{keywords} 

Và những đóa loa kèn đã nở
Trên bàn xinh như những nụ cười.
Tôi nhắm mắt. Và bắt đầu tưởng tượng
Những đóa cười trắng muốt ấy, riêng tôi.
Và em đến, tươi lên nhiều hy vọng
Khắp căn phòng ngập màu nắng tinh khôi
Tôi nhắm mắt. Và bắt đầu nỗi nhớ
Giữa mùi hương của những đóa loa kèn.
Và tôi đi, mười năm xa vời vợi
Mỗi hè về lại thêm đẫm niềm vui
Và những đóa loa kèn đã nở
Trong sáng nay xinh như những nụ cười
Tôi nhắm mắt. Và bắt đầu tưởng tượng
Những đóa cười mộng ấy, chờ tôi.
   5 – 1985
Nhà thơ Nguyễn Trọng Văn