Em đừng buồn vì thu đi nhanh quá
Đông ùa về nghiêng ngả nắng hanh hao
Cái rét kia sao tràn đến ngọt ngào
Bao mong ngóng lọt vào theo nỗi nhớ.
Bài thơ tình anh viết còn dang dở
Bởi câu vần cứ ngỡ vẫn mùa thu
Đêm nôn nao nghe văng vẳng lời ru
Cơn mưa muộn kéo sương mù kín lối.
Đông vội vã làm lòng em bối rối
Chờ trông ai trong giận dỗi tủi hờn
Ngọn đèn khuya theo cơn gió chập chờn
Se se lạnh tóc mây vờn hiu hắt.
Giọt lệ rơi bờ môi hồng đắng ngắt
Nhìn về đâu đôi mắt đắm suy tư
Quên đi em xin chớ có ngần ngừ
Thời gian sẽ từ từ mang đi hết.
Đông về rồi giấc mơ hồng thêu dệt
Vui nhé em …
Mỏi mệt …
Sẽ dần trôi !
– Hồng Giang –