Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Chương 10

Tác giả: Đại Cường

Mới cách đây vài phút, một mình ngồi trong xe tưởng đến lồn vú của hai bà Văn Cổng và bà Đời Nhân phải nứng cặc, nay thì hắn không còn giàu tưởng tượng dâm dục cho cặc nứng nữa. Tư Vạn vừa bực mình vừa trông ngóng kết quả như thế nào về cuộc mặt đối mặt giữa hai bà ái tình thái giám nầy. Cuối cùng như một sự an ủi khuấy dậy trong tâm trí, Tư Vạn nghĩ rằng có lẽ họ đang tranh cãi và hắn phải chịu khó đợi chờ giờ phút ngã ngũ của họ.

Nếu hắn đường đột gõ cửa xuất hiện sẽ làm họ tức tối thêm thì trăm dâu đổ đầu tằm, vô tình hắn gặp nạn khốn khổ. Tư Vạn không thể hiểu nổi tại sao hai bà ấy giam lỏng ở ngoài ngôi nhà nầy. Hắn chán nản quay gót ra xe cố gắng đợi chờ nhưng trong lòng đầy thắc mắc. Tư Vạn nẩy sinh ra tò mò, hắn đặt tai vào cánh cửa lắng nghe động tĩnh ở phía trong nhưng tuyệt nhiên vắng lặng. Hắn nhẹ chân đi về phía sau nhà.

Lần đầu tiên Tư Vạn bước vào vườn sau của ngôi nhà nầy. Mẫu vườn rộng với nhiều loại cây ăn trái. Cây cối tiều tụy chứng tỏ thiếu bàn tay người săn sóc. Nhưng cây lá um tùm dầy đặc, hắn ven theo tường nhà đi hẳn vào phía sau. Trước mặt hắn những khung cửa sổ và nhận diện được căn phòng ngủ mà hắn nằm đụ bà Văn Cổng từ trủớc cho đến tối hôm qua.

Tư Vạn dừng lại bên khung cửa sổ phòng khách trủớc khi đến khung cửa sổ phòng ngủ. Hắn chếch người sang một bên và lặng lẽ hầu như nín thở quan sát vào bên trong nhưng hắn không thấy được gì cả vì tấm rèm màn mầu hồng nhạt che khuất Tư Vạn đặt tai sát vào khung kiếng nhưng hắn không nghe một tiếng động hay một âm thanh nào.

Phòng khách không có một ai. Hắn lại càng suy nghĩ vẫn vơ. Hai bà ấy không có ở đó thì họ ở đâu ? Họ không bàn cải ?. Họ không to tiếng ? Họ làm gì ?. Tư Vạn tiến về phía cửa sổ phòng ngủ. Bỗng hắn nghe tiếng nói lào xào rất nhẹ nhàng. Hắn dừng lại nghe ngóng. Hắn sợ hai bà đó phát giác sự rình mò của hắn thì không gì xấu hổ cho bằng.

Tư Vạn nhẹ chân lần đến bên cạnh khung cửa sổ và hắn nghe được tiếng nói thỏ thẻ của bà Đời Nhân, em sướng lắm chị à !,nữa đi chị. Hắn nghe bà Văn Cổng thì thào trong hơi thở khi vơi khi đầy em cũng làm chị sướng lắm, banh lồn chị thật rộng mà bú thì chị mới chịu.

Tư Vạn lịm người, tay chân hắn bủn rủn. Hắn đã hiểu những gì đang diễn ra bên trong căn phòng ngủ. Căn phòng mà hắn đã vào ra lắm lần dể đụ bà Văn Cổng. Tư Vạn không ngăn được sự hiếu kỳ. Hắn đã nghe được những gì giữa bà Văn Cổng và bà Đời Nhân bằng tai nhưng hẳn cảm thấy không tin tưởng hai cái tai của hắn. Hắn ù tai rồi chăng ?. Vì vậy hắn phải thấy bằng mắt mới chuẩn định được thính giác. Khung cửa sổ cũng có rèm hồng ở bên trong nhưng may mắn cho Tư Vạn là bức rèm được kéo ra hai phía để lộ những khung kiếng đón nhận ánh sáng chiều ở bên ngoài rọi vào. Cho nên Tư Vạn ló đầu nhìn vào dễ dàng Tư Vạn bàng hoàng cảnh tượng diễn ra trước mắt. Hắn chớp mắt ba bốn lần để xác định cảnh tượng tnlớc mắt hắn có thật hay hắn đang nằm mơ. Trên chiếc giường Tư vạn đụ bà Văn Cổng hôm qua không phải hắn và bà ấy nữa mà thay thế bà Đời Nhân. Hai bà trần truồng cùng nhau bú vú, bú lồn, móc lồn nhau. Bà Văn Cổng nằm ngữa trên giường. Cặp vú trắng hếu phập phồng dưới đôi môi của bà Đời Nhân. Cặp vú căng phồng với hai núm vú chổng thẳng cùng những đường nước miếng thấm ướt từ miệng bà Văn Cổng tuôn ra.

