Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Đẹp Trai Là Số 1

Chương 53

Tác giả: Lục Mang Tinh

Tiêu đề hôm nay: Tô Căng Bắc đi khám thai, muốn tiến vào hào môn.

“Wow, mang thai thật à, trên hình nhìn không ra nha!”

“Quả nhiên là đại soái ca livestream lần trước! Nhìn họ ân ái quá ~ ”

“Phụ nữ nghèo khổ phấn đấu quả nhiên ngoại hình đẹp mới là lối thoát…”

“Ảnh hôm qua share Tô Căng Bắc ở vùng núi rốt cuộc là đóng phim hay là ảnh thực vậy… cầu giải đáp?”

“Theo thông tin tiết lộ, ‘soái ca livestream’ là bác sĩ, đi hoạt động tình nguyện chữa bệnh từ thiện cho vùng núi, Tô Căng Bắc vì anh ấy nên mới đi.”

“Ôi… chảy nước miếng, là bác sĩ! Đẹp trai nhiều tiền tâm tính thiện lương!!! Cho tôi một bạn trai như vậy với!”

“Bác sĩ nhà giàu đời thứ n, nghe nói bối cảnh rất sâu! Tô Căng Bắc có thể viết sách làm thế nào để quyến rũ không?”

“Phụ nữ có ngoại hình như vậy, vừa nhìn là biết thủ đoạn cao thâm rồi, bằng không làm sao từng bước từng bước leo cao được như vậy.”

..

– Khám thai cái bíp!

Tô Căng Bắc xem bình luận trên mạng, suýt đập luôn điện thoại:

– Là thử thai!

Hà Địch nói:

– Có gì khác nhau à? Dù sao cũng chung một ý thôi, em đi bệnh viện phụ khoa bị người ta chụp được, cư dân mạng có thể tự tưởng tượng ra cả một seri chuyện đấy.

– Em cũng là bất ngờ bị đưa tới mà, lúc đó em mơ mơ hồ hồ, Chu Thời Uẩn còn nói mình là bác sĩ, tụi em mới… mới được bao lâu chứ! Sao có phản ứng nôn nghén nhanh vậy được!

Hà Địch cười nói:

– Chị đoán bác sĩ Chu hưng phấn quá, chắc chắn cậu ấy cũng giống em, ngơ ngác theo tới bệnh viện. Ôi không quan trọng, đợi lát nữa làm lễ chiếu buổi đầu, nhất định sẽ có phóng viên hỏi, em cứ chối là được.

– Chắc chắn phải chối rồi, em đâu có thai thật đâu. Hơn nữa, hôm nay bộ phim điện ảnh của chúng ta mới là chủ đề, nói nhiều chuyện riêng tư của em thì lạc đề quá.

– Em nói đúng, chuyện này đúng là lạc đề.

Hôm nay là lễ ra mắt phim “Thành nguy cơ” ở Bắc Kinh, Tô Căng Bắc lúc này đang ở trong phòng nghỉ đợi buổi lễ bắt đầu. Hôm qua sau khi lộ ảnh cô đi bệnh viện, điện thoại của Hà Địch sắp bị gọi đến mức hỏng luôn, Hà Địch phải phủ định với từng người từng người một, nói đến mức khô cả miệng.

– Căng Bắc, chúc mừng nhé.

Lúc này, Hàn Văn Tân, Cao Tử Đồng và các diễn viên khác bước vào phòng nghỉ.

Trần Tâm Ngải cũng lạch bạch chạy tới, cười rất vui vẻ:

– Chị Tô, em cũng muốn chúc mừng chị.

– Tôi không mang thai, mọi người đừng nghe báo lá cải nói lung tung.

– A… thế sao chị đi bệnh viện, và có cả anh bạn trai kia đi cùng nữa?

– Thực ra chỉ là chị không khỏe thôi.

Hàn Văn Tân hiểu rõ:

– Ra vậy, có điều trông có vẻ như chuyện tốt sắp tới rồi nhỉ.

