Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Dục Lạc Chân Kinh

Chương 5

Tác giả: Trần Đại Dư

Mặc dù Chi đã biết tất cả sự thật về sự liên hệ khác thường giữa anh Trung với Quỳnh, nhưng thấy hai người cố tình dấu liếm, Chi cũng không tọc mạch thêm nữa làm gì, để rồi ma đưa lối, qủy dẫn đường, Chi biết được cả những sinh hoạt phòng the của Chị Hương cùng anh rể. Có thể họ đã vô tình không muốn để cho Chi chứng kiến. Nhưng chuyện phải thấy đã thấy rồi, lại còn thấy thường xuyên hơn nữa mới tội nghiệp cho một cô gái thuần thục thơ dại như Chi. 

Làm cách gì để cho tâm trí của Chi không bị lung lạc Làm cách gì để cho những tưởng mơ mộng cùng niềm khát khao của thấp xác không thức dậy trong khắp cùng thân thể của Chi Làm cách gì để Chi có thể chế ngự được những cám dỗ kéo đến phủ ngập trong lòng vào những đêm Chi ngồi học bâi một mình trong căn phòng vắng, trong những đêm thinh lặng cô đơn mà xác thân cứ chỉ muốn tung cửa xổ lồng. 

Không! Nhất định Chi không thể làm như nhô Quỳnh, Chi phải tìm mọi cách. để quên đi mọi hình ảnh dâm dục, mọi sự việc ái ân đầy cám dỗ, để chế ngự những khát khao từng giở từng phút ngày đêm đang lớn mạnh sôi sục trong các cơ quan tình dục của Chi. Tại sao huynh lại có thể làm như vậy với anh Trung Chẳng thà

như chi Hương với anh Hoàng. Họ đã là vợ chồng thì chuyện trao đổi xác thân là điều hợp lý. Còn nhỏ Quỳnh thì rồi hậu quả của nó sẽ ra sao. Chẳng lẽ nó sẽ buông rơi cuộc đời con gái vì anh Tnmg đã có gia đình, làm sao anh ấy có thể lo liệu chu toàn cho Quỳnh nếu chẳng may xảy ra chuyện có bầu.

Xem ra nhỏ Quỳnh đã qua lại với anh Trung lâu lấm rồi thi phải. V cái hôm Chi đột ngột chứng kiến hai người ghì xiết và trò chuyện trắng trợn buông thả ở trên giướng thì chắc chắn đó không phải là bối cảnh của hai người mới vừa quen biết đến nỗi Quỳnh chẳng từng nói với anh Trung.

– Anh làm cho em không xa anh được nữa, có khi vừa mới từ nhà anh trở về, em đã muốn quay lại với anh…

Anh Trung mò tay xuống bóp nhẹ trên cái mu rậm rịt của nhỏ Quỳnh, anh ghé vào tai nó: 

– Lúc nào em muốn cũng được thôi mà. Chi đừng đến với anh khi có vợ anh ở nhà kẻo sảy ra chuyện ghen tuông lộn xộn.

Nhỏ Quỳnh cũng chứng vừa gì, nó tuồn tay xuống ve vút cái bìu dái của anh Trung, miệng phụng phịu :

– Em chỉ muốn anh dành tất cả cho em. Anh phải chơi với em cho đến khi chi ấy cồ dùng đủ mọi cách hay là dùng miệng mà bú chim, anh cũng không thể cứng lên được thì em mới bằng lòng. Anh Trung vừa bóp mu lồn nó vừa phá ra cười:

– Anh đâu dè em tham lam đến như vậy! Dù gì chị ấy cũng là vợ anh. Nếu anh không còn khà năng làm cho chi ấy thỏa mãn nhục dục mỗi khi cần tin chị ấy sẽ từ bỏ anh ngay lập tức. Chừng đó, anh biết ở với ai.

– Ở với riêng em! Quỳnh đông đình. Nó vọc mãi con chim đã cương cứng của anh Trung:

– Em sẽ ở với anh vuốt đời, để Cho chị ấy ở giá mới biết thân.

Anh Trung lấy tay ngất đầu vú con Quỳnh:

– Nói bậy! Đừng bao giờ để sảy ra chuyện này. Bất cứ lúc nào mình cần đến nhau là đã gặp được nhau rồi, càn chi em phải nghĩ đến chuyện tai ác đó.

Anh Trung xoa cái mu lồn của nó mạnh hơn:

– Thôi, đừng nói chuyện tào lao nửa, em dạng háng ra cho anh đâm cái của anh vào để cho em được sung sướng, dung sướng hoài hoài, chịu không em nhỏ?

