Có những lúc chẳng phải vì đêm tối
Mà ta lạc mất nhau
Bàn tay lần tìm nhau trong chới với
Chỉ thấy vị mặn thôi vì nước mắt không mầu
Có những lúc giận hờn chuyện đâu đâu
Mà ánh mắt em nhìn anh như xa lạ
Thèm nụ hôn nồng nàn
Thèm vòng tay đam mê quá
Thèm hai tiếng “ mình ơi”
Có những lúc tưởng như hết yêu rồi
Chúng ta quay lưng bước chân về hai phía
Ôi tình yêu
Tưởng giản đơn mà sao phức tạp đến thế
Bơ vơ từng bước đi về
Có những lúc như bừng tỉnh cơn mê
Một câu “ mình ơi “ đưa em về thực tại
Lại cùng nhau nắm tay bước trên con đường xa ngái
Lại từng đêm ướt sũng câu thơ tình
Lại chỉ có em với mình!
TỰ RU
Đêm đã khuya rồi đấy
Mình lại tự ru mình
À ơi- Nàng thơ nhỏ
Ngủ đi – đôi mắt xinh.
Vòng tay mình tự ôm
Đôi môi mình tự hát
Hương cau thơm ngào ngạt
Len lỏi vào giấc mơ.
Ngủ đi những vần thơ
Dẫu vẫn còn dang dở
Đừng giận hờn vô cớ
Thơ và mình ngủ đi
À ơi đừng nghĩ gì
Khép đôi mi lại nhé
Mình ru mình thật khẽ
À ơi trong chơi vơi.
Đêm đã khuya lắm rồi
Nàng thơ ơi – hãy ngủ.
Lê Hường