Tô Căng Bắc cong môi, không nói nhiều về chủ đề này.

..

Sau vài câu tán gẫu, mọi người tự tìm chỗ ngồi xuống, Tô Căng Bắc và Trần Tâm Ngải chưa gặp nhau kể từ tiệc đóng máy lần trước nên rất vui vẻ ngồi cùng nhau tám chuyện, selfie.

Trần Tâm Ngải nhỏ giọng nói:

– Chị Tô, hình như Cao Tử Đồng đang nhìn chị kìa.

Tô Căng Bắc nhìn cô ta, Cao Tử Đồng liền dời ánh mắt đi chỗ khác. Nghe Hà Địch nói, đã rất lâu Cao Tử Đồng chưa xuất hiện trước công chúng, lễ ra mắt này là lần đầu tiên cô ta lộ mặt gần đây. Tô Căng Bắc thu hồi ánh mắt, rất tùy ý, dù sao cô ta có ra sao cô cũng chả quan tâm.

Bên kia, Cao Tử Đồng nhận cà phê do trợ lý đưa tới, lạnh lùng nhìn Tô Căng Bắc và Trần Tâm Ngải:

– Hứ, leo lên cành cao, không biết cô còn có thể vui tới chừng nào.

Trợ lý nhỏ giọng hỏi:

– Chị Tử Đồng, chị nói vậy là ý gì?

Cao Tử Đồng cười:

– Tôi rất rõ Chu gia là gia đình thế nào, Hoắc lão phu nhân là người cực kỳ truyền thống, chắc chắn sẽ không công nhận loại con hát không bối cảnh như Tô Căng Bắc. Dù con cháu trong nhà thích thì sao chứ, quyền quyết định cuối cùng vẫn là do trưởng bối.

– Hóa ra là vậy…

– Cho nên nói, cô ta cứ đợi trèo cao té đau đi.

_________

Buổi lễ bắt đầu, các minh tinh lên sân khấu nhận phỏng vấn, đúng như dự đoán, Tô Căng Bắc trở thành người được chú ý nhất hôm nay. Đề tài liên quan đến “Chu Thời Uẩn” chưa từng hạ nhiệt.

– Cô thấy thế nào về chuyện vào cửa hào môn mà trên mạng nói?

– Cô sẽ vì chuyện gả cho người tốt mà dần rút lui khỏi showbiz chứ? Bên nam có yêu cầu này không?

Tô Căng Bắc cười nhạt.

Mắt Cao Tử Đồng đầy đắc ý, biết ngay sẽ là cảnh tượng thế này mà.

MC thấy tình huống không ổn, bèn vội đổi đề tài:

– Nội dung chính của chúng ta hôm nay là phim điện ảnh, nếu mọi người không có câu hỏi nào về bộ phim thì chúng ta qua phân đoạn kế tiếp.

– Căng Bắc, nói chút đi mà…

MC trực tiếp lơ các phóng viên:

– Bây giờ, chúng tôi mời đạo diễn Trương của “Thành nguy cơ” cùng các nhà đầu tư chủ tịch Ngô, chủ tịch Triệu lên sân khấu.

Phóng viên đành tiu nghỉu lui xuống, các diễn viên như Tô Căng Bắc quay về ngồi dưới sân khấu.

Trần Tâm Ngải tức giận nói:

– Chị Tô, mấy phóng viên đó đúng là thất đức, nói chị giống như kẻ hám tiền bám lấy người ta vậy.

Tô Căng Bắc cười:

– Hôm nay không nhắc chuyện này nữa, chờ bộ phim qua đi, chị sẽ giải thích rõ sau.

Trần Tâm Ngải:

– Ồ… Vậy cũng tốt.

Tô Căng Bắc vừa ngồi vào chỗ, Hà Địch liền lén lút chạy tới, vỗ vai Tô Căng Bắc đang nói chuyện:

– Căng Bắc!

Cô quay đầu nhìn Hà Địch:

– Sao thế?