Bà Văn Cổng nứng lồn hết cở nên khi bú vú không giữ được nước miếng trong miệng. Hai tay bà Văn Cổng với những móng tay đỏ chói vừa xoa móc lồn bà Đời Nhân. Thân thể bà Đời Nhân rướn lên cao cùng với những cái hẩy và nắc lồn khi bà văn Cổng bú lồn thật sát hay nút mồng đóc rồi kéo lên cao như sợi dây thun.

Bà Đời Nhân ngồi banh lồn lưng chừng eo hông bà Văn Cổng để bà Đời Nhân thuận tay sờ được lồn bà. Cặp vú của bà Đời Nhân rung rinh từng nhịp móc lồn, xoa lồn của bà Văn Cổng. Chứng tỏ bà Đời Nhân cũng quá sá nứng lồn. Tư Vạn thấy nước lồn cả hai bà chảy ướt lồn mà họ vẫn chưa hạ cơn dục vọng. Theo Tư Vạn suy đoán thì hai bà ấy đã diễn cái trò áp chão nầy đã lâu lắm rồi. Tóc tai hai bà rối bù, lắm khi khỏa lấp cả khuôn mặt, phải vén nhiều lần để dễ bề hôn nhau bằng môi và nút lưỡi.

Bà Đời Nhân bất thần ngồi dậy đổi thế khi bà ôm ghì lấy bà Văn Cổng và đè thật mạnh xuống giường. Bà Văn Cổng không một phản ứng, như theo lệnh của bà Đời Nhân. Hai thân thể trần truồng của hai người đàn bà nằm ngược chiều. Mặt bà nầy úp lên lồn bà kia, mặt bà kia úp lên lồn bà nầy. Bà Văn Cổng nằm chồng lên người bà Đời Nhân. Trong lúc hai bà vận chuyển thân thể, Tư Vạn thấy được lồn của họ há miệng là đòi hỏi sự đụ nhưng hai bà đã thay vào đó bằng sự móc lồn và liếm lồn lẫn nhau. Hai bà đều rên sướng như khi tiếp xúc với đàn ông.

 

Tư Vạn đứng nhìn mà hắn cũng nứng cặc như được đồng hội đồng thuyền với hai hbà ấy. Tư Vạn kéo khóa quần cho cặc trồi ra ngoài. Cặc hắn nứng gồng chắc cứng. Lồn bà Đời Nhân hiện ra trước mắt. Cái lồn ấy hắn đụ và bú nhiều lần nhưng bây giờ trông thấy vẫn thèm khát. Hắn nắm cặc tuốt lên tuốt xuống mà không thể nào vơi sự thèm muốn. Hắn bật cặc lên xuống như thỏi cao su tưng tưng, thích nứng cho hắn phần nào. Nhưng lồn hấp dẫn của hai mệnh phụ rõ mồn một trước mắt thì sự nứng của hắn khó bề kềm hảm.

Khắp châu thân Tư Vạn máu cuồn cuộn chảy, mặt hắn nóng bưng. Hắn ao ước nhập cuộc truy hoan tay ba thì sung sướng kể sao cho xiết. Hắn thấy tay hắn ướt dầm dề. Hắn xuất tinh rồi. Trong khi ấy bà Văn Cổng bành hai háng bà Đời Nhân vén lông lồn, đưa lưỡi liếm khe lồn. Bà Đời Nhân rên la thành tiếng lớn, bất chấp nếu có người nghe thấy.

Đứng truởc cảnh tượng nầy, Tư Vạn chợt nhớ ra kể từ ngày hôm nay hắn đã đứng ngoài cuộc đời của bà Đời Nhân và bà Văn Cổng. Hai bà ấy đã thõa hiệp với nhau về dục vọng. Họ thừa sức giãi quyết cho nhau mà không cần đến Tư Vạn. Một ý nghĩ len lõi mau chóng trong trí Tư Vạn. Hai bà ấy đang diễn trò là do những bài học từ hắn mà ra. Nay hai bà ấy không cho hắn tham dự thì hắn cảm thấy ngu dại, phẩn uất. Tư Vạn vội đánh bài chót một thua một mất. Hắn đứng thẳng người, dán mặt vào khung kiếng cửa sổ. Bà Văn Cổng nằm ngữa nên thấy khuôn mặt Tư Vạn lép kẹp ấn lên trên khung kiếng. Phản ứng tự nhiên, bà la lên thành tiếng… Bà Đời Nhân giật mình buông khỏi lồn bà Văn Cổng và cùng nhìn ra khung cửa theo bàn tay của bà Văn Cổng chỉ về hướng ấy. Tư Vạn không nao núng, bình tĩnh mở đôi mắt thật lớn nhìn hai bà chòng chọc như đe dọa và thách đố.

Cả ba im lặng trong giây lâu, có lẽ không ai tìm ra một câu nói nào cho hợp với khung cảnh nầy. Tư Vạn tõ vẽ kênh kiệu, thị uy cho hai bà hiểu được rằng, hắn bắt được tại trận một cuộc làm tình kỳ quái của loại đàn bà thủ dâm kiểu tân kỳ. Với hành động của Tư Vạn là hy vọng hai bà ấy sẽ mở cửa, mời gọi hắn vào bên trong để có cuộc đụ tay ba. Nhưng Tư Vạn hoàn toàn thất vọng. Bà Đời Nhân đã dở mòi con buôn D lợm, điêu ngoa đối phó với một cuộc buôn bán mà đây lại là cuộc buôn bán tình dục, theo sự lý luận riêng tư của bà ấy.

Bà Đời Nhân đưa bàn tay mểm mại vẩy chào Tư Vạn. Ban đầu hắn tưởng bà ấy vẩy hắn vào trong nhà nhưng rồi bà Văn Cổng cũng đưa tay cùng một cử chỉ với bà Đời Nhân thì hắn hiểu ra là hai bà ấy từ giả hắn một cách thẳng thừng và vô cùng tự nhiên. Có nghĩa là hai bà ấy bất chấp dư luận thị phi nếu hắn tiết lộ câu chuyện tình thái giám nầy ra ngoài đường phố. Tư Vạn âm thầm rời khỏi ngôi nhà với lòng thầm nghĩ, những gì hắn làm, những gì hắn trông thấy tan trong buổi hoàng hôn chực chờ sụp xuống và hắn cũng khen thay tâm lý của hai bà ấy đúng chổ khi bất cần sự hiện diện trong những cuộc làm tình.

Thời gian lẳng lặng trôi qua. Vật đổi sao dời đã hơn mười năm, bóng câu thoáng cửa sổ. Ở đất lạ quê người, lắm người mơ về dĩ vãng vàng son nhưng chĩ là hoài cảm một giấc mơ đẹp hay bi quan thì có dĩ vãng quẩn bất thà quên đi còn hơn tưởng nhớ.

Trong một khách sạn hạng trung bình với một căn phòng khiêm nhượng mà đầy đủ tiện nghi văn minh, Lý Tòng nằm bên Tích Trữ kể lại một thời đã qua, một thời đã mất. Cả hai không còn ngày xưa nữa. Họ từng trãi hơn. Họ nhẹ nhàng từ cách ăn đến tiếng nói. Cả hai ôm nhau thật chặt như đôi sam ở mùa nước nước lên mà chưa làm tình. Tích Trữ cho chàng biết sau những ngày lấy chồng, nàng sống trong cảnh địa ngục mà nào ai có hay. Chồng nàng, người đàn ông bất lực, chẳng một ai biết đến điều bí mật ấy. Nàng gầy gò như con mắm vì chồng cứ đè nàng ra mà bú lồn. Quảng thời gian ấy nàng nhớ thương Lý Tòng không kể được. Dù rằng Lý Tòng cũng bú lồn như chồng nhưng chàng bú có kỹ thuật, rung cảm nhục dục tâm hồn nàng. Hơn nữa chàng là tình nhân thì việc bú lồn, bú vú, xoa bóp thân thể nàng giới hạn thời gian. Còn chồng nàng sát kề bên cạnh, bất luận giờ khắc nào cũng tiện lợi đè nàng ra mà bú lồn khi nứng.

Cặc chồng di truyền huyết thống của mẹ nên nứng lên là khí trào ra mào, khóc ngoài quan ải Sự đau khổ của nàng dấu kín khỏa lấp. Ai có qua cầu mới thấu hiểu niềm đắng nuết cay. Ai có thức đêm mới biết đêm dài. Nàng đã ở trong hoàn cảnh mà phải rùng mình khiếp sợ. Từ cái việc chồng không đụ được mà nàng vô cùng cô đơn và bất hạnh mỗi khi nhớ lại trong chuỗi ngày đó, Cha mẹ thĩnh thoảng gặn hỏi, có chồng đã lâu mà sao không có bầu bì gì cả. Nàng không thể nào nói lên sự thật, đành chịu cảnh trong nhờ đục chịu. Nàng cũng không thể hiểu tại sao nàng thuộc loại gái thời đại mà lại bảo thủ như vậy.

Cho đến nay nàng chưa giãi đáp được. Ngay cả cha mẹ chồng cũng băn khoăn, nhưng có lẽ vì thể giá, đành khép kín mồm miệng mà thở vắn thở dài trong kín đáo. Vì họ hiểu đời sống sinh lý của thằng con trai mình. Những bảo thủ ấy làm chết cuộc đời Tích Trủ mà họ khách quan, hửng hờ, ích kỹ. Cha mẹ chồng canh cánh lo sợ nàng tìm cách ly dị thằng chồng không đụ được. Nhưng rồi chẳng có truyện gì xẩy ra làm hao tổn danh dự nhà chồng, nàng vẫn sống, vẫn làm dâu, vẫn làm vợ. Và trong phòng the, chồng nàng chỉ làm nhiệm vụ bú vú, bú lồn kéo dài suết mọi đêm dài.

Tích Trữ thuộc loại con gái dâm, nhạy nứng, trai chưa rờ mó vào da thịt đã chảy nước lồn. Chồng bú lồn nhiều quá trái với bẩm sinh, âm dương không hòa hợp kết tấu, nàng trở nên xanh xao. Thời con gái, sung sức, nứng lồn triền miên mà phải chịu cảnh ái tình thái giám làm cho cuộc sống sinh lý bất bình thường. Nàng tâm sự chân thành, dạo ấy mỗi lần nứng lồn được giãi quyết máy móc, không tìm được dư âm, thú vị lâu dài. Nàng lạnh cảm từ đấy, dù rằng nàng vẫn để cho chồng bú lồn là nhiệm vụ của người đàn bà làm vợ.

