Dịu dàng (I)

Dịu dàng hơi ấm bàn tay
Vương trên làn áo một ngày gặp nhau
 
Phải đâu là mối tình đầu
Cũng không tình cuối nhuốm màu thời gian
 
Dịu dàng lặng lẽ muôn vàn
Tin yêu chẳng thể muôn ngàn so đo
 
Dịu dàng một chút mơ hồ
Một nhìn một đợi một chờ thoảng qua
 
Dịu dàng hoa nắng khoan hòa
Cho thanh tao nở giữa ta với người…

Dịu dàng (II)

Dịu dàng là dịu dàng ơi
Lòng ai bỗng nhớ chốn nơi dịu dàng

Dịu dàng mà trói nhân gian
Làm sao gỡ được tơ đàn muôn dây 

Dây thương dây nhớ hao gầy
Dây buồn dây giận mộng ngày thức đêm

Mưa tàn nắng đã hửng êm
Đem dây hong chuốt gửi miền xa xưa

Dịu dàng mau dịu dàng thưa
Cởi rồi lại buộc vẩn vơ hỡi người.

Phạm Kim Dung/ Kỳ Duyên