Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tổng Giám Đốc Bức Hôn

Chương 23

Tác giả: Yến Ngữ Yên Nhiên

Nội Tâm Thống Thiết

Đập vào mắt anh là những vết hôn nằm rải rác trên chiếc cổ trắng noãn của nàng, một màn triền mien của nàng cùng Lý Vỹ Hoành bất kham kia một lần nữa lại hiện ra trước mắt anh

Lửa giận trong lòng anh chợt thăng tiến, quả thực có thể thiêu đốt một người!Anh tức giận đem nàng ra trước sân thượng, nhìn thấy hồ bơi lấp loáng phía dưới, một ý niệm trong đầu anh chợt lóe sáng, anh ôm lấy nàng.

“Đi,Đem dơ bẩn trên người cô tẩy sạch!” anh lãnh khốc không gì sánh được hô.Lúc nàng chưa kịp phản ứng thì anh đã 1 tay đem nàng từ lầu 2 hướng xuống lầu 1.

“A ——! ! !” Nàng thảm thiết hét chói tai rơi xuống hồ_”Phác thông” 1 tiếng âm thanh tựa như đồng bạc rơi. Bọn người hầu đều sợ