Vụ dâm loạn đồng phái giữa mẹ nàng và bà mẹ chồng tạo sự bàn tán khắp tỉnh lỵ lại một sự xấu hổ tận cùng trong đời nàng. Chuyện ấy thêu dệt càng lúc càng to và thiên hạ bàn vô tán vào mối tình tay ba Tư Vạn, tay cờ bạc săn đàn bà tà dâm, với bà mẹ chồng cùng mẹ ruột của nàng. Vì dẩm lên đạo đức và luân lý, cha chồng của nàng bị ảnh hưởng, mất chức. Gia đình nàng buôn bán ế ẩm, dịch vụ chúc đầu đi xuống.. Ba nàng buồn khổ qua đời trong cơn cao máu. Mẹ nàng bối rối, hối hận nhưng mọi chuyện đã muộn màng. Bà sống thúc thũi, bệnh hoạn rồi cũng theo chồng về với yên nghỉ vĩnh viễn.

Tích Trữ theo gia đình nhà chồng về một quận lỵ xa xôi trong giai đoạn cuộc chiến bốc cao. Vào một buổi ở chợ chiều, nàng được tin căn nhà gia đình chồng trúng đạn pháo kích. Nàng vội vàng trở về để chứng kiến cảnh tro bụi điêu tàn. Nàng đau đớn. Gia đình nhà chồng không một ai sống sót. Trong cảnh buồn thảm nầy, nàng được giải thoát cuộc đời làm vợ suốt cuộc đời ái tình thái giám :

Tích Trữ trở lại tỉnh nhỏ, nơi tràn ngập kỹ niệm vui buồn đời con gái. Và giờ đây sống cuộc đời góa phụ trẻ đóng kín then gài cuộc đời. Coi như quảng đời son trẻ bụi phủ rêu phong cho đến khi có biến cố, nàng theo đoàn người di tản ra hải ngoại sinh sống. Đối với nàng lại là một cuộc dổi đời nữa. Và tình cờ nàng gặp Lý Tòng trong một truởng hợp hy hữa.

Nàng tâm sự với Lý Tòng, người yêu xa xăm còn đọng lại theo dư âm ngày cũ. Nằm bên nhau,Tích Trữ không biết Lý Tòng đã trở lại bình thường như nàng mong ước không ?. Nàng rụt rè, sợ hãi phải trở lại cảnh chồng cũ, dù rằng chàng chỉ là yêu của một thời. Thĩnh thoảng nàng nhìn trộm chàng thì thấy chàng không tỏ vẽ buồn thảm về câu chuyện đời nàng mà trái lại chàng trông bộ phấn chấn hẳn lên làm cho nàng thắc mắc.

Dưới mắt Tích Trủ, mười năm trôi qua nháy mắt nhưng Lý Tòng không mấy thay đổi Chàng trông chửng chạc hơn. Yêu đời hơn. Nét hào phóng qua lời ăn tiếng nói trong đậm đà và thực tế. Dáng dấp của anh thợ mộc ngày nào cuốn theo những ngày tháng giá rét ở xứ người.

Lý Tòng gặp lại nàng trong một trung tâm thương mại vào ngày cuối tuần truởc. Và đây là. cuộc hẹn hò đầu tiên, Lý Tòng nằm ôm ấp Tích Trữ lắng nghe tâm sự chuỗi ngày qua mà nàng trãi qua đau thương đổ dồn. Tích Trủ bồi hồi xúc động liên miên nhìn Lý Tòng hãy còn phong độ của ngày nào.

Thời gian phần nào xoi mòn đời sống, Tích Tnl thay đổi lớn về tâm tính lẫn tâm hồn. Những sự dồn dập cuống cuồng thời con gái đã vổ cánh bay tít mù khơi ở nàng. Nhưng không phải sự khô khan mọi thứ đã ngự trị trong con người nàng vào cái tuổi còn son sắc. Nàng mừng nhất là Lý Tòng hãy còn độc thân. Sự mừng thầm ấy  cũng là mối lo ngại to lớn ngập đầy trong tâm trí. Nàng không thể quên được sự làm tình bất thường của Lý Tòng thuở nào. Lúc đó nàng chỉ mơ ước một điều là Lý Tòng cứ đụ nàng thật nhiều trước khi nàng đi lấy chồng nhưng sự mơ ước hảo huyền không bao giờ có sự thật xẩy ra giữa nàng và Lý Tòng.

Chàng ngậm ngùi mà nàng cũng không kém trong trường hợp khó tin nhưng có thật. Nằm bên Lý Tòng, Tích Trỉl được chàng trìu mến ôm ấp rất mực tình tự. Nàng chờ đợi Lý Tòng tâm sự những gì xẩy ra trong khoảng thời gian nàng đi lấy chồng nhưng tuyệt nhiên Lý Tòng không nói năng gì Chàng trầm ngâm, lắng xuống ở một sự việc nào đó xa xôi vọng thẳm của cuộc đời này làm nàng thắc mắc khó hiểu.

