Thần Nam lạnh người, hắn nhận ngay ra đó chính là người dưới cổ mộ đã phát ra thanh âm lần nữa. Những vô địch cao thủ đang chiến đấu trên không đều chấn động, nhưng ngoại trừ lão yêu quái sắc mặt đại biến ra, những người khác tuy trong lòng chấn kinh nhưng tịnh không hiểu rõ tình huống cụ thể. Lúc này Thần Nam cảm thụ rất rõ bởi vì hắn cách cửa cổ mộ không xa. Hiện giờ hắn cảm giác được một cổ ba động nhỏ từ trong cổ mộ phát ra, sau đó từ từ từ khuyếch đại, cuối cùng hóa thành thao thiên cự lãng
Một đạo ánh sáng cự đại từ trong cổ mộ phóng thẳng lên, năng lượng cuồn cuộn không ngừng chuyển động như thao thiên cự lãng, ngay trên không tòa hoàng thành hùng dũng bùng phát. Trong một khắc đó, toàn bộ đế đô, vô luận là tu luyện giả hay là lão bách tính phổ thông đều cảm giác được một cổ cảm giác áp bức khó tả, tất cả mọi người trong phương viên trăm dặm đều trông thấy quang trụ cự đại xuất hiện tại hoàng cung Sở quốc. Nhìn xa xa, thật như là có một đạo kình thủ ngọc trụ quán thông thiên địa.
Thần Nam nắm chặt ngọc thủ chưởng, nhanh chóng bay đi thật xa, Tử Kim Thần Long vội vã chuồn theo, những tu luyện giả phía xa cũng vội vã lùi lại phía sau. Tất cả đều cảm giác được quang trụ khổng lồ ba động khủng bố, khí tức cường giả làm cho những cao thủ vô địch trên không cảm thấy hổ thẹn, làm cho người khác không kìm được muốn quỳ xuống lễ bái. Nhưng không một ai dám dừng lại, vô số người chạy trốn khỏi hoàng cung Sở quốc, bọn họ biết rằng tiếp sau đó khả năng có sự tình không hay phát sinh.
Thần Nam ôm ngọc thủ chưởng theo số đông tu luyện giả chạy đến vùng biên giới của hoàng cung Sở quốc, mặc dù cũng có người nhìn ngọc chưởng lộ ra vẻ mặt tham lam, nhưng không một ai dám cản đường, bởi vì ai nấy vừa lúc nãy đều đã thấy tận mắt uy lực của ngọc chưởng, không ngờ là có thể bức lui thi sát và thiên sứ, đó tuyệt không phải là sức mạnh bọn họ có thể kháng cự được.
Quang trụ thẳng đứng chiếu sáng chói mắt, hào quang vạn đạo bao quanh, ánh sáng rực rỡ muôn màu, một tòa bạch ngọc đài trong suốt lấp lánh từ trong huyệt mộ chầm chậm bay lên trên mặt đất, một thân ảnh cao lớn như thần tựa ma đứng trên ngọc đài.
Đó là một trung niên nam tử cao lớn khôi vĩ, tóc đen dài tùy ý xõa trên vai, nước da màu cổ đồng, chân mày xếch, mũi thẳng, miệng rộng, tuy nhiên lúc này hai mắt của hắn lại yêu dị vô bỉ, mắt phải thần quang sâu thăm thẳm. Ngược lại, mắt trái đỏ rực, hung ác tàn bạo, nhiếp nhân tâm phách, ai trông thấy cũng đều rét run. Dáng vẻ bễ nghễ thiên hạ của trung niên nhân thấu phát ra một thứ bá khí tuyệt đại, làm hắn trông giống như một ma thần đang phủ thị chúng sinh.
Lúc trước khi Thần Nam và lão yêu quái đã trông thấy thân thể bất diệt của hắn, bất quá khi ấy hắn tựa hồ như không có chút sinh khí nào. Lúc này đây bao quanh người hắn là thiên địa tinh khí dày đặc xung động, quang hoa như nước chảy từ ngoài da hắn không ngừng thẩm thấu vào trong nội thể, ánh sáng lấp lánh bên ngoài thân thể hắn, ngàn vạn đạo hào quang rực rỡ làm cho hắn càng thêm cao lớn, khôi vĩ. Phi kiếm vốn trước kia cắm vào đầu hắn cũng đã thoát li, phi kiếm chỉ to cỡ bàn tay, hàn quang chói mắt, cắm ngang vào trong búi tóc của hắn.
Chùm ánh sáng cự đại hướng thẳng lên trời đó như thông đạo nối liền thiên địa. Bạch ngọc đài mang trung niên nhân theo đạo ánh sáng đó từ từ bay lên. Áp lực khủng khiếp bao trùm mọi phía. Thậm chí ngay cả mấy vị vô địch cường giả trên không trung cũng không tự chủ được, đều cảm giác thấy một cỗ áp ức, trung niên nam tử trên bạch ngọc lạnh lùng nhìn tứ dực thiên sứ Quỳnh Ân Tư, hai mắt hắn chiếu ra quang mang dài đến vài trượng, hắn quát lên: “thiên sứ dám bước vào đông phương tu luyện giới, đi chết đi!”
