịn rịn
Hồ Tịnh Tâm mà răng xao động
nỗi niềm
xa xót
Gót sen hồng vướng bụi trần ai
Đâu Tả Thanh Long
Đâu Hữu Bạch Hổ
Cầu Dã Viên mặc nhiên thành cầu “giải thoát”
Nước sông Hương sao gột rửa hết tội tình
Đàn Nam Giao bao lâu rồi trơ mình bóng nguyệt
Đồi Thiên An xơ xác
Vọng Cảnh nhìn đời chia năm xẻ bảy
Những oan hồn đi hoang
Có tìm về Miếu Âm Hồn
qua cửa Đông Ba
Những bó nhang nghi ngút khói
Hồn vất vưởng mưu sinh
Con đò lơ lửng nửa đêm
Chở cung ai, cung oán
Chở cung nhớ, cung thương
Thả giữa dòng đời
Trôi những giấc mơ
Ta thương Huế
Một thời vàng son
Lũ lụt bão giông
Thiên tai dịch họa
Ta thương một đời mẹ cha
Ta thương em một vòng khép kín
Ta thương ta suốt đời canh cánh
Hồn Huế
Vượt qua những thăng trầm…!
Lê Viết Hoà (Lê Vân)

Xem thêm  KHÉP CỬA YÊU THƯƠNG