Câu nói của Chướng trở thành bất hủ của lối xóm khi người ta đề cập một đề tài nào đó về gia đình Chướng Củ, Chướng Côn với mở đề hoặc kết luận câu chuyện nào cũng ăn khớp.
Nhiều lúc thấy cha già nứng sảng, Chướng thấy mà thương, muốn rũ ông đi làm
một quả cho trí ông hạ hoà nhưng không tìm cách nào nói. Nếu nói bóng nói gió để bà Củ không hiểu thì ông lại chậm tiêu, Chướng ít có dịp nào nữa để giãi thoát cho người cha một đời ham đụ.
Bữa ăn, Chướng chẳng ngon cơm nhưng Chướng cố gắng ăn để lấy sức cho tối hôm nay. Khi bà Củ ngồi vào bàn ăn, bà vừa đơm cơm vừa hỏi ông Củ:
– Sáng nay hàng họ có bán được không? Cái thằng Bỡn tới thu tiền hụi chưa?
ông Củ không buồn trả lời trả vốn gì hết cả ông bĩu môi chê con cá, trợn mắt với miếng thịt, khịt khịt với tô canh. Thái độ của ông làm bẩn mắt bà Củ :
– Ông đang diễn cái trò gì thế? Không bằng lòng món nào thì lần sau tui sữa chữa hoặc đừng nấu cái món mắc dịch ấy. ông có diễn trò thì ráng học tuồng Hồ Quảng hí Điêu Thuyền mới đúng điệu.
Ông Củ trúng nọc không còn nói năng. Khẩu đài của ông tắt làn sóng từ đây. Bà Củ tiếp tục rà tầng số và bắt đầu phát thanh rổn rang :
– Tui hỏi chuyện làm ăn, ông cho là chuyện quốc cấm, an toàn bí mật phải không?
Ông Củ thấy không yên nhưng gắng giọng cái uy trước mặt Chướng :
– Quốc cấm cái con cặc gì ở trong cái nhà cho ăn không cho đụ.
– Lại ăn nói chẳng ra đâu vào đâu, lồn bà còn đàng hoàng hơn nhiều.
Ông Củ nghe tiếng lồn là mùi lồn xông lên mũi nếu không khí êm đềm ông đã nứng cặc rồi. Chỉ có thế mà lòng ông Củ lắng xuống. Ở đâu đây thoảng hương lãng mạn, trữ tình. Ông nói với giọng đi trên mây trên mưa :
– Sáng nay buôn bán con mẹ gì được, không gặp rắc rối là phước đức ba đời ông bà để lại.
– Ông cứ phóng đại vấn đề.
– Bà ở đàng sau, đâu biết con cặc gì?
– Mà chuyện…chuyện chi?
– Có gì đâu, sáng này tưởng thằng củ buồi Chướng mở cửa tiệm, ai dè cả đêm, nó có cạy cửa đi đụ hoang hay không mà nó ruồi cặc ngủn li bì nên khi tôi giật mình thì mặt trời đã lên cao cả sào Cửa vừa hé mở thì con đụ dai, đụ khỏe, mở hàng món pô mát – va – dở – linh, thấy mặt đã “thấy ghét “, buôn bán gì cho lại…ế ẩm đến trưa rồi sinh ra lắm chuyện trong nhà. Con nhỏ xú quẩy hết chỗ nói.
– Con nhỏ nào mà quái đến vậy?.
– Bà cứ giả vờ, ngứa cặc, tui không buồn nói chuyện với bà.
– Thiệt tình, tui không đoán con lồn thúi nào được.
– Ai trồng khoai đất này, con Tím sát vách đây nè!
– Hèn chi ông ra nông nỗi này.
– Bà đừng phát ngôn bừa bãi, người ta ở sát vách, bà con xa không bằng láng giềng gần. Tui có tuổi, đụ mười phương cũng chừa một phưng đụ tuổi già, đâu đến nỗi nào làm càn, làm ẩu.
Chướng cắm đầu cắm cổ ăn uống, không xen một ý kiến. Nhưng thấy rõ ràng là cái gia đình này coi Tím thuộc loại tem chết không còn giá trị trên bì thư luân chuyển. Coi Tím là cái tỉm nước mắm thối, cẩn thận đóng nút kỹ lưỡng. Chướng vô cùng lấn cấn trong lòng khi thấy cha mẹ ghét cay ghét đắng Tím một cách thậm tệ. Nếu nói ông bà Củ chỉ nghe tiếng đồn rồi đâm ra thành kiến với Tím thì cũng không mấy chính xác. Tím ở sát vách mà nàng có bao giờ làm phiền gia đình này đâu. Việc nàng mua hàng ở cửa tiệm nhà chàng chỉ là ngẫu nhiên và tiện lợi cho nàng mà thôi.