Mỗi lần nàng tỏ vẽ ngậm ngùi, chàng ghì nàng vào long hôn đậm, dài lâu trên môi hồng Tích Trữ. Cảm xúc của nàng rớn người thích thú. Nàng kiểm điểm bản thân, cảm nhận được sự bối rối về sự nứng lồn. Đó là điều tuyệt vời mà nàng sợ rằng đã chôn vùi từ lâu. Nhạy cảm thân thể bỗng trở về ào ạt khi nàng gặp lại Lý Tòng. Và nhất là nằm bên chàng như thế nầy.

Kể từ khi vào căn phòng khách sạn Lý Tòng không có một cử chỉ gì vội vả cổi áo quần nàng để đòi đụ như những ngày về trước. Nàng đang nghĩ ngợi vẫn vơ, nghi ngờ về Lý Tống thì chàng xoay mình ôm ghì nàng và đưa tay mở từng khuy áo Nàng không phản ứng mà nhìn vào đôi mắt của chàng đã đến lúc dại khờ và thấy yêu mến vô cùng.

Nàng thì thầm bên tai chàng :

– Anh thấy em như thế nào ?

Lý Tòng dịu dàng đáp lại mà không rời tay mở hết dãy khuy áo và bàn tay mơn trớn từ núm vú nầy qua núm vú kia cho Tích Trũ lịm hẳn châu thân :

– Thấy thế nào là thế nào.

– Lúc xưa và bây giờ…

Ý của Tích Trủ là muốn một lời làm nủng với Lý Tòng nhưng chàng hiểu một lẽ khác để thêm một lần trả lời cho nàng :

– Anh vẫn thế…Vẫn yêu em và bây giờ thời gian đã thay đổi hoàn toàn nên vô cùng dễ chịu…

Tuy cụt hứng về câu trả lời của Lý Tòng nhưng vào thời gian hiện tại không còn vấn đề đối với nàng nữa vì nàng bắt đầu nứng lồn. Nàng không ngờ Lý Tòng có mãnh lực đưa nàng về với lạc thú, với truy hoan mà từ lâu đã chết trong nàng. Ra đến hải ngoại, hoàn cảnh éo le từ bản thân đến gia đều đổ vỡ, oan khiên nàng nguội lạnh tất cả dù nàng hãy còn xuân xanh. Nhiều đám trai ve vãn nhưng nàng không có niềm tin.

Nàng sống trong ngờ vực và sống để mà sống như sõi đá, cây cỏ. Nàng đã là một công nhân qua ngày tháng thúc thủ. Nàng đủ hiểu đời không phải chấm dứt từ đây nhưng nàng tự an phận chờ đợi cho chính nàng có sự thay đổi mang  đến nghị lực tự tin. Bàn tay của Lý Tòng bóp vào hai vú nàng đã làm thay đổi cuộc đời thêm một lần nưã. Nàng biết thế. Nàng bất giác chờ đợi trong hưởng thụ bị bỏ quên.

Lý Tòng chưa lấy làm gì sổ sàng nhưng chàng vô tình gợi lại dư âm ngày xưa cũ. Ngày xưa cũ ấy đáng yêu, đáng chiều, đáng chuộng sống lại mãnh liệt mà nàng có cảm tưởng mới xẩy ra ngày hôm qua, rất gần và thật gần, mất đi vô cùng oan uổng, phí cả một đời.

Bàn tay chàng mân mê trên vú, quen thuộc với Tích Trỉl. Nàng nứng lồn cũng quen thuộc. Hơi thở của chàng và tiếng rên nứng nhẹ nhàng chẳng xa lạ như hằng ngày mà nàng thích muốn điều ấy. Tích Trữ sung sướng bồng bềnh có gió hiu hiu thổi đùa trên đôi má hồng, làn da rờn rợn qua bàn tay cho vú thêm căng, hai núm vú cứng, đỏ máu hồi sinh. Những xúc giác ấy liên quan với lồn làm nàng nứng. Mồng đóc lên cơn. Nước lồn ấm ức lâu ngày lan đến quần lót làm nàng xấu hổ với chàng.

Sự quen thuộc ấy đã từ mười mấy năm về trước mà không phai mờ ở Tích Trữ, cho nàng thấy rằng đối với chàng chẳng phải xấu hổ, thẹn thùng. Tích Trủ bạo dạn lên tiếng giống hệt như những tiếng nói ngày xưa :

– Anh làm em sướng.

Lý Tòng ngừng bóp vú đoạn nhìn nàng cười tình :

– Anh nghe tiếng em nói tưởng như ngày nào…

Nàng ngắt lời, lộ bộ mặt nhí nhãnh tinh quái rồi đáp :

– Anh cũng thế ? Nhưng ngày ấy anh không đụ được em? Bây giờ sao đây?

– Dễ yêu làm sao đâu ?!

Tích Trữ rúc đầu vào ngực chàng trong lúc Lý Tòng mân tay cởi quần Tích Trữ. Chàng nứng cặc rồi và những lời nàng nói đưa chàng về những năm tháng ngày xưa. Nàng vẫn thế, với những lời nói tự nhiên chọc nứng, gợi nứng làm chàng

không còn rụt rè, giữ ý, giữ tứ.