Trung niên nam tử đánh mạnh một quyền về phía trước, một đạo ánh sáng cự đại nhanh tựa như thần quang thiên giới, nháy mắt đã đến trước người Quỳnh Ân Tư, tứ dực thiên sứ bạo phát sức mạnh của toàn thân. Nhưng thật sự muốn chống lại cũng không được, thân thể của hắn chỉ chớp mắt đã bị đập nát, cuối cùng đột nhiên vỡ vụn ra.
Tuyệt đại hào hùng, ai dám cùng tranh phong!
Trên địa diện tất cả tu luyện giả đều chấn kinh.
Một quyền! Trung niên nam tử thần bí này chỉ cần một quyền đã lấy mạng tứ dực thiên sứ Quỳnh Ân Tư! Sức mạnh như thế này, nếu như không phải là do hai bên thực lực cách nhau quá xa, căn bản không thể có tình huống giống như vậy phát sinh.
Thiên sứ trong thần thoại truyện thuyết xuất hiện, người bình thường đâu dễ thấy được, vậy mà hôm nay, không ngờ một tứ dực trung giai thiên sứ đang sống sờ sờ ra đó lại bị một người giết chết, sự kiện này chắc chắn sẽ làm chấn kinh tu luyện giới.
Theo truyền thuyết tại tây phương thần giới, thiên sứ cấp thấp do chủ thần sáng tạo ra để làm công cụ chiến đấu, quần thể số lượng rất lớn, thân thể lấy ánh sáng làm vật chất, với năng lượng thuần túy của thân thể, tu vi tịnh không phải là kinh người lắm, so với các tuyệt thế cao thủ trong nhân loại không phân cao thấp, là công cụ chiến tranh thuần túy. Nếu như muốn tiến tới trung giai thiên sứ có huyết nhục, chắc chắn hao phí thời gian khó có thể tưởng tượng.
Trung giai thiên sử về mặt thực lực so với thiên sử cấp thấp cao hơn rất nhiều, tu vi của bọn chúng nếu như án theo phân chia đẳng cấp của tu luyện nhân gian giới mà nói, đã tiếp cận đến trạng thái lục giai đính phong, thậm chí so với cao thủ đạt đến bước đầu của cảnh giới tiên cấp cũng không khác biệt bao nhiêu. Điểm trọng yếu nhất chính là trung giai thiên sứ, đã có huyết nhục, có thể xem như là một sinh mệnh hoàn chỉnh, tốc độ tu luyện từ sau đó trở đi so với những thiên sứ cấp thấp nhanh hơn rất nhiều lần.
Ngày hôm nay, trung niên nhân một quyền đã lấy mạng một trung giai thiên sứ ở cảnh giới lục giai đính phong, thật làm người khác chấn kinh, thực lực của hắn thật khó ai có thể đoán được!
Sau khi thân thể của tứ dực thiên sử Quỳnh Ân Tư vỡ vụn, hóa thành điểm điểm quang vũ, tại không trung từ từ tiêu tán. Ngay lúc này, Tử Kim Thần Long đột nhiên bay lên, vội vã lao về phía đám quang vũ đó. Trong ánh sáng rực rỡ, một vật hình trái tim trong suốt sáng rực đang rơi xuống, bị Tử Kim Thần Long nhanh chóng đớp vào miệng.
Trung niên nam tử thần bí trên cao không sau khi nhìn thấy Tử Kim Thần Long, trong mắt thoáng thiểm qua thần quang, khẽ nói một mình: “Không ngờ là Ngũ Trảo Thần Long trong truyền thuyết….” Mắt trái đỏ rực của hắn, hung ác tàn bạo, lúc này đột nhiên xạ ra một đạo ánh sáng đỏ rực chói lọi, hữu chưởng của hắn từ từ giơ lên, muốn nhắm vào Tử Kim Thần Long. Nhưng cuối cùng hắn lại từ từ hạ tay xuống, mắt phải hắn thần quang âm trầm, sáng rực, xạ ra một đạo ánh sáng, đồng thời phong mang huyết hồng sắc trong mắt trái thu liễm vào trong.
Tử Kim Thần Long không hề biết rằng nó mới từ quỷ môn quan trở về. Những vô địch cường giả trên không trung trông thấy cảnh tượng trước mắt, trong lòng kinh hãi, lúc này ai nấy đều không dám khinh cử vọng động, áp lực khủng khiếp bao phủ trên trên người chúng nhân, làm bọn họ cảm giác được một cỗ uy hiếp cực đại.
Trên cao không yên tĩnh đến cực điểm, tất cả vô địch cường giả đều lặng lẽ đứng yên tại không trung.
Một người uy hiếp cả số đông vô địch cường giả, anh hùng như thế này, tuyệt đại bá giả, ai dám cùng tranh phong?