Theo suy đoán của Chướng thì có lẽ Tím mua một vài món hàng nhỏ ở tiệm nhà chàng không phải thường xuyên vì thế Chướng ít thấy nàng xuất hiện. Nàng sống với mẹ rất âm thầm. Người ta chỉ nghe tiếng mẹ nàng oang oác đôi ba lúc trong tuần lễ. Nhưng mẹ của Tím là loại đàn bà thời trang, dữ tính. Bà ấy ít được mấy ai giao thiệp hơn là bà cố tâm gác giày của một vũ nữ về chiều.
Dầu sao đi nữa, cha mẹ Chướng không hiểu gì về Tím. Người hiểu, biết từ da thịt đến núm vú, khe lồn của nàng là chàng. Cho nên ở đời nói rằng đạp trên dư luận mà cũng không phải đúng mà dư luận có thể là lưỡi lam giết một đời người kẻ khác.
Bỗng dưng Chướng giật mình, chỉ một đêm được đụ Tím mà có ý nghĩ biện minh cho nàng. Chướng thấy chán nản những người tại bàn ăn kể cả Tím nữa.
Bà Củ bất thần hỏi Chướng :
– Thằng nhỏ? Mấy có cảm nhận những điều ba mấy nói không? Mấy chết ngồi ở đó sao?.
Chướng đang nghĩ ngợi lang bang, bà Củ làm chàng giật mình mà không kịp suy nghĩ gì cả, nhưng cũng phản ứng kịp thời :
– Đúng hay sai là do ý của ba, má.
– Ý là ý gì mới nghe lọt lổ tai?
Chướng bị bí nhưng muốn cho xong chuyện, phải phứa lên mới lại với bà Củ :
– Ba mẹ tin dị đoan gán cho người ta xú quẩy, theo ý con cứ bán được hàng là được việc cho mình…lợi cho mình lời…có thêm khách hàng.
Bà Củ tỏ bộ mặt bực mình nhưng nghĩ sao đó bà giả lả :
– Mày giỏi lý sự, tao thua mà cái con đĩ thúi ấy cũng chẳng ra thể thống gì, phúc đức nhà bà có thừa để trời đất rao hàng bán đắt, nhằm nhỏ ba cái chuyện lẻ tẻ..
Vừa đúng lúc Chướng buông đũa. Bữa ăn đã xong cho Chướng. Chướng đẩy ghế, đứng dậy đi nhanh lên gác. ông Củ nói vọng :
– Thằng nhỏ! Mẩy đi ngủ nữa sao? Tiếp lay trông cửa hàng có được không?
ông Củ nói giọng vừa phải nhưng hàm ý ra lệnh chứ không phải chơi. Chướng đáp :
– Con xuống ngay bây giờ.
Chướng nhanh nhẹn bước lên thang gác để mong không còn nghe nhưng gì vợ chồng ông Củ nói năng nữa. Tuy nhiên Chướng hãy còn nghe ông Củ nói với bà Củ :
– Thằng ranh con hồi hôm nó có đi đâu không hở bà? Mà nó có đi đâu cũng kệ cha cái đồ mã c dị c li… B â y giờ ta o phả i ngủ trưa…
Chướng không còn phải bận lòng bận tâm nữa. Những gì của vợ chồng ông Củ, thằng con thả lỏng, thả nổi để lại dưới tầng lầu treat. Chướng lại ngã lưng lên giường tưởng nhớ mùi hương của Tím.
Một buổi tối, trải qua buổi sáng ngắn ngủi, Chướng cho rằng có sự thay đổi lớn trong đời Với sự thầm kín riêng tư, Chướng cũng tưởng đoán được có biến cố xây ra trong gia đình chàng, nếu một mai kia ông bà Củ biết chuyện tình giữa Chướng với Tím. Nghĩ cho cùng, kể từ đây, chàng không thể bỏ Tím để chạy theo mối tình khác, ngoại trừ vì một lý do nào đó Tím tìm cách xa Chướng.
Dù ông bà Củ có thành kiến với Tím ở trong qúa khứ hay ở hiện tại Chướng cũng phứa, không đặt thành vấn đề.
Chỉ có thế mới giãi thoát được tâm tư của chàng trong lúc này. Mà Chướng lại cho rằng những suy nghĩ của ông bà Củ toàn vu vơ không kiểm chứng, chỉ là dư luận dân gian. Chướng sẽ tâm tình với Tím để tìm sự thật, lấy làm gì gọi là muộn màng.