Lý Tòng cởi xong quần của Tích Trữ liền đề nghị lẫn khẩn khoản, yêu cầu :

Cho anh ngắm em một hồi, được không nào !

– Lạ lùng gì nữa mà anh đòi hỏi… Như ngày nào…Và có thể đẹp hơn là đằng khác.

Tích Trữ vừa đùa vừa tự hào chọc tức người nàng yêu. Lý Tòng nhéo cưng vào hai mép lồn nàng, sung sướng nói :

– Mà có chịu không ?

– Chịu mà anh cởi áo quần với em.

– Ngày xưa anh như thế nầy chứ bây giờ đâu có đến nổi nào. Đụ em đi, cho em sướng. Bú mãi thế ư ?

Những câu đối thoại cho cả hai thêm nứng cặc nứng lồn không can nổi. Lý Tòng bú mọi ngõ ngách lồn Tích Trữ cho nàng thật sướng vượt ra ngoài sức tưởng tưởng để nàng không thể rời chàng. Và bây giờ nàng độc thân, cô đơn, chàng sẽ ở bên nàng vĩnh viễn, bù đắp lại sự dỡ dang đã trôi mất. Cả hai sẽ thành vợ thành chồng. Nàng dâm dục thì chàng có kém gì. Hạnh phúc và truy hoan cùng hòa hợp thì có gì sung sướng bằng.

Từ những suy tư ấy, Lý Tòng bằng mọi giá bú lồn nàng đến nơi đến chốn. Không những nàng sướng mà chàng cũng sướng lây. Lý Tòng chui hai bàn tay xuống dưới đôi mông của Tích Trữ rồi nâng cao cho lồn nàng hẩy vào miệng chàng và nàng giúp chàng bàng cách dùng những ngón tay của chính mình vạch hai mé lồn cho chàng bú sâu vào bên trong.

Tích Trữ hú sướng từng cơn, nàng lại yêu cầu Lý Tòng :

Đụ đi anh !. Em muốn nhìn cặc anh. Cặc có nứng không anh ?.

Lý Tòng ngưng bú lồn để trả lời nàng :

– Nứng lắm ? Sướng nhất trên đời. Yêu em lắm.

– Yêu em thì đụ đi nào, em chịu không thấu.

– Em banh lồn, anh trông sướng ghê ?

– Em banh nữa cho anh. Lưỡi anh ngoáy trong lồn sướng như cặc đút vào. Ai dạy anh vậy ?

Lý Tòng khó trả lời mà chàng bú lồn giỏi là vì nàng, hơn nữa máu dâm tràn trề thì đó như một nhà văn hay một nhà kỹ thuật sáng tạo. Tuy nhiên chàng cũng không biết phải trả lời như thế nào cho ổn. Lý Tòng hỏi ngược lại nàng:.

– Ai dạy em bú cặc đến độ người ta sướng chết người thế hả ?

Tích Trủ dường như cũng bí lối trả lời nhưng rồi nàng ranh mãnh :

Anh chứ còn ai vào đây !

– Thì câu trả lời của anh có khác gì của em… Em dạy anh…

Thế là xong chuyện khi Lý Tòng tiếp tục nâng đít nàng, nàng co hai chân giữ thế cho hai mông lên cao khỏi mặt nệm giường, lồn nổi mu tròn, chàng tha hồ bú và liếm sâu đến nước lồn ứa ra hai mép.

Tích Trữ nói :

– Lồn em chảy nước, anh thấy không ?

Nàng muốn nói với Lý Tòng là nàng nứng vô cùng tận và như thế chứng tỏ nàng yêu chàng không thể thốt nên lời. Lý Tòng thấy nàng rên mà trong lòng thõa mãn và khí cặc của chàng lên cao, rịn ra mào cặc, chàng đưa miệng ra khỏi lồn, đắm đuối nhìn Tích Trủ nói :

– Nước cặc anh cũng rịn….

Tích Trủ vội đưa tay che miệng chàng làm cho chàng im tiếng thì nàng tiếp lời :

– Anh, đừng ra… Còn đụ em nữa chứ ? Anh không đụ, em giận…lần sau không cho nữa đâu !

Lý Tòng chống đỡù :,

– Đâu đã ra…Mới rịn ở đầu mào…Đụ em một cái mới ra chứ !

– Em cứ tưởng…

Một cái hôn đánh chụt vào mồng đóc, Tích Trữ dẩy nẩy la trời, ối anh ơi ! rồi nàng thở dài, tha thít đôi môi vì sướng ở lồn. Lý Tòng nhìn nàng đầy yên chí khi nàng tin tưởng khí cặc chưa ra và chàng sẽ đụ nàng một hơi đến nơi, đến chốn dù phải trả một giá uể oãi thân xác sau vụ làm tình. Lý Tòng nâng đít nàng để bú lồn như nâng tô cháo nóng sốt vừa húp chồm choàm vừa hít hà đã giọng, đã hơi.

Quá nứng mà chưa được đụ làm cho tâm tính nàng hốt hoảng như người nổi loạn bất thần mà chàng lại là người dâm dục, dai sức, kinh nghiệm đụ nên sự sướng, sự nứng của Tích Trữ mâu thuẩn trong sự sướng và sự quằn quặt thân thể mà có lẽ cả hai đều ưa thích như vậy. Họ gây cảm hứng mạnh bạo, dài lâu với nhau để đạt tới đỉnh thật cao về sự dâm.

