Ta đi giữa hoàng hôn
Ánh nắng vàng đã tắt
Lòng chợt buồn se sắt
Da diết nhớ, người ơi!
Có chiếc lá vàng rơi
Ngả nghiêng theo chiều gió
Rơi bên nhành hoa nhỏ
Mọc hoang dại bên đường
Lá dành trọn yêu thương
Gửi trao lần sau cuối
Cuốn đi làn gió bụi
Vương vấn trên nhành hoa
Giữa một buổi chiều tà
Một bông hoa tỏa sáng
Chờ bình minh hé rạng
Toả hương sắc cho đời
Trong một thoáng chơi vơi
Ta ước Người là lá
Ta sẽ là kiếp hoa
Toả hương sắc bên đường
Để nhận trọn yêu thương
Gói vào trong nỗi nhớ
Để luyến lưu một thuở
Như lá và nhành hoa./.
Nguyễn Thị Hồng Ánh