Sáng đầu tuần mưa giăng ngang nỗi nhớ
Thu vẫn còn trăn trở lắm người ơi
Em đi tìm ký ức cũ đánh rơi
Trĩu nặng suy tư nổi trôi vô vọng
Chiếc lá khô giữa dòng đời lóng ngóng
Mắc kẹt ngang trên võng ghế ven đường
Gió mùa sang nhòa nhạt nỗi vấn vương
Ô che nghiêng cũng dường như chẳng kín
Có phải đông vẫn còn đang bịn rịn
Kéo thu tàn nhường nhịn chẳng chịu qua
Để tóc mây bờ vai ướt buông xòa
Con đường vắng mùi hoa xưa thoang thoảng
Sáng đầu tuần bình minh còn nhập nhoạng
Sương mờ giăng thấp thoáng cuối trời xa
Cúc Họa Mi vừa mới hái đêm qua
Chờ góc phố tưởng như là lâu lắm
Cơn mưa sáng vẫn còn đang chìm đắm
Người xa rồi ….
Muôn dặm ….
Nẻo tình si !
– Hồng Giang –