Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Buổi sáng, Liss giám sát việc bày trí những tấm thảm treo tường. Cần nhiều giờ để có thể treo chúng lên một cách hợp lý, nhưng hệ thống chiếu sáng đã được lắp đặt đúng chỗ. Ở trong bếp, đầu bếp trưởng và tất cả êkip của ông ta đang căng thẳng và cáu nhộn lên, song rốt cuộc cũng sẵn sàng. Việc này là một điều thần kỳ, nhưng tất cả mọi việc dường như thực sự sẽ vận hành đâu ra đấy.

Người DJ mập mờ hiện ra v à xếp đặt đồ đạc của mình. Liss đan những ngón tay lại quan sát anh ta – để anh ta không chuyển tới những thứ gì đó kinh khủng.

Sau bữa ăn trưa, Tino mang tới cho nàng một bộ váy. Sửng sốt và vui sướng, nàng nhận thấy anh ta đã tạo ra một kiệt tác thực sự. Bộ váy rất khác lạ và vài phút sau khi đã mặc nó vào xong, nàng cảm thấy chính mình cũng không thể tin nổi.

– Anh có một tài năng phi thường, nàng nói trong khi quay đầu lại để nhìn lưng mình trong gương. Tôi sẽ đặt anh những bộ váy khác nữa, anh có thể tin chắc vào điều đó. Nhưng tôi sẵn sàng đánh cuộc là anh sẽ có một danh sách những lời đặt hàng ấn tượng. Anh đã tìm thấy loại vải này ở đâu vậy?

– Ở Bahrein. Tôi đã trả cả một đống tiền vào nó và tôi chưa bao giờ động vào cả, vì sợ sẽ lãng phí nó mất.

Liss để ý thấy Tino đang mỉm cười nhưng môi anh ta thì run run. Anh ta chắc phải đang cực kỳ căng thẳng. – Nhưng tôi tin là đáng để chi số tiền đó cho bộ váy này, cô nghĩ sao?

– Thật mềm mại, và rất nhẹ…, Liss tán thành trong khi đầu ngón tay vuốt ve lớp vải. Còn những người phục vụ thì giống kiểu gì?

– Cô sẽ sớm thấy bọn họ thôi, Stella đang kiểm tra lại đầu tóc và trang điểm, Tino trả lời, trong khi nghiêng người sửa lại bộ váy một chút xíu với kim chỉ.

Liss rốt cục cũng mỉm cười và hi vọng anh ta không lừa dối nàng, những người phục vụ sẽ đẹp quyến rũ như nàng mong đợi.

Sau khi đứng thẳng lên, Tino lùi lại vài bước.

– Tất cả mọi người sẽ phải phủ phục dưới chân cô, anh ta nhẹ nhàng nói.

Liss lại mỉm cười lần nữa. Một người duy nhất là đủ với nàng…

– Tôi có thể nói với anh điều tương tự không, nàng đáp lại, đây là tác phẩm của anh.

– Chỉ có duy nhất một nhân vật như cô mới có thể khiến nó có giá trị. Cảm ơn vì đã cho tôi cơ hội này, công chúa.

– Chính tôi phải cảm ơn anh, nàng nói với sự chân thành thực lòng nhất. Anh đã giúp tôi nhiều hơn anh nghĩ đó. Đi vào ph òng thay đồ để cởi ra, Liss cẩn thận tháo bộ váy của mình ra, rồi treo nó lên một cách cẩn thận. Sau đó nàng quay lại phòng ngủ và dĩ nhiên là James chọn thời điểm đó để xuất hiện. Chàng mặc một bộ y phục sẫm màu và có vẻ như vừa trải qua một cơn bão. Đầu tóc chàng bù xù, hai má râu lởm chởm và cặp mắt sáng quắc lên.