Bây giờ hai tay của Tích Trữ đã bám chặt vào thành đầu giường. Nàng giữ cho thân thể khỏi nhúc nhích trên tấm nệm giường khi Lý Tòng bú lồn càng lúc càng hăng. Nàng có cảm tưởng lồn nàng nở rộng và tách ra làm hai theo hàm răng và đôi môi cùng cái lưỡi tuyệt diệu của Lý Tòng. Phần dưới thân thể của nàng nlớn cong từng hồi mỗi lần chàng bú vào lồn. Lý Tòng đổ mồ hôi dầm dề khắp châu thân.

Tích Trữ mồ hôi cũng nhễ nhại thấm cả lưng Hai háng và trên mu lồn ẩm ướt. Khí lồn rọ qua khe lồn lần đến hậu môn. Lý Tòng liếm khí lồn không kịp cho đến khi Tích Trữ rên lớn tiếng, nàng chồm dậy ôm qua cổ Lý Tòng siết chặt thì khí lồn tuôn trào. Thân thể nàng nhủn lại. Nàng thở một hơi dài rồi vật người nằm dài trên tấm vải giường nhàu nát. Lý Tòng buông nàng ra và nói :

– Em thua anh rồi.

Tích Trữ gạt hồ hôi trán, mĩm cười trả lời :

– Sướng ghê nhưng…chưa đả…

Nàng ngập ngừng rồi xoay người ôm lấy Lý Tòng rất âu yếm như người vợ sau cuộc làm tình.

Nàng đặt đầu lên ngực chàng trong khi Lý Tòng cặc còn chổng cứng. Lý Tòng tay sờ vú Tích Trữ nói với nàng:

– Như thế nầy chết anh…

Chàng không đợi nàng trả lời mà cầm tay Tích Trữ sờ vào cặc cứng.

Tích Trỉl cười rũ rượi rồi đáp :

– Cho anh chết luôn ?

Lý Tòng cười khẩy, bóp vú rồi xoay mình bú vào đó thật lâu trong khi bàn tay nàng xục cặc, rồi nàng nói :

– Em làm cho anh ra nghe.

Lý Tòng vội bung vú đáp lại :

– Anh không chịu đâu !. Anh đụ em.

– Anh không tâm lý gì cả, để cho em hứng nứng trở lại đã nào !

Lý Tòng mừng thầm với câu nói của nàng. Chàng trở lại bú cặp vú nàng thật nhiều hơn nữa. Chàng nghĩ bụng, nàng nứng lồn là cho chàng đụ ngay. Lý Tòng ngồi dậy bên hông nàng cho nàng dễ dàng nhìn và vuốt cặc. Như một sự gấp rút thúc dục, Lý Tòng nứng cuồng, nứng vội, cặc cứng trong lòng bàn tay nàng. Miệng bú vú, một tay mân vú, một tay sờ lồn, Tích Tnl nhạy nứng rất nhanh. Cặp vú nàng cứng bầu, hai núm lại hồng đỏ và chỉa đứng. Lồn cương húp ở hai mép. Mồng đóc lộ hẳn phía dưới mu lồn. Nàng ngập ngừng trong hơi thở dồn dập mà đứt khoảng.

Bất chợt nàng nói :

– Em nứng rồi anh ơi ? Đụ em, cho em sướng nào t Yêu cưng ! Yêu mình ?.Đụ em…

Lý Tòng chồm hẳn lên người nàng. Cặc nứng dài, Tích Trữ buông ra khỏi tay. Cặc chàng chạm vào bụng, vào rốn, rồi lần xuống mu lồn. Nàng nghe thấy được mào cặc cọ lên đám lông lồn.

Tích Trữ tự động dảng chân rộng ra hai phía vừa đúng lúc thân thể chàng chồng lên mình nàng. ” Cặc chàng xát vào mồng đóc, cọ dọc khe lồn nàng cảm giác tê dại, thân dưới rướn lên cho cặc chạm vào lổ lồn nhưng Lý Tòng nứng quá, vụng về, nàng cầm cặc chàng dí vào lổ lồn.

Lý Tòng nắc cặc thật sát, cặc chàng đi thẳng vào lồn, chàng rú lên :

– Sướng quá em à !

Lý Tòng nắc cặc không ngừng nghỉ.Tích Trữ nằm im lìm đón nhận cho người yêu tha hồ vần vũ trên thân xác. Hai tay Lý Tòng luồn xuống dưới hai nách quanh lên hai bờ vai nàng, ghì chặt mà nắc cặc liên hồi. Chàng vừa nắc vừa nói trong rên xiết vì nứng, yêu em, yêu em, anh đang đụ em.

Chàng đụ nàng thật lâu mà khí cặc vẫn chưa ra. Đụ càng lâu, Tòng càng sung sức, mạnh mẽ qua từng cái nắc cặc. Tích Trủ lấy chiếc gối kê dưới đít cho lồn nhô cao để Lý Tòng đụ sướng. Đít chàng nhấp nhô theo từng cái nắc cặc.

