Trên cửa sổ sát đất chiếu lên một bức tranh sắc hương sinh động , thân thể mê người, một bộ ngực sữa tuyết trắng không ngừng lắc lư , hình ảnh gợi cảm, mỹ diễm như thế, dụ hoặc liêu nhân đến cực điểm.
Bên tai không ngừng quanh quẩn tiếng Khả Đồng thở gấp, Từ Mộ Ly cúi đầu nhìn động tác nhục bổng của mình thẳng tiến vào hoa huyệt non nớt của Khả Đồng. Chỉ thấy nam căn kia không ngừng cắm thật sâu vào hoa huyệt chặt trất ướt át, mỗi khi rút ra trên nó lại dính đầy ái dịch trơn trượt của cô. Trong miệng cô thì nói không thể yêu mình, nhưng mà tiểu huyệt cô vẫn khát vọng hắn tiến vào như vậy. Phụ nữ đều là loại động vật khẩu thị tâm phi, miệng thì nói không cần, nhưng mà trong lòng lại nghĩ thật muốn, biểu hiện thân thể là rõ ràng nhất , hoa huyệt dưới hạ thân đã chảy ra ái dịch ẩm ướt đến như thế rồi mà còn chối.
‘Từ Mộ Ly, tuy rằng cô ấy nói rằng không thể yêu mày, không có nghĩa là cô ấy sẽ không thương mày, có lẽ ở trong tâm cô đã sớm yêu mày rồi cũng nên , cho nên mày phải không từ thủ đoạn đoạt cô ra khỏi tay người đàn ông khác. Giữ lấy cô! Giữ lấy cô!’
Đáy lòng có một âm thanh không ngừng nói với chính mình rằng hãy giữ lấy cô đi, hiện tại Từ Mộ Ly cũng thầm nghĩ làm điều đó , muốn hung hăng điên cuồng mà chiếm cứ toàn bộ con người cô.
Hắn kéo áo và bra của Khả Đồng ra, đem toàn bộ thân thể trần trụi của cô quay lại trước mặt mình, đập vào mắt là dáng người xinh đẹp hấp dẫn của Khả Đồng, thân thể mềm mại rung động lòng người, đường cong mê người không chê vào đâu được. Da thịt trần trụi phím hồng, hai gò má say lòng người cũng ửng hồng lên, đôi mắt ngập nước cũng nhiễm màu tình dục , xinh đẹp quyến rũ câu hồn người.
Khả Đồng nằm trên tấm kính lạnh như băng của cửa sổ sát đất, nhìn đôi mắt hồn xiêu phách lạc của Từ Mộ Ly, đó là một đôi mắt màu đỏ sậm, trắng trợn lộ ra dục vọng. Trong mắt cô cũng là bóng dáng của Từ Mộ Ly, thân hình hắn cao to, thân thể tuy cao lớn nhưng lại không thô thiển, vóc người rất hoàn mỹ. Cô nhìn xuống phía dưới một chút ngắm đến nam căn ướt sũng dưới quần hắn, nó vẫn đang sinh long hoạt hổ nhảy dựng lên . Đây là lần đầu tiên cô có thể nhìn rõ ràng thân thể Từ Mộ Ly trần trụi như thế, cô không khỏi cúi đầu xấu hổ đỏ mặt.
Từ Mộ Ly nâng mặt cô lên, đôi mắt câu hồn nhiếp phách tươi cười, cả người phát ra sức quyến rũ nam tính trí mạng, vừa nhìn vào đôi mắt ấy Khả Đồng không khỏi mất hồn. Hắn cúi đầu bên môi cô nhẹ giọng khàn khàn:
“Anh yêu em!” Đây chính là mê hoặc lòng người,giọng nói như ma chú, tâm cô bắt đầu mê loạn , cô không biết làm sao nhìn hắn, khẽ nhếch môi anh đào lại không thể nói nên lời cự tuyệt. Từ Mộ Ly cúi đầu ngậm lấy đôi môi anh đào kiều diễm đang nhếch lên, ôn nhu nhẹ nhàng mà liếm hôn cánh môi mềm mại, lưỡi hắn tham lam với vào trong miệng cô, dây dưa với cái lưỡi thơm tho của cô cùng nhau nhảy múa.
“Uhm…” thân thể cô hoàn toàn không còn thoát khỏi khống chế của đầu óc, thân thể theo bản năng nổi lên phản ứng, cứ như thế nhiệt tình mênh mông hôn, làm cho trong cơ thể cô không ức chế được dục vọng, toàn bộ nhiệt tình đều dốc xuống. Bộ ngưc Từ Mộ Ly rắn chắc áp trên bộ ngực mềm mại no đủ của cô, hai thân hình trần trụi quấn quýt chặt chẽ dính lại cùng một chỗ, hai luồng rất tròn trước ngực Khả Đồng ở trong ngực hắn cao thấp cọ xát. Hai bầu vú mềm mại kích thích trong ngực gợi lên dục vọng mãnh liệt của hắn, làm cho hắn hôn càng sâu hơn, cuồng tứ hút lấy hương thơm ngọt ngào từ miệng cô. Nhưng chỉ hôn như thế này, hắn vẫn cảm thấy hôn cô không đủ, thế là hắn dùng đôi tay mạnh mẽ của mình nâng thân thể cô lên, đem đầu mình vùi vào giữa bầu ngực cô dùng sức cắn mút, bàn tay to còn không ngừng nghỉ xoa nắn tiêu nhũ.
Trong lòng Khả Đồng vẫn liều mạng nói cho chính mình tuyệt đối không thể làm như vậy, không thể đáp lại hắn, nhưng mà thân thể cũng không nghe theo ý muốn của cô, nó vẫn nhiệt liệt đáp lại hắn.
“Ân… Uhm… Ly… A…” Khả Đồng hoàn toàn bị hòa tan dưới sự khiêu khích tình ái của Từ Mộ Ly, lý trí hoàn toàn bị phá hủy hầu như không còn gì, cô theo dục vọng của mình đón ý hùa hắn lửa nóng trêu chọc.
“Ly… Ngô… Nhanh chút muốn em đi…” Khả Đồng kìm lòng không đậu kêu ra tiếng rên rỉ dâm đãng, Từ Mộ Ly khơi dậy dục vọng chôn sâu trong cơ thể cô, trong nháy mắt càng không thể vãn hồi. Trước khi cô hoàn toàn bị luân hãm trong tình dục, đột nhiên nhớ tới có người đã nói qua, phụ nữ trời sinh có bản chất dâm đãng.