Hà Địch nói nhỏ bên tai cô:

– Tình huống gì thế, em nhìn ai kia kìa.

Tô Căng Bắc ngơ ngác:

– Gì?

– Trên sân khấu trên sân khấu!

Tô Căng Bắc nhìn theo ánh mắt Hà Địch, sau khi nhìn thấy người đứng trên sân khấu, cô sững sờ vài giây, suýt văng tục!

Đó, không phải là Triệu Tuyết Nhan nữ sĩ sao???

Đợi đã, MC nói gì? Nhà đầu tư chủ tịch Triệu? Nhà đầu tư? Mẹ cô thành nhà đầu tư hồi nào sao cô không biết?

Lúc này trên sân khấu, sau khi đạo diễn Trương Học Thành nói xong thì chuyền micro cho Triệu Tuyết Nhan, Triệu Tuyết Nhan nhìn xuống dưới sân khấu, nói:

– Đạo diễn Trương là đạo diễn mà tôi cực kỳ tin tưởng, tôi từng xem rất nhiều phim của ông ấy, thực sự rất thích, tôi tin rằng “Thành nguy cơ” lần này cũng sẽ không khiến mọi người thất vọng.

Triệu Tuyết Nhan hơi dừng lại, nói tiếp:

– Đương nhiên, tôi cũng hi vọng mọi người có thể thích biểu hiện của con gái tôi trong phim.

Con… con gái?

Các phóng viên như lọt vào sương mù, ai là con gái của nhà đầu tư?

Phóng viên mới không biết nhưng các phóng viên lâu năm lão làng ở đây đều biết Triệu Tuyết Nhan là người đứng đầu của xí nghiệp trùm – tập đoàn Tô thị, năm xưa sau khi bà gả cho Tô nhị thiếu gia, uy danh của bà trong giới thương nghiệp luôn cao chót vót. Nghe nói đây là lần đầu tiên bà đầu tư vào giải trí, lẽ nào là vì con gái…

Nhưng vấn đề là, ai là đại tiểu thư Tô gia?

Tầm mắt mọi người đều tập trung vào các diễn viên ở hàng đầu tiên, mà các diễn viên cũng nhìn nhau, hiển nhiên đều là vẻ mặt mơ hồ.

Đợi đã, đại tiểu thư Tô gia chắc chắn họ Tô… mà người họ Tô ở đây chỉ có một…

Tô Căng Bắc?!

Tô Căng Bắc cười nhạt nhìn Triệu Tuyết Nhan trên sân khấu, Triệu Tuyết Nhan cũng “từ ái” nhìn lại cô, hai người xa xa nhìn nhau, thoạt trông là một cảnh tượng rất ấm áp.

Trên thực tế…

Ánh mắt Tô Căng Bắc: sao mẹ lại tới đây? Mẹ nói mặc kệ chuyện của con, để con sống chết mặc bay tự sinh tự diệt trong showbiz mà! Vậy mà mẹ còn lén lút đi đầu tư! Ơ không phải là mẹ biết con gái mẹ vất vả chứ hả?

Ánh mắt Triệu Tuyết Nhan: Con tưởng mẹ muốn để ý con lắm à? Mẹ thực lòng không muốn con lăn lộn trong giới showbiz này đâu, nhưng con cứ khăng khăng mãi thì mẹ làm gì được? Mẹ còn mặc kệ con tiếp thì thanh danh của con nát bét cho coi! Con gái mẹ có thể để người khác ức hiếp sao?

Hiện trường yên tĩnh không chút tiếng động. MC trên sân khấu vô cùng kinh ngạc, ngay cả đạo diễn Trương Học Thành cũng thế, trước giờ ông không biết nhà đầu tư có quan hệ với diễn viên của mình…

MC:

– Ơ, chủ tịch Triệu, ý của cô là con gái cô là một trong những diễn viên lần này sao, woa, đúng là bất ngờ, mọi người nhất định không biết nhỉ.

