Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Kẻ đầu tiên phải chết

Chương 62

Tác giả: James Patterson

Chuyến bay trở về San Francisco của chúng tôi cất cánh lúc 4:00 chiều. Tôi ghét, ghét phải đi mà không biết trước một cái tên nào. Đặc biệt khi tôi cảm thấy chúng tôi đã ở rất gần.

Một người nào đó nổi tiếng và lập dị. Tại sao họ lại bảo vệ hắn ta?

Dù sao, chúng tôi cũng đã hoàn thành được rất nhiều việc trong hai ngày. Đối với tôi, việc ba vụ án mạng đều được thực hiện bởi cùng một người là điều rõ ràng. Chúng tôi đã tìm ra chỉ dẫn rõ ràng gắn hắn với San Francisco, một nhân dạng hợp lý, một diện mạo đã được xác nhận. Dấu vết ở đây đã rõ, nhưng nó sẽ còn rõ hơn khi chúng tôi trở về nhà.

Các cuộc điều tra sẽ tiếp tục ở cả hai nơi. Cleverland sẽ liên lạc với lực lượng cảnh sát Seattle để khám xét nhà cô dâu. Có thể một cái gì đó trong tài sản cá nhân của cô ấy, một quyển sổ ghi địa chỉ, một thư điện tử trong máy tính của cô ta sẽ cho biết người cô yêu ở San Francisco là ai.

Trong lúc chờ máy bay cất cánh rời Cleverland, tôi kiểm tra dịch vụ tin nhắn thoại để nghe tin. Có hai tin nhắn: một từ Cindy và một từ Claire hỏi thăm về chuyến đi và vụ án của chúng tôi. Các phóng viên đang thúc giục tôi có những lời nhận xét về vụ án Cleverland.

Sau đó tôi nghe thấy giọng nói khàn khàn của Merrill Shortley. Cô ấy đã để lại số điện thoại ở Carlifornia của mình.

Tôi nhấn số nhanh hết sức có thể. Người quản gia trả lời, và tôi có thể nghe thấy tiếng rên rỉ của một đứa bé đang khóc.

Khi Merrill cầm máy, tôi có thể nói rằng gương mặt lạnh lùng của cô ta đã dịu đi một chút.

– Tôi nghĩ – cô ta bắt đầu – có vài điều ngày hôm qua tôi đã không nhắc đến.

– Vậy ư? Thật tuyệt vì được nghe chuyện này.

– Người đàn ông tôi đã nói với cô ấy? Người mà Kathy đã có quan hệ ở San Francisco… Tôi đã nói với cô sự thật. Tôi không biết tên anh ta.

– Được rồi tôi nghe cô nói đây.

– Nhưng có một vài điều… Tôi nói rằng anh ta không đối xử tử tế với cô ấy. Anh ta say mê những trò chơi tình dục mạnh mẽ. Những cảnh diễn, những kịch bản. Thậm chí là cả một chút quay phim. Vấn đề là, Kathy thích những trò chơi ấy.

Merril ngừng lại một lúc lâu trước khi tiếp tục:

– Vâng… tôi nghĩ anh ta đã ép cô ấy, bắt buộc cô ấy làm những việc quá sức chịu đựng. Tôi nhớ những vết lằn trên mặt, những vết thâm tím trên chân cô ấy. Tinh thần của cô ấy gần như bị sụp đổ hoàn toàn. Chính xác là không ai trong chúng tôi còn dám đưa những người đẹp trai như Tom Cruise về nhà kể từ đó, nhưng đó là khoảng thời gian Kathy sợ hãi thực sự. Cô ấy nằm trong sự kiểm soát của anh ta.

Tôi bắt đầu biết chuyện này sẽ đi đến đâu.

– Đó là lý do cô ấy dọn đi đúng không? – Tôi nói.

Tôi có thể nghe thấy tiếng Merrill Shortley thở dài ở đầu dây bên kia.

– Vâng, đúng như vậy.

