Có những điều em đã muốn quên đi
Nhưng bất chợt lại ùa về theo gió
Có những lúc đi một mình trên phố
Lại nghe mình dường như lạnh bờ vai.
Có lúc mình cần lắm một bàn tay
Và ngồi đếm những hao gầy kỉ niệm
Thời gian trôi cuốn bao niềm…thương mến
Ném sâu vào kí ức đã ngủ quên.
Đôi tình nhân dạo qua phố đêm đêm
Họ thầm hát lời êm đềm thương mến
Còn mình em xoè bàn tay… và đếm
Bụi thời gian… nào in dấu chân chim.
Có những khi em mải miết đi tìm
Và chỉ muốn bình yên khi đêm xuống
Nhưng cuộc đời đâu cho mình toại nguyện
Gieo vào lòng trăm nghìn… vết thương đau.
Xin được làm… cây cỏ… nếu kiếp sau.
#nguoivotinh