Triệu Tuyết Nhan cười:

– Con bé Căng Bắc thích tự xông xáo bằng sức mình, nó nói không mong chúng tôi can thiệp vào công việc của nó nên từ khi tham gia showbiz, nó luôn tự mình phấn đấu. Đương nhiên, tôi là thương nhân, tôi đầu tư bộ phim này là vì thấy được triển vọng của bộ phim, chứ không phải vì con gái tôi, nhưng nếu con gái tôi tham gia diễn xuất thì tôi cũng rất vui, có diễn viên nào không muốn đóng phim điện ảnh của đạo diễn Trương chứ, đúng không?

Đạo diễn Trương cười:

– Chủ tịch Triệu khách sáo rồi.

Ông nhìn Tô Căng Bắc, hóa ra là vậy… hèn gì Tô Căng Bắc có quan hệ tốt với Chu gia, hèn gì lúc trước Chu Chính Hiến đặc biệt tới dặn ông chiếu cố Tô Căng Bắc, hèn gì Tô Căng Bắc và cháu trai Chu gia có thể đi cùng nhau…

Ánh đèn flash của phóng viên sắp chớp hỏng rồi, tin tức quan trọng hàng đầu hôm nay đã lặng lẽ thành hình. Cao Tử Đồng sững sờ nhìn Tô Căng Bắc, tâm trạng tuột dốc không phanh, Tô thị… Tô Căng Bắc ấy thế mà lại là Tô đại tiểu thư chưa từng lộ mặt!

Leo cao vào hào môn… những lời hung dữ Cao Tử Đồng nói trước đó bị hất mạnh trở về.

Nếu bản thân Tô Căng Bắc chính là hào môn thì còn nói trăm phương ngàn kế leo vào hào môn gì chứ?

_____________

Lễ kết thúc, các diễn viên đều xuống sân khấu.

Tô Căng Bắc bị Triệu Tuyết Nhan khoác tay cùng ngồi vào xe, ánh đèn flash phía sau vẫn không ngừng chớp nháy.

Tô Căng Bắc:

-…Mẹ, mẹ đúng là hành động kinh người.

– Khách sáo khách sáo.

– Mẹ đến hồi nào, sao không báo trước với con một tiếng?

– Thấy tin tức con mang thai là mẹ bay tới ngay, ai dè là tin giả, mẹ của con rất đau lòng.

Đầu Tô Căng Bắc đầy vạch đen:

– Vậy chuyện đầu tư là sao?

– Chuyện này thì con đừng tự luyến nhé, mẹ đúng là muốn chia một chén canh trong giới showbiz, đầu tư chỉ là thăm dò thử thôi. Còn chuyện đột nhiên lên sân khấu khai con ra là tại con dạo này tai tiếng quá kém, gì mà leo vào hào môn, mẹ nhìn không nổi!

Tô Căng Bắc cong môi cười:

– Mẹ, cứ nói thẳng mẹ quan tâm con là được rồi, con cám ơn mẹ.

Triệu Tuyết Nhan lườm cô:

– Dẹp.

Tô Căng Bắc hỏi:

– Tối nay mẹ ở khách sạn nào vậy?

Triệu Tuyết Nhan nhìn cô với ánh mắt quái dị:

– Con cảm thấy mẹ cần ở khách sạn à?

-…

Chu gia.

Xe của Triệu Tuyết Nhan dừng bên trong cổng, lập tức có người tiến lên chờ đợi.

– Triệu phu nhân.

Quản gia bước tới mở cửa xe cho bà:

– Đã lâu phu nhân chưa tới, lão phu nhân đang đợi bên trong ạ.

Triệu Tuyết Nhan gật đầu, đưa túi xách trên tay cho người làm bên cạnh:

– Phiền quản gia dẫn đường.

– Vâng, mời phu nhân theo tôi.

Nói rồi, quản gia nhìn Tô Căng Bắc:

– Tô tiểu thư, nhị thiếu gia ở trong phòng, cậu ấy dặn tôi nhắn khi nào cô về thì đến tìm cậu ấy…

– Ừ, tôi đi ngay.

Bình luận