– Vậy tại sao sau đó cô ấy lại tiếp tục liên lạc với anh ta từ Seattle? Cô nói rằng cô ấy có mắc mớ với anh ta ngay trước khi chết?

Merrill Shortley đáp:

– Tôi không bao giờ nói là Kathy biết điều gì là tốt cho cô ấy cả.

Bây giờ thì tôi đã nhận thấy cuộc đời của Kathy Kogut mang một vẻ bi thương khó tránh khỏi. Tôi chắc chắn là cô ấy đã chạy trốn khỏi San Francisco, cố gắng để thoát khỏi sự kìm kẹp của người đàn ông đó. Nhưng cô ấy đã không thể phá bỏ hoàn toàn.

Điều đó liệu có đúng với những cô dâu bị sát hại khác không?

– Tôi cần một cái tên, Shortley. Bất kể người này là ai, thì hắn ta có thể là người đã giết bạn của cô. Còn cả bốn người khác nữa. Hắn ta còn tự do bên ngoài càng lâu bao nhiêu, thì cơ hội để hắn ta lặp lại việc đó càng lớn bấy nhiêu.

– Tôi đã nói với cô rồi, Thanh tra, tôi không biết tên anh ta.

Tôi nhấn cao giọng ở cuối câu:

– Merrill, ai đó phải biết. Cô đã biết cô ấy trong nhiều năm, đã ở cùng nhóm với nhau.

Merrill ngập ngừng:

– Kathy trung thành theo cách của riêng mình. Cô ấy nói tên của anh ta rất nổi tiếng. Một kiểu người nổi danh. Một người mà tôi biết. Cô ấy đã bảo vệ anh ta hoặc có thể là bảo vệ chính mình.

Tâm trí tôi nghĩ ngay đến những cảnh quay phim và ca nhạc. Cô ấy đã ở trong một tình huống tồi tệ. Cô ấy đã bị bó buộc, và giống như những người cảm thấy mình bị mắc bẫy, cô ấy đã chạy trốn. Chỉ có điều cô ấy đã không chạy đủ xa.

– Chắc cô ấy đã nói với cô điều gì đó, tôi thúc giục – Anh ta làm gì? Anh ta ở đâu? Họ gặp nhau ở đâu? Các cô như chị em mà.

– Tôi thề, thanh tra. Tôi đã nghĩ nát óc rồi.

– Vậy thì phải có ai đó biết. Hãy nói cho tôi biết đi.

Tôi nghe thấy Merrill Shortley thốt lên một tiếng cười buồn rầu.

– Hãy gọi cho chị gái của cô ấy đi.

Trước khi rời đi, tôi đã gọi cho McBride và để lại một tin nhắn chi tiết trong hòm thư thoại của anh ta. Người tình của Kathy có thể là một người nổi tiếng nào đó. Đó là lý do tại sao cô ấy dọn khỏi San Francisco. Mô tả sơ bộ khớp với nhân dạng tên giết người của chúng ta. Chị gái cô ấy, Hillary, có thể biết tên của kẻ sát nhân.

Khi máy bay cất cánh, tất cả những gì tôi có thể nghĩ ra đó là chúng tôi đã đến rất gần. Raleigh ở đó bên cạnh tôi. Khi chiếc máy bay lên cao, tôi ngả người vào vòng tay anh, đầu hàng sự mệt mỏi hoàn toàn.

Tất cả những vấn đề thể xác của tôi dường như đã ở cách xa hàng triệu dặm. Tôi nhớ một điều gì đó mà tôi từng nói với Claire. Tôi đã nói với cô ấy rằng việc tìm ra kẻ đáng khinh này cho tôi quyết tâm tiếp tục. Gã đàn ông râu đỏ trong giấc mơ của tôi là kẻ đã trốn thoát.

– Chúng ta sắp bắt được hắn rồi – Tôi nói với Raleigh – Chúng ta không thể để hắn giết thêm cô dâu hay chú rể nào nữa.

Bình luận