Nhỏ Quỳnh ngoan ngoãn gục đẩu vào ngực anh Trung, nó tự động xoạc rộng hai bấp đùi. Cái lồn của nhỏ Quỳnh lúc thường trông cũng chỉ xít xoạt kích thước như của Chi thôi, nhưng giờ trông nổ nở to ra toang hoác với cái sắc hồng hào, cái hột le ươn ướt loang loáng đang hấp háy như có luồng điện giật chạy qua. Anh Trung vác thẳng hai chân nhỏ Quỳnh lên vai, anh cấm con cu của anh vào dễ dàng trơn tru, thân hình của Quỳnh dốc ngược đứng lên để cho anh Trung vừa gác hai chân của nó trên vai, vừa quì gối khom người đám thắng cái dương vật láng nhảy của anh vào. Tới nước này, con Quỳnh chỉ còn cách nằm đó mà lăn lộn, mà rên lên xuýt xoa, hai tay nó cào cấu lung tung chằng còn ra cái thể thống gì.

Chi nghĩ thực lòng, lỡ mà nó bị anh Trung cho mang bầu thì coi như nó đi vào của tử vì ba mẹ Quỳnh cũng thuộc gia đình đàng hoàng đứng đắn, đâu có dễ gì chịu đụng nổi dư luận dèm pha đàm tiếu nếu con gái của họ bị chửa hoang. Nghĩ tới nghĩ lui, Chi vẫn không thể nào tìm ra được cái đáp số đúng nhất để giải nghĩa tại sao nhỏ Quỳnh bỗng nhiên liều lĩnh và gan cùng mình như vậy! Đã đành, theo như Chi cảm nhận, thì đối với hai người tham dự vào cuộc giao cấu, chắc chắn sẽ có những cám dỗ tận cùng, giống như vế phần Chi, mới chỉ thấy và nghe thôi, trong cơ thể đã cảm thấy râm ran nóng bức khó chịu và nước lồn cứ tụ nhiên ứa ra âm ỉ, nhưng Chi vẫn chế ngự được bản thân của mình, nàng chỉ cần nhắm mắt chạy trốn thoát nhanh trước những cảnh tượng dâm ô lõa lồ, mặc cho dâm thủy tử trong cửa lồn ứa ra bao nhiêu cũng mặc, chạy trốn vào phòng, cởi quẩn ra xịt vòi nước lạnh cho nó dịu xuống là xong, cần gì cứ phải mãi tìm đến với nhau trong bao nhiêu lo sợ như vậy để làm gì. 

Nghĩ về mình thì như vậy, nhưng Chi cũng đủ đáng suốt để nhận ra rằng nàng chưa bao giờ bị tiếp xúc với người khác phái, cho nên nàng vẫn cho phép mình nghi ngờ, nếu có chuyện như vậy xảy ra, nếu có một cái miệng áp trên môi Chi mà hôn liếm, nếu có một khúc gân vừa cứng vừa dài như của anh Trung lẫn anh Hoàng chồng chi Hương mà đâm mạnh vào cửa mình như vậy, không biết mình có còn đủ trí lực để mà suy nghĩ thiệt hơn hay không. Chắc chắn Chi sẽ cương quyết để tự làm chủ lấy mình, không để cho bất cứ con cặc của bọn con trai lại vô cớ đâm thủng cái lỗ lồn của mình.

Chi mơ màng liên tưởng đến giấc mơ kỳ cục với Hưng hôm nào. Hưng tuy còn đi học, nhưng trông sức vóc của hấn bên ngoài cũng to lớn dềnh dàng như nhột người đã lớn và trong giấc mơ, Hưng đã trần truồng để cho thân thể cọ xát vào những vùng nhạy cảm của Chi và rõ ràng quá, Chi cũng đã bi kích thích đến ứa đẩy dâm thủy bên trong khe lồn. Chi mường tượng ra được phần nào kích thước và hình hài của bộ phận sinh dục con trai của Hưng. Nó cũng sẽ rất bự rất dài và rất to chứ chẳng vừa. Nếu Hưng sau này dám tỏ tình và dám chứng minh Hưng yêu Chi một cách cụ thể thì chắc Chi sẽ chọn Hưng làm người yêu đầu đời và hai người sẽ tiến đến hôn nhân. Chừng đó, Chi sẵn sàng cho Hưng làm bất cứ điều gì trên thân thể của nàng, Hưng muốn gì cũng được, hay là Hưng không làm gì khác, chỉ cần khoan thai từ tốn đút cái đầu dương vật của Hưng vào cái lỗ nhô âm hộ luôn luôn ngứa ngáy của Chi như bây giờ thì Chi cũng sẵn lòng, Chi “cho” Hưng ngay lập tức. Bởi vì, Chi cũng có dành rất nhiều cảm tình cho Hưng mỗi khi Hưng nhìn Chi đắm đuối, nhìn như ngây dại, nhưng đến lúc hái đứa chạm mặt nhau thì Hưng phong biểu lộ được lời gì Chi làm sao dám mở lời trước. Bạn cùng lớp với nhau, gặp gỡ, chào hỏi nhau vui vẻ là chuyện thường tình, đâu có biểu lộ được gì khác lạ. Nhưng tự nhiên trong lòng, Chi vẫn có nhiều ý tứ với Hưng và nếu Chi không nghĩ sai thì Hưng cũng rất thực Chi, thích một cách vô cùng đặc biệt nữa kia! Bởi những lúc tình cờ chạm mặt nhau, Hưng chí như trời trồng, đứng trân trân nhìn Chi như người mất trí, dù cho Chi có mở ngõ bằng một nụ cưới thật dễ thương, thất thân ái, thì Hưng, trời đất Hưng ngu quá, không chịu bình tĩnh đứng lạt, nấm lấy tay Chi hay nói với Chi vài lời, Chi sẽ tỏ cho Hưng biết vè cảm tình của Chi dành cho Hưng thật dạt dào tha thiết, vì nói cho cùng, trong đáy sâu tâm tưởng của một người con gái đôi mươi, Chi đã sẵn sàng yêu Hưng mất rồi. Hóa cho nên, trong những lúc cô đơn mơ mộng, Chi đã có lúc nằm mộng thấy Hưng, đã cùng với Hưng trong một cảnh trần truồng, tuy đã trần truồng nhưng rất là thánh thiện, đâu có làm những công việc loạn cuống như nhỏ Quỳnh với anh Trung hay như chị Hương làm với anh Hoàng. Tại sao giữa hai con người, một nam một nữ cứ phải hôn hít liếm bú và giao cấu hai bộ phận sinh dục với nhau. Chẳng lẽ họ không biết đau đớn là gì ???