Tích Trữ đưa hai tay vuốt lưng chàng và rĩ rã bên tai chàng :

– Ra đi anh, em yêu…Ra đi anh, em yêu mình vô cùng.

– Sướng cặc quá. Anh đụ lồn em. Cặc anh đâu ?

– Trong lồn em đó ?

Chàng và nàng đối thoại với nhau trong lúc đụ rất dễ thương, dễ chịu tràn ngập tình yêu hiện thực và lãng mạn nên hào hứng bất tận để đụ nhau Bỗng Tích Trữ đẩy thân thể chàng ra và nói :

– Em đụ anh.

Lý Tòng hiểu ý,rút cặc ra khỏi lồn và nằm xuống giường. Tích Trữ nằm lên bụng chàng. Trước khi nằm xuống, nàng nựng cặc chàng, nút một miếng dài vào mào, rút ra khỏi miệng, hôn và ngồi lên bụng Lý Tòng, cầm cặc đút vào lồn. Lý Tòng nắc ngược trong khi nàng ấn lồn xuống, cả hai cùng rên sướng tới mây xanh.

Tích Trữ nắc lồn. Sàng mông. Sàng lồn. Lý Tòng thụ động chịu sướng ngất ngây như hồn xuất ra khỏi thân xác từ lúc nào không hay biết. Tích Trữ ngồi thẳng lưng. Lờn nàng và cặc chàng sát vào nhau, dính vào nhau, kẻ nắc xuống, người nắc lên, quyện vào nhau để rên sướng không ngưng nghỉ. Cho đến lúc Lý Tòng la to như kẻ phát điên thì khí cặc trào. Tích Trủ rạp người ghì lấy chàng cho khí cặc bấn vào lồn.

Lý Tòng trân cứng thân thể. Cặc cứng thêm cho khí mạnh vòi bắn ra. Chàng lả ra trong giây lát. Tích Trữ vẫn nằm gọn trên thân thể chàng để cho người yêu tận hưởng cái đụ đến giây phút cuối cùng mới lăn ra nệm giường, nằm cạnh bên chàng. Lý Tòng toại nguyện, sung sướng. Toàn châu thân vã cả mồ hôi. Chàng thở phào nằm không gượng dậy nổi.

Tích Trữ nằm bên chàng để đợi giờ phút chàng tâm sự nhưng bỗng nhiên nàng không còn muốn tìm hiểu cuộc đời riêng tư của chàng nữa. Nàng chỉ bằng lòng một điều là đời sống sinh lý của chàng đã bình thường như mọi người đàn ông.

Nàng thừa sức để biết rằng Lý Tòng ra hải ngoại đã chữa trị bằng khoa giãi phẩu kéo cho cặc dài ra. Nàng đã thấy vết thẹo mổ xẽ dưới cuống cặc chàng. Còn về phần nàng khi chàng đụ vào lồn, nàng không một cảm giác nào cả. Nàng chỉ muốn làm vừa lòng chàng. Tội nghiệp người đàn ông yêu nàng dài lâu bao gồm hai phương diện, dâm đụ và lãng mạn. Bổn phận của một tình yêu đã xong đối với nàng trong lúc nầy.

Sau cuộc truy hoan, chàng và nàng nằm cạnh nhau, cả hai mỗi người theo đuổi mỗi ý nghĩ riêng tư. Sự mệt mõi vừa qua, Lý Tòng chưa buồn kể lại những gì xẩy ra trong quảng thời gian aài xa cách Tích Tnl và chàng cũng đợi chờ nàng thúc giục nhưng rồi chàng đóng kín đôi mắt để trọn hưởng dư âm khoái lạc vừa qua.

Không khí im lặng trầm ngâm, đầm ấm như tiếng ru ngủ từ xa xăm vọng đến, Lý Tòng đi vào giấc ngủ vùi nhanh chóng.

Tích Trữ giật mình trở về với thực tại khi nàng nghe tiếng ngáy ngủ của Lý Tòng đều đặn, êm êm, nàng tưởng rằng, có âm vọng mịt mù thoảng đến. Tích Trủ ra khỏi giường. Nàng mặc áo quần, trang điểm son phấn. Xong đâu vào đó, nàng lặng ngắm Lý Tòng với thân thể lõa lồ trong giấc ngủ say mà nàng cho rằng người đàn ông kia vừa thoát khỏi những canh dài trắng mắt.

Nàng hạ thấp mình hôn lên trán, lên ngực và cả trên cặc chàng rồi quay gót rời khỏi căn phòng.

Tích Trữ bỏ lùi khách sạn đằng sau lưng. Nàng đến đầu đường quay lại nhìn lần cuối. Lần cuối nàng gặp chàng ở khách sạn ấy. Rồi chỉ là một kỹ niệm như mười năm về trủớc. Nàng bỗng nhớ đến mẹ nàng, lòng nàng nghẹn ngào rồi nàng chép miệng, truyền thống di truyền làm cho nàng lạnh nhạt khi cặc chàng đụ vào lồn. Nàng thương hại cho chính mình và thương tiếc cho chàng thêm một lần lỡ bộ.

Bình luận