Tin tức thiếu gia trẻ tuổi của tập đoàn lớn X sắp kết hôn truyền khắp thành phố, vào sáng ngày hôn lễ được cử hành Yến Sở trong lúc vô tình thoáng nhìn tập báo đặt trên bàn, trang nhất của nhất là tấm ảnh Nghiêm Giản Kiệt đang ôm Mộ Sở Văn Thân vô cùng thân mật.
Vốn muốn có vài ngày để bình tĩnh, hắn có thể quên được người phụ nữ kia, nhưng khi nhìn thấy cô với khuôn mặt tươi cười ngại ngùng, hắn vẫn là không thể giữ bình tĩnh.
Ngay từ đầu hắn chỉ là vì muốn cô rời xa Yến Minh, nhưng sau khi tiếp xúc thân thể của cô thì không hiểu sao lại mê muội, không bao giờ muốn buông cô ra, trong khi đó chẳng những cô đã lên giường cùng người đàn ông khác, còn cùng hắn và cả hai người em của hắn làm cùng nhau!
Trong lồng ngực nhất thời bốc hoả, hắn xé trang nhất của cuốn tạp chí rồi vò thành một cục ném xuống đất.
Lúc này, Yến Triết thở hồng hộc chạy vào: “Anh cả! Anh… anh đã nghe gì chưa *? Mộ Sở Văn chuẩn bị kết hôn rồi!”
“Đừng nói với về người phụ nữ này với anh! Cô ta không có quan hệ gì với anh hết *!” Yến Sở bực mình quát, toàn bộ người giúp việc đều sợ tới mức không dám lên tiếng, lặng lẽ lui ra.
Yến Minh giờ phút này cũng đang định gọi hai người bọn họ tới ăn bữa sáng, nhưng nghe đến bọn họ nhắc tới cái tên mẫn cảm kia, hắn liền không lên tiếng, hi vọng có thể nghe được càng nhiều tin tức liên quan đến cô càng tốt.
Nhưng mà, cho dù hắn không lên tiếng, Yến Sở vẫn nhịn không được mà hướng hắn hét ầm lên: “Cậu với cô ta không có quan hệ huyết thống, cậu có thể danh chính ngôn thuận làm cô ta! Vậy mà cậy cư nhiên lại để cho cô ấy gả cho nhà họ Nghiêm?”
“Em…” Yến Minh thật không ngờ anh cả lại nói trần trụi như thế, nhất thời hơi choáng váng.
“Sao vậy? Hay một lần thôi là đủ rồi?” Yến Sở đứng dậy dùng sức lay bả vai của Yến Minh, sau đó lại trần trụi khiêu khích: “Làm không đủ sướng sao?”
“Anh! Anh nhất định phải nói như vậy sao? Cô ấy là em gái của anh đấy!” Yến Minh kìm nén lửa giận của bản thân, hắn nhìn ra được trong lòng Yến Dở đang vô cùng thống khổ, đồng thời cảm thấy đuối lý với chuyện mà mình đã làm.
“Không sai! Cô ấy với cậu không có quan hệ huyết thống! Khi nào cậu muốn làm thì làm, cậu…” Yến Sở không khống chế được gào thét, nhưng không phát hiện ra hai mắt của mình đã ướt rồi.
Lúc này di động của hắn đột nhiên vang lên, là thám tử mà hắn đã thuê đi điều tra thân thế của hắn gọi tới. Đọc truyện tại ưattpad để ủng hộ editor nha các nàng.
“Anh xác định là thật chứ? Tất cả?…” Hắn liếc nhìn Yến Triết một cái, đôi lông mày anh khí nhướng lên một chút, lại nhìn phía Yến Minh, nhưng trong mắt hắn không còn sự yếu đuối lúc nãy.
tắt điện thoại, Yến Sở bỏ qua bữa sáng mà vội vàng chạy ra khỏi nhà.
“Anh! Nghiêm Giản Kiệt đã cướp đi đa số khách hàng bên Mỹ quốc rồi, anh không định tìm đối sách sao?” Yến Minh hướng theo bóng lưng hắn mà hét, anh đã sớm muốn tìm cơ hội đối phó với cái tên đã cướp đi người phụ nữ mà anh yêu.
Yến Sở lại lơ đễnh với đề nghị của anh: “Chuyện này giao cho cậu phụ trách, cậu muốn sao thì cứ thế mà làm.”
Hắn vừa đi ra cửa lớn, Quản gia liền mang đến ba tấm thiệp mời màu đoe, run sợ đi về phía hắn báo cáo: “Sở thiểu gia, đây là thiệp mời mà Nghiêm tổng đã sau người mang tới, hắn còn nói… ba vị thiếu gia là anh trai của Mộ tiểu thư, cho nên cho dù Nghiêm tổng không vui khi các ba người đến nhưng cũng không thể không mời ba người.”
Yến Sở nhận lấy thiệp mời, sau đó xé náy rồi xoay người vứt vào mặt người người em trai đang đứng đực mặt ra, tức giận nói: “hai đứa, dù là ai anh cũng không cho đi!”
Hắn lại chuyển hướng sang Quản gia: “ông hãy cứ coi như chưa có gì phát sinh đi!”
“Hả… à vâng!” Kinh ngạc không hiểu chân tướng, Quản gia chỉ có gật đầu đáp ứng.
Yến Minh cùng Yến Triết đều nhìn chằm chằm đống giấy vụn màu đỏ trên mặt đất, không cam lòng lại bất đắc dĩ phải nghe theo, chỉ là bọn hắn không biết Yến Sở đã cầm thiệp mời một mình chạy đến khách sạn mà Nghiêm Giản Kiệt cùng Mộ Sở Văn kết hôn rồi.
Lời tác giả: Giữa đêm khuya tịch mịch ngồi viết ^ω^ ngày mai ta sẽ tặng cho các nàng ~_~ một chương cực kỳ bạo lực cực kỳ hoành tráng a ﹏?