Anh mãi hỏi “Có nhớ anh không” vậy!?
Em trả lời “Nhớ da diết sao không”
Đêm dần tàn gửi câu chúc vừa xong
Sáng tỉnh giấc vẫn hoài mong tin nhắn
Gõ dòng chữ chúc an lành trao tặng
Kèm thêm lời nhã nhặn “Ê! Nhớ anh”
Những nụ hôn âu yếm đã sẵn sàng
Đợi nick chuyển đèn xanh hôn tới tấp
Anh lại hỏi ” vì sao em lại gấp!?”
Sợ giữa chừng điện thoại sập nguồn pin
Gửi chiếc hôn bên ấy lại lặng thinh
Nên tranh thủ hôn nhiệt tình trước đã
Giỡn chút chứ đời vô thường anh ạ
Yêu nhau thì gửi trọn cả hôm nay
Có nhớ nhung chớ tiếc hãy tỏ bày
Giống như thể đắm say ngày yêu cuối!
#TAN- Trần Ánh Nguyệt
#Mộtthờitađãyêu