Nghĩ miết rồi Chi chìm dần vào giấc ngủ. Trong giấc ngủ vặt vờ, Chi lại nhớ đến Hưng, lại nằm mộng thấy Hưng cũng đang trần truồng và thẻ lưới ra liếm sâu trọng âm hộ của Chi để tới khi Chi tỉnh giấc đáy quần xì-líp lại ướt cũng lênh láng chất nước ngai ngái nhờn nhờn. Chi lại phải đi vào phòng vệ sinh rửa nó đi cho khỏi bị nhớp nhúa, cho những sợi lông khỏi bị dính bệt vào nhau.

Hôm nay ngày lễ, được nghi học Chi không biết làm gì, cứ hết đi ra lại đi vào quanh quanh quẩn quẩn, đọc sách mãi cũng chỉ là những câu chuyện của tiểu thuyết lãng nhách vẩn vơ Chi nghĩ đến Quỳnh, chắc nó đã tìm cách để đến nhà anh chị Trung, có khi nó vui chơi làm bếp cùng chị ấy. Gặp lúc chị phải ra khỏi nhà là nó với anh Trung cứ an nhiên mà đem nhau vào giường mặc tình ân ái vì chị Trung chẳng có chút nghi ngờ gì.

Phần khác, chị cũng yên trí cho rằng anh Trung đã có chị cũng đã là quá dư thừa thỏa mãn sinh lý còn sức đâu nữa mà lăng nhăng trai gái. Vả lại dưới mắt chị Trung, nhỏ Quỳnh còn ngây thơ khờ dại, nó cũng có vẻ khó khăn cứng đẩu ra phết, dễ gì nó chịu dâng hiến vô cớ cho một ông thầy đã có vợ, đã hưởng thụ thường xuyên quá đầy đủ như anh Trung.

Quả nhiên, chị ấy đã lầm Chị đã bị một con bé giả vờ thơ ngây chẳng những dễ dàng qua mặt, nó còn biết cách chơi ác anh Trung bằng cách làm cho anh Trung dần dần khô cạn sinh lực vì mài miệt giao cấu thường xuyên với nó. Chẳng vậy mà, những lúc gắn đây. Mỗi khi chị lên cơn muốn anh phải làm tình, thì anh Trung như người đã mất hết hứng thú con cặc của anh không cứng lên được nhanh chóng như mọi lần, làm cho chị Trung khờ khạo không biết, nhưng anh Trung hiểu ý, anh vội giải thích như để che dấu tội lỗi của mình : 

– Lúc này anh làm việc hơi nhiều nên có chút mệt mỏi em chịu khó ve vuốt và bú nó một hồi lâu anh có thể làm được ngay thôi.

Chị Trung tin thật lời chồng, chị trần truồng bò hắn lên người anh Trung để “giúp” cho anh Trung phục hồi sinh lực, chị nút lười hôn môi và bú cái đầu con cặc mềm mềm của anh Trung cho đến khi máu dồn lên càng cứng, chi mới ngồi chồm hổm trên bụng anh, dạng banh hai háng ra cầm lấy cái khúc gân “tội nghiệp” của anh Trung mà đặt đúng vào cái lỗ của mình, chị nhịp nhàng dộng lên dộng xuống cho đến lúc các gân máu anh Trung thực sự được hồi sinh anh mới ra tay tiếp tục các phần vụ giao cấu của một người chúng anh đành phải nhập cuộc, đành phải mút bú cái liệng, cặp vú, lỗ lồn đã quá quen thuộc của chị Trung. Anh tự nhủ :

– “Lồn nào cũng là lồn! Lỗ nào những là lỗ! Bề nào thì cũng một bặn tinh khí sẽ phải xuất ra. Thôi thì tham dự lập tức cho vợ khỏi nghi ngờ cũng là một cách thay dối giữa hai thể xác, tuy rằng một lớn một bé, một mới một quen, nhưng nước nôi lông lá, khe núi cũng giống như nhau, kẻ cứng người mềm…”

Bình luận