Còn giận dỗi là còn yêu nhiều lắm
Bởi không yêu, ai hờn giận làm gì
Cớ sao người vội vã bước ra đi
Để xuân đến trong âm thầm lặng lẽ ?
Con đường tình giờ chia hai lối rẽ
Tâm hồn tôi cũng quạnh quẽ, tiêu điều
Từng đêm dài, trong giấc ngủ cô liêu
Tôi khẽ gọi tên người trong cõi mộng
Hoa cúc nở dưới trời xanh gió lộng
Nỗi nhớ người lắng đọng mãi trong tim
Cớ sao người cứ hờ hững, lặng im
Để nắng cháy mà lòng tôi buốt giá ?
Yêu thương cũ bây giờ xa xôi quá
Nước mắt buồn, tôi dành tặng riêng tôi…!
#NguyễnLamYên
Nhasachmienphi.com