Bỗng ở dưới nhà tiếng nói ông Củ vọng lên :
– Tao đi ngủ đây, Chướng ơi, xuống trông coi cửa hàng!
Chướng chẳng buồn đáp lại, chàng xuống gác đi thẳng ra đằng trước. Khi Chướng đi qua mặt ông Củ đang đứng đợi ở cầu thang, chàng còn nghe ông nói :
Tối nay tao với mày kiếm chỗ nhậu lai rai, ý mày thế nào.
Chướng hiểu ý ông Củ muốn gì rồi, nhưng giả vờ không hiểu và đáp :
– Không được ba ơi, con đưa mẹ đi thâu tiền hụi tối nay.
– Đụ mẹ, khi tao cần là mày thoái thác.
Nghe cha chưởi thề, Chướng càng bước nhanh hơn để khỏi nghe thêm những lời nào nữa và ông Củ thấy chán thằng con cũng mắc dịch như mình, đi vào phòng tìm giấc ngủ trưa, chôn vùi con lợn lòng trỗi dậy từ sáng sớm khi thấy cặp vú của con Tím như hai quả núi dưới làn áo mỏng khi mua hàng. Cặp vú với hai núm hồng muốn chui thủng vải áo mỏng làm cho ông Củ nứng cặc liên hồi từ sáng cho đến bây giờ mỗi khi nhớ tới.
Đêm chầm chậm rơi xuống thành phố, dần dần vào con đường hẻm. Chướng đóng cửa hàng lúc trời nhá nhem. Chướng sợ ông Củ nghi ngờ nên trong bửa cơm tối chàng hỏi mẹ chủ ý cho cha nghe thấy :
– Tối nay đúng kỳ hụi rồi, phải không mẹ?
– ủa, để tao dò sổ, ăn uống xong xuôi tính việc sau.
Chướng sung sướng cười thầm. Chướng i giết hôm nay chẳng có hụi với hè chi cả. Như vậy tránh được đường đi dụ vặt của ông Củ. Về phần ông Củ ngôi êm ré. Chướng nhìn trộm thấy bộ mặt ông kém vui nếu không muốn nói ông đang dằn cơn hằn học vào chỗ kín nhất trong não bộ.
Chướng mong đêm xuống thật nhanh nhưng mọi thứ trước mắt chàng đều chậm chạp vô tả Chàng đã lên gác sau giờ cơm tối dù có vẻ bất bình thường cho chính chàng nhưng cũng cố gắng với mọi cử chi, lời nói như thường lệ.
Qua khung cửa sổ, Chướng thấy bầu trời thấp, trúng xuống ở thời gian ngày ra đi đêm về. Chướng không buồn lên đèn trong phòng nhưng chàng có cảm tưởng đôi mắt sáng rực, tinh anh nhận diện được mọi đồ vật trong căn phòng. Tai của Chướng nghe rõ những khua động dưới nhà. Có lẽ bà Củ đang rữa chén bát, dọn dẹp sau bữa ăn tối.
Tiếng dép lẹp xẹp nặng nề của ông Củ vô ra từ phòng khách vào phòng ngủ và ngược lại, cứ như thế nhiều bận, cuối cùng cũng dừng lại trong phòng ngủ. ông Củ lên giường sớm hơn mọi khi. Sau đó Chướng nghe tiếng trò chuyện của ông bà Củ vọng từ phong ngủ rồi tiếng cửa đóng mạnh, dội lên cao và chỉ trong chốc lát, im lặng tứ bề.
Chướng có bề ngạc nhiên không hiểu sao ông bà Củ vào phòng ngủ có vẻ bất thường hơn mọi khi. Bỗng Chướng phân vân, suy tư lo âu và tự hỏi không biết chàng có lộ những cử chỉ nào đó để ông bà Củ nghi ngờ. Tối nay trước khi hẹn gặp Tím phải vô cùng thận trọng. Chuyện tình này mà bể thì ông bà Củ chắc chắn một sống một chết với Chướng.
Về phần ông và Củ cơm nước xong, dọn cửa dọn nhà đâu vào đó, vợ chồng già hú hí với nhau nhưng mỗi người lại theo ý nghĩ riêng tư. Ông Củ hình dung tưởng tượng về cô Tím mở hàng sáng nay với chai thuốc mỡ Vaseline ông nhìn hình hài Tím như muốn xé toang bộ áo quần bà ba mỏng dính da của nàng.
Tím có vú căng bự, áo khéo may ôm eo, quần thắt háng, mu lồn có kém chi mu rùa, lưng chừng lổ rốn. Nước bọt ông Củ muốn trào đóng cục nếu ông không vội vàng nuốt ực xuống cuống cổ.
Cái chai Vaseline vô cùng tượng thanh tượng hình với cô gái bốc lữa này ấn tượng này đã gây xáo trộn suốt ngày trong tâm trí ông vì thế ông gắt gỏng lung tung mà nạn nhân là Chướng và bà Củ lãnh đủ.
Không biết ra làm sao mà sáng nay ông ngắm trộm Tím nhiều đến thế. Và cái tà dâm bốc lên ngùn ngụt. ông tự xác nhận tiếng đồn đãi về Tím đúng phong thóc không trật ở chỗ nào cả. Sự lâng lâng bồn chồn mà không giãi thoát, đầy dục tính, ông Củ chưởi thề cái tuổi già của mình. Giá ông còn trẻ đôi chút thì Tím khó bề vuột khỏi tay ông.
Bà Củ nằm bên cạnh mà ông thấy trống vắng. ý nghĩ ông vẫn theo đuổi Tím đến độ cảm thấy bực nhọc. ông kín đáo xoay mình trăn trở bên cạnh bà Củ. Trong lúc đó bà Củ đã đi vào giấc ngủ tự bao giờ.
Tưởng tượng thèm muốn được đụ gái trẻ, nhưng từ sáng đến bây giờ ông chỉ mong được đụ mà thôi nên ông đã ướm thử với thằng con trai để mong nó dẫn đi động mà nó tản lờ, giận lắm không thốt nên lời.
Nguyên nhân chính từ đó, ông Củ đã tìm được chân lý. Khi tìm ra chân lý, ông Củ cảm thấy yên tâm, chẳng qua tình trạng ngoài tầm tay với, đành phải bó gối chùn chân.
Tuy sự là thế, song cái thuốc mớ Vaseline, Tím mua không phải chữa trị bệnh
ngứa, bệnh ghẻ, bệnh sài…mà để thoa mép lồn cho trơn. Đúng là con nhỏ thợ đụ không nghi ngờ vào đâu. Thôi mà tiếc rẻ làm đéo gì cho khổ thân.
Thuộc vào dòng họ đa nghi, ông Củ cố moi móc trí nhớ, duyệt lại thời gian gần đây, thằng con trai của ông có kiếm dịp làm quen với Tím không?. Một câu tự hỏi, ông Củ khó mà trả lời Con nhỏ mua Vaseline, chắc chắn nó gặp thằng thợ đụ chuyên nghiệp, cặc to.
Mà loại cặc này hiếm có trên đời. Trongvũ trụ này cặc bự có gân, có khía vỏn vẹn gồm ba bao bố dung lượng mỗi bao là một tạ mà dòng họ ông đã chiếm hết hai bao, còn một bao phân phát cho thiên hạ đụ chơi.
Đêm khuya thanh vắng trằn trọc trên giường ông Củ tự hào như tướng lãnh bách
chiến bách thắng, vang bóng sa trường.
Nằm trên giường, bất giác ông Củ đánh đét vào đùi, ông đã tìm ra thằng cặc bự đụ con Tím sát vách nhà mà ông đang thèm. Bà Củ giật mình tĩnh giấc. Bà lên tiếng :
– Cái gì thế?
Ông Củ vờ ngủ say. ông gáy như ống bệ thợ rèn thổi lò nung sắt. Bà Củ càu nhàu :
– Cả ngày thét cho dữ, đêm mo, kéo cưa kéo cày, chịu sao thấu.
Bà Củ ngồi dậy, đưa chân tìm dép rồi lẹp xẹp đi ra nhà sau thẳng hướng cầu tiêu. Ông Củ cười mĩm, sung sướng gạt được vợ vã’ hỏa dâm dục hạ xuống từ bao giờ.
Ông quên tất cả mọi sự kể cả Tím và nghi ngờ thằng cặc to là ai đã đụ con Tím mà nó phải bôi Vaseline, cặc mới lọt được vào lồn. ông Củ vờ ngủ với vợ và ngủ thật lúc nào chẳng hay trước khi bà Củ từ cầu tiêu trở về giường.Bà Củ không tài nào ru lại giấc ngủ. Đôi mắt bà trừng trừng háo háo, tĩnh như sáo. Với số tuổi xấp xỉ lục tuần, bà Củ còn phốp pháp, nước cái không đến nỗi nào, da thịt mát mẻ.
Phải nói rằng, bà Củ trẻ hơn trước tuổi. Cho nên ông bà Củ còn ở thời gian rậm rật. Chỉ có điều, không lộ liễu thái quá như thời buổi còn xuân, sung sức như trâu cày, ngựa cởi. Bà cố gắng đuổi những ý nghĩ trôi xuôi về dĩ vãng và ngay cả hiện tại không lấy gì trong sáng.
Bụng bảo dạ như vậy nhưng bà vẫn bị xoáy vào hình ảnh chồng và đứa con trai duy nhất. Hình ảnh đó, dấu vết lâu đời di truyền về thói đời bẩn thỉu ở cái nợ trái cấm do đụ đéo, lồn cặc mà ra.
Bà biết thế. Bà biết mãi không thôi. Chính bà cũng vương vãi vào quỉ đạo ấy mà gở ra vướng lại theo thời gian cho đến bây giờ, bản cũ vẫn sao lại đều đều.
Bất giác bà rạo rực nóng rưng thân thể. Bà xoay mình đưa cánh tay vòng qua cổ chồng du sát lại. Thân thể bà sát hẳn vào thân ông Củ. Ông Củ mơ mơ màng màng tự động ghì vợ vào vòng tay.
Ông tĩnh hẳn. Trong lúc đó, bàn tay bà Củ đã vê, bóp cặc ông. Bàn tay của bà Củ mềm mỏng, nhẹ nhàng. Cặc ông cứng rất nhanh và nứng ìên tuyệt vời. Tuổi xuân chợt về với ông thật nhanh.
Cả một bầu trời sung sức son trẻ trở về, ông Củ vụng về mở những hột nút áo và tuột quần vợ. Mấy bữa rày ông Củ nứng hết cỡ nói, bà Củ cho đụ bất thần làm cho ông lúng túng như trai trẻ lần đầu tiên biết lồn để đụ. Bà Củ nói với chồng như đứt từng hơi thở :
– Mình để em cởi…Mình cởi cho mình đi!
Ông Củ nghe thấy mà lùng bùng trong lổ tai. Và ông tự cởi áo quần rồi úp mình trên bụng vợ nắc lia lịa. Cặc ông Củ cứ trúng chung quanh mép không trúng vào lổ lồn.
Bà Củ giúp chồng đưa tay âu yếm vuốt cặc và đưa thẳng vào lổ lồn. ông Củ được đà nắc gọn gàng. Cả hai người đều sướng run. Cả châu thân ông Củ trân hẳn lại. Bà Củ rên sướng và nói với giọng đều đều :
– Nắc em nhè nhẹ nghe mình…mình làm em thích quá…Lâu lắm mới đụ lại.
ông Củ như trách móc :
– Tại em cứ trốn đụ hoài.
– Tự nhiên em thích lại.
– Em thấy cặc anh còn gân không?
– Già rồi mà cặc anh vẫn như độ nào.
Bà Củ đưa tay bật ngọn đèn ngủ ánh đèn tỏa mờ êm dịu, bà nói trong sung sướng :
– Em muốn thấy cặc mình đang đụ em. Bà Củ uốn lưng nhìn xuống lồn, nơi mà cặc ông Củ vừa kéo ra đút vào theo nhịp nắc đều đặn của ông Củ.
Khi người ta đụ nhau dù buổi tác có luống cũng rất nhỏ nhẽ với nhau như trường hợp ông bà Củ vô cùng âu yếm là truyện thường tình. Cho nên chuyện đụ, cặc to, lồn to cũng quan trọng trong vấn đề hạnh phúc.
Ông Củ có nòi đụ nên ông đụ khá lâu và rất nghề. Bà Củ ướt lồn đầm đìa mà ông Củ vẫn còn nứng còn nắc, đến nỗi bà Củ quặn người, hẩy ngược lồn như con cá lảy đảy mắc cạn hoặc nằm trên thớt. Bà Củ rên van lơn :
– Cặc mình sướng quá…Ra đi mình.
Hai tay bà vít chặt lấy mình chồng.Bà sướng tơi như hồi mới về nhà chồng được ông Củ ttụ tơi bời hoa lá trong đêm tân hôn.
Dưới ánh đèn mờ thơ mộng, ông Củ đụ rất nghệ thuật. Đáng lúc nín ông nín nên ông đụ dai dẳng. Bà Củ trườn người qua trườn người lại sướng quá chịu không nổi, bà hẩy mình đưa lồn lên cao, đít cách khỏi mặt nệm làm cặc ông Củ bật ra ngoài.
Bà Củ vội vàng ngồi dậy lấy tay nắm cặc ông Củ xúc ra xúc vào để cho ông Củ xuất tinh. Ông Củ tê dại cả thân mặc tình cho bà Củ vuốt cặc như vuốt lươn…