Hoàn toàn ý thức được là mình đang chỉ mặc có chiếc áo choàng tắm, nàng cứng đờ người lại. Nàng lập tức nhận ra là chàng đã nghĩ nàng theo lối tệ hại nhất – như chàng đã luôn làm thế. Chàng chỉ nhìn thấy bản thân nàng là một kẻ ăn chơi với tâm hồn trống rỗng, luôn sẵn sàng ban tặng cho chính mình những giờ phút vui vẻ, với bất kỳ ai. Cho dù buổi tiệc có mang lại thành công đi nữa, chàng cũng sẽ không bao giờ nhìn nàng theo cách khác.

Chàng ném cho nàng cái nhìn khinh bỉ, rồi, không thèm chào Tino, chàng đi len qua khoảng trống giữa anh ta và nàng để đi về phía phòng mình. Cánh cửa đóng sầm lại sau lưng chàng.

Tino nhướng mày nhìn Liss.

– Hãy thứ lỗi cho anh ta, nàng nói, không giải thích gì thêm nữa và mỉm cười yếu ớt với anh ta.

Ngay khi nhà tạo mẫu trẻ đi ra khỏi phòng, James lại xuất hiện. – Đó là ai vậy?, chàng hỏi một cách nóng nảy.

– Vì sao?

– Tôi muốn biết điều đó, thế thôi.

Liss điềm tĩnh bước một bước về phía chàng, hoàn toàn trái ngược với trái tim đang âm thầm đập loạn nhịp của nàng.

– Anh không có lòng tin ở em, phải không, James?

Im lặng. Chàng kìm nén và nhìn nàng với cặp mắt bồn chồn. – Anh chỉ nhìn thấy những gì mà anh lựa chọn để nhìn, nàng nói tiếp. Và chọn lựa đó phá huỷ tất cả những gì chúng ta đã cùng nhau trải nghiệm. Đó thực sự là những gì anh mong muốn sao?

Cái nhìn của chàng thiêu đốt nàng, khắc nghiệt, sục sôi. James nới lỏng quai hàm và môi chàng chuyển động một cách khó khăn:

– Anh chẳng muốn gì ở em hết.

Rồi sau đó chàng quay đi và trở lại phòng mình. Run r ẩy tận trong thâm tâm, Liss đi trốn vào trong phòng nàng. Cơn thịnh nộ của chàng đã quá rõ ràng, và chàng đã tóm tắt những gì chàng muốn nói với nàng chỉ trong một câu nói sâu cay.

Sau khi đã đóng cửa lại, nàng dựa lên đó, trong khi siết chặt hai nắm tay lại như thể nàng đang cố ngừng dâng trào cảm xúc. Tập trung vào hô hấp, nàng thành công trong việc biến nỗi đau thành một ý chí thép. James có thể nói những gì chàng muốn, chỉ có mình nàng là biết nàng thực chất là người thế nào. Chàng thật mù quáng và thiển cận. Nàng hơn rất nhiều những gì chàng muốn nhìn thấy ở nàng. Và lần này, nàng sẽ thành công. Nếu chàng tiếp tục chọn cách không hiểu nàng, nàng sẽ không sầu não về chuyện đó. Dù cho trong lúc này, điều đó đối với nàng có vẻ là không thể.

James vẫn tránh mặt khỏi khách sạn suốt cả buổi chiều. Người giám đốc không cần chàng để lo liệu về giới truyền thông. Cơn giận không rời bỏ chàng, nhưng nỗi đau mà nó che giấu và chiếm giữ trong chàng thì có vẻ tăng lên. Chàng thấy tiếc vì đã không hét to lên. Bản thân nàng cũng nên hét lên và thú nhận với chàng những gì nàng đã làm.

Nhưng nàng vẫn giữ điềm tĩnh. Việc đó hẳn nhiên chứng minh rằng nàng có tội. Tuy vậy, bây giờ, chính chàng lại là người cảm thấy mình có tội. Bởi vì nàng đã xử sự theo kiểu khiến chàng cảm giác là mình đã sai lầm. Cách xử sự điển hình của phụ nữ, chàng thầm nghĩ trong khi siết chặt hai nắm tay. Nàng biết rõ cách làm méo mó sự thật để đàn ông cảm thấy mình có tội.

Sau khi kiểm tra đồng hồ, chàng nhận ra rằng mình sẽ phải khẩn trương lên nếu muốn đến đúng giờ, để mình luôn sẵn sàng. Ngay khi quay lại khách sạn, chàng nhanh chóng cạo râu và mặc bộ lễ phục của mình vào khi đi ra khỏi phòng tắm. Sau khi đã buộc dây giày, chàng liếc thoáng qua hình ảnh phản chiếu của mình trong gương để kiểm tra lại vẻ ngoài của mình.

Sau đó, chàng ra khỏi phòng ngủ của mình và đi vào phòng khách. Ở đó, chàng lại nghĩ tới cái gã mà chàng đã gặp ở cùng với Liss vài giờ trước. Gã đó mặc quần jean và có vẻ kiệt sức – như thể gã đã trải qua một đêm thức trắng vậy.

Nàng cũng có vẻ mệt lử,với làn da nhợt nhạt tái xanh và quầng thâm dưới mắt. Hiển nhiên là bởi vì buổi đêm nàng đã ở bên ngoài không về.

Hiện giờ nàng đang ở đâu chứ? Với ai? Chàng mặc xác việc đó.

Và chàng sẽ nhanh chóng rời khỏi hòn đảo này, mọi việc sẽ trở nên tốt đẹp hơn.

Khi chàng tới trước cánh cửa căn phòng chiêu đãi rộng lớn, chàng đột ngột dừng lại. Nó không h ề giống một chút nào với cái chàng có thể tưởng tượng ra. Mãi mãi không ai có thể tạo ra được một bầu không khí như vậy – không ai ngoại trừ Liss, chàng thầm nghĩ trong khi cảm thấy một đợt sóng tự hào cay đắng tràn qua bản thân mình.

Nàng đ ã thành công. Một bên phòng là những nhà báo và phóng viên ảnh đang đứng ở đó – lần này thì với số lượng lớn và đầy đủ. Và sự chú ý của họ đang tập trung lên một người duy nhất.

Đứng ngay giữa gian phòng, nàng đang nói chuyện – nhưng James hoàn toàn không biết nàng đang nói gì. Hiện giác quan duy nhất của chàng đang hoạt động là thị giác. Liss đang mặc một bộ váy không thể tin nổi. Những dây quai mỏng mảnh trên vai nàng giữ lấy bộ váy như nhờ vào phép màu vậy, tôn lên bờ vai lộng lẫy của nàng.

James cảm thấy những ngón tay mình ngứa ngáy. Chàng bốc cháy khi dõi theo hình dáng những đường cong yêu kiều của nàng, khi lướt mắt xuống dần trên cơ thể mảnh mai và tuyệt với của đó. Chàng hiểu rất rõ cảm giác đó, êm dịu, mịn màng, nhưng rất dữ dội.

Cổ bộ váy cắt rất sâu, theo hình chữ V và lộ ra cả khoảng rộng bầu ngực của nàng. Bộ váy nhấn thêm thân hình thắt đáy lưng ong của nàng, rồi hông nàng, khá hẹp thì đúng hơn, nhưng thật là tròn trịa đáng yêu. Vải đổ xuống quét đất như một thác nước hoàng kim.

Chàng tự hỏi chất vải đó là gì. Với những ánh phản chiếu êm dịu trên đó, nó có vẻ sống động, bám chặt vào cơ thể nàng trong khi dập dờn xung quanh nàng.

Nàng có một vẻ rất vương giả… Đột nhiên nàng như ở ngoài tầm với của chàng. Giây phút đó, chàng nghe thấy lời nói của nàng một cách rõ ràng:

– Hiện giờ, tất cả mọi người hãy sắp đặt máy ảnh của mình và chuẩn bị sẵn sàng cho buổi tiệc! Không một phóng viên ảnh nào hạ máy của họ xuống. Ngược lại, những ánh đèn flash nổ lốp đốp, chụp lấy hình ảnh nàng công chúa trẻ tuổi trong vẻ lộng lẫy hoàn hảo của mình.

Sau khi nàng gật đầu ra hiệu với chàng, một người đàn ông trong chế phục mở rộng hết hai bên cánh cửa phục vụ ra. Một đoàn phục vụ liền xuất hiện, xếp hàng hai, một bên là đàn ông, bên kia là phụ nữ. Bọn họ đều rất lộng lẫy. Những người phụ nữ đều búi tóc lên sau gáy, nhưng sau đó những lọn tóc xoăn lỏng lẻo vẫn tiếp tục thả xuống lưng họ. Bọn họ mặc những chiếc áo cao cổ màu trắng bó sát, những chiếc váy ngắn màu trắng cũng rất vừa vặn với vóc dáng và ôm sát hông nhưng sau đó loe ra, dừng lại chỉ vừa đến đầu gối. Những người phụ nữ trẻ đều phô bày cẳng chân, những đôi chân nhấc lên bước đi trong những đôi xăng đan gót cao và mảnh một cách khó tin – như những đôi mà Liss yêu thích.

Làn da màu đồng của bọn họ được tôn lên bởi màu y phục trắng không tì vết và bởi những dải ruy băng màu vàng hoàng kim đang viền quanh đường nét cơ thể họ, tôn lên thân hình gợi cảm và vóc dáng mảnh mai xinh đẹp của họ. Các cô gái đều cực kỳ lộng lẫy và rất gợi cảm. Và cách trang điểm lấp lánh càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ đắm say của họ.

Phải mất một lúc James mới có thể thực sự chú ý đến những người đàn ông. Cũng như những cô gái kia, bọn họ bê những chiếc khay đựng các ly cocktail đủ màu sắc. Nhưng những nam phục vụ mặc toàn bộ một màu đen, với áo bó sát và chiếc quần với đường may hoàn hảo không tỳ vết. Tất cả bọn họ đều đã cạo sạch râu, để tóc ngắn và trong mắt họ toả sáng một vẻ quyến rũ đến khó tin.

Tất cả bọn họ đều ăn mặc hoàn toàn chỉnh tề. Tuy vậy, nhóm các chàng trai và cô gái trẻ trung này có điểm gì đó rất gợi tình, gợi cảm. Và bọn họ luôn trong tư thế sẵn sàng phục vụ. Bọn họ giống như những nữ thần sông núi và những nam thần mình dê *, James thầm nghĩ.

(* Satyre: trong các thần thoại, hay có cảnh nữ thần sông núi và nam thần dê hoan lạc với nhaul Nam thần mình dê nổi tiếng dâm bôn và cuồng dâm.)

Và đứng tại vị trí trung tâm chính là Liss, lộng lẫy trong bộ váy hoàng kim của nàng. Khác với những cô gái khác, tóc nàng búi cao trên đỉnh đầu và những lọn tóc xoăn dường như tạo thành vương miện trên đầu nàng, có vài lọn thì lả lơi rơi xuống cổ.

James nhìn lên các bức tường. Chúng được phủ những tấm thảm treo cổ xưa, dệt những cảnh rút ra từ những chuyện thần thoại Hy Lạp. Rất đẹp, sang trọng và, theo chàng nhận thấy thì, hơi dâm dật.

Các phóng viên ảnh tiếp tục bấm máy, thỉnh thoảng lại ngước nhìn lên qua phía trên máy ảnh của họ, như để xác minh lại cái mà mình đang nhìn thấy có phải là hiện thực hay không. Bản thân James cũng khó lòng tin vào cảnh tượng trước mắt.

Liss vẫn đứng im thêm một lúc nữa, nụ cười Aphrodite nở trên môi. Chưa bao giờ chàng từng thấy một phụ nữ nào đẹp như thế. Bí mật của nàng là gì? Đôi mắt, làn da, mái tóc, hay nụ cười? Hay đó là do tính cách lanh lợi, sự thông minh và hào phóng của nàng? Vẻ duyên dáng thanh lịch tự nhiên của nàng được pha trộn, điểm xuyết thêm một chút tinh nghịch, hóm hỉnh, cùng tiếng cười và niềm vui thích. Thật không thể cưỡng lại được nàng.

Ngay lúc đó, nàng quay đi và chàng quên sạch hết thảy. Tách đôi ra nhờ hai sợi dây nối rất mảnh, bộ váy của nàng không có phần lưng. Chàng chỉ nhìn thấy làn da nàng, trơn nhẵn và mịn màng. Lớp vải đằng sau chỉ che phủ từ dưới eo lưng nàng trở xuống. Như mọi gã đàn ông có mặt trong phòng, chàng không thể rứt cái nhìn của mình ra khỏi hình bóng gợi cảm kinh khủng của nàng.

Sau một giây tĩnh lặng, cả đám người lấy lại nhịp thở của mình, còn những ánh đèn flash thì lại nổ lốp đốp lần nữa. Rõ ràng không ý th ức được hiệu ứng mà mình gây ra, Liss làm một động tác ra hiệu cho những người phục vụ đang tiến vào giữa đám phóng viên để mang cho họ đồ uống.

– Các vị khách sẽ không tới muộn đâu, nàng nói với bọn họ. Nếu các bạn muốn tóm được họ trên thảm đỏ thì hãy đi đi. Nếu không, vài người trong số các bạn có thể ở lại đây và thư giãn.

Nhưng các phóng viên có vẻ không sẵn lòng buông tha nàng. – Cô sẽ quay trở lại Sydney hay là trở về sống ở Aristos?, một người đặt câu hỏi.

– Ai đã thiết kế bộ váy của cô vậy, Elissa?

Nàng lựa chọn trả lời câu hỏi thứ hai. – Tino Dranias, một nhà tạo mẫu trẻ của Aristos, nàng trả lời trong khi chỉ về phía một người đàn ông đang đi qua trước mặt James. Anh ta không hề nhận ra là có một người nào đó đang đứng đằng sau mình.

– Tác phẩm của anh ấy hoàn toàn tuyệt diệu, nàng nói tiếp. Và nếu như các bạn thấy bộ váy này tuyệt đẹp, thì tôi có thể nói với các bạn rằng cảm giác khi được mặc nó còn tuyệt hơn nữa.

Sững sờ, James nhận ra người đàn ông mà chàng đã gặp ở trong phòng khách cùng với Liss. Hiển nhiên là sau khi đã trải qua cả một đêm bên máy khâu, anh ta chắc chắn có thể có vẻ mệt mỏi… James cảm thấy nhục nhã vì mình đã lầm lẫn.

– Cũng chính Tino đã may quần áo cho các nhân viên.

Anh chàng tạo mẫu trẻ tuổi mỉm cười với các phóng viên ảnh, có vẻ vừa vui sướng và vừa hơi choáng váng.

– Hãy nói cho chúng tôi biết về nước Úc, Elissa?, người phóng viên hỏi lại. Đó có phải là nơi ở mới của cô không? James nh ận ra một tia sáng loé lên trong mắt Liss lúc đó, tia sáng mà không ai khác có thể nhìn thấy. Cái nhìn ấy từng có lần khiến chàng phải ngạc nhiên rồi, cái lần mà chàng hỏi nàng về thứ mà nàng mong muốn nhất trên đời này là gì.

– Tôi rất thích Sydney, nàng trả lời, nhưng chắc tôi sẽ rời khỏi thành phố đó. Tôi cảm thấy mình chưa sẵn sàng để ổn định ở đâu đó.

Nàng vừa nói dối, James chắc chắn về điều đó. Nửa đám phóng viên ảnh giờ đã đi ra phía lối cửa ra vào, nơi đã có nhiều thợ săn ảnh đứng đấy. Liss lợi dụng việc đó để đi khỏi. Nàng đi qua trước mặt chàng.

– Em thật lộng lẫy, chàng thì thầm khì nàng đi qua. Nhìn em giống Aphrodite lắm.

– Đúng vậy, con người tự yêu bản thân và ích kỷ đó đã lừa dối

chồng mình, nàng đáp lại và ném một cái nhìn sắc nhọn về phía

chàng.

Chàng đã lựa chọn một sự so sánh tệ hại, và cảm giác tội lỗi của chàng lại tăng gấp đôi.

– Liss, anh…

– Em phải đi tiếp các vị khách mời đây.

Rồi nàng mỉm cười quay về phía họ. Chàng l ấy một ly cocktail trên khay do một nữ thần đẹp say đắm mang tới. Chàng khẽ mỉm cười với cô ta và quyết định thực hiện vai trò của mình. Sau khi đã nhấm nháp ly cocktail ngon tuyệt và lạ kỳ, chàng đi nói chuyện với vài phóng viên.

Sau vài cu ộc trao đổi, chàng biết rằng Liss đã thành công. Trên mọi phương diện. Thậm chí những phóng viên hay chỉ trích nhất cũng đã bị chinh phục.

Nàng đ ã thực hiện được một việc khác thường, James thầm nghĩ. Nàng hẳn phải bỏ ra nhiều giờ để tổ chức tất cả mọi thứ. Và chàng là một kẻ đần độn.

Chàng quay l ại hoà mình vào cùng những vị khách mời. Tuy vậy, chàng vẫn đứng ngoài quan sát một lúc hơn là tham gia vào. Buổi tiệc là để dành cho tình yêu. Liss đã thành công tạo nên được một bầu không khí tôn vinh các vị khách mời, ưu đãi những cuộc gặp gỡ, ngay cả giữa những người thực sự ghét nhau. Nàng đã thành công tạo nên một loại phép màu.

Còn nàng, nàng cảm thấy như thế nào? Chàng biết rằng nàng đang che giấu những vết thương tổn. Vào một thời điểm hoàn toàn điên khùng, chàng đã cắt đứt sợi dây liên hệ gắn bó giữa bọn họ. Sự ghen tuông là một thứ gớm guốc, đánh lừa và phá huỷ hết thảy, chàng thầm nghĩ.

Chàng đ ã tỏ ra thật bất công. Cái mà chàng khoe khoang lại chính là điều ngược lại. Chàng đã cho nàng hai lần cơ hội – dưới tư cách công việc. Nhưng còn dưới tư cách cá nhân thì sao? Chàng đã không để cho nàng bất kỳ cơ hội nào, đúng như nàng đã chỉ ra cho chàng.

Và vì sao chàng lại chọn cách suy nghĩ tồi tệ nhất về những chủ đề liên quan tới nàng? Bởi vì chàng đã thấy sợ hãi. Để cho quá khứ khiến mình trở nên mù quáng, chàng đã cư xử như một kẻ hèn nhát. Bởi vì nàng công chúa Elissa Karedes khiến chàng khiếp sợ kinh khủng. Hay đúng hơn là, những tình cảm mà chàng cảm thấy đối với nàng khiến chàng sợ hãi. Và nếu chàng đã muốn xem nàng như một kẻ ăn chơi trác táng, hời hợt nông cạn và không có khả năng, thì đó là bởi vì chàng không muốn sa vào lưới tình của nàng.

Để khỏi phải đau khổ.

Không may là đã quá muộn rồi…

Trừ phi…

Bình luận