Có còn không anh hơi ấm ngày nào
Cả nỗi nhớ chênh chao khi tình yêu vừa chớm
Cả những hẹn hò, đưa đón
Những hờn dỗi vu vơ …
Có còn không anh ? Cháy nồng cả giấc mơ
Phải khi ấy là lúc tình vừa mới bén
Nhớ nhau lắm … nhớ cả khi đang hò hẹn
Tay nắm tay rồi – Mà đã nơm nớp sợ phải xa!
Vâng ngày đó hai đứa mình thiết tha
Ở bên nhau quấn quýt hoài không dứt
Khi gặp gỡ sợ thời gian vụt tắt
Cứ bịn rịn hoài ghì chặt một bờ vai
Nuối tiếc tủi buồn khi phải chia hai
Tại thương quá nên phút bên nhau …
Dẫu dài bao lâu cũng không đủ
Vừa mới quay lưng nỗi buồn đã trú ngụ
Lại nhớ đến quặn lòng , quay quắt người thương…
Thế mà …
Bây giờ ta đã bớt vấn vương
Bớt nhớ thương … bớt chờ mong gặp gỡ
Cũng chẳng quá đau lòng khi một người không nhớ
Hết cả nức nở giận hờn nếu chẳng nhận tin nhau
Rồi dần dần mình cùng im bặt thật lâu
Dẫu đôi lúc nhớ nhau nhưng thôi không nhắn hỏi
Khoảng cách cứ dần xa vời vợi
Tình cũng phai dần rồi tắt lịm yêu thương…
Vâng đã xót … đã nức nở bao đêm
Nên đã đủ để quên Một Cuộc Tình Buồn
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL