Chia tay rồi anh còn nhớ em không
Còn thao thức để chờ mong tin nhắn
Hay status toàn những lời mặn đắng
Người thương tôi thấy trăng sáng quên đèn
Chia tay rồi em học cách lãng quên
Mà kỉ niệm êm đềm len lỏi thức
Có đôi lúc tự thấy mình bất lực
Phải làm sao mới thực sự chôn vùi
Chia tay rồi mấy ai có thể vui
Em biết cả ngậm ngùi không nhắc tới
Cũng chẳng muốn phân bua ai có tội
Giải thích nhiều cũng thay đổi được đâu
Thu tàn chưa trời bôi xám một màu
Mưa rả rích cõi lòng sầu tê tái
Những hồi ức chập chờn đang sống lại
Rồi chợt cười… chợt khóc mãi anh ơi!
Gọi ai nghe… người ấy đã đi rồi
Mình cũng phải tập vui tươi giống họ
Chuyện tình ái thoảng qua như cơn gió
Đợi nắng về mang tim nhỏ ra hong!
Chia tay rồi trời cũng sắp vào đông
Phương xa hỡi… nhớ lồng thêm áo ấm
Trời chuyển tiết gió mùa về rét đậm
Phải giữ mình đừng để cảm nghe anh
Chia tay xong tim vụn vỡ tan tành
Còn gì nữa mà dành cho ai khác…!
#TAN- Trần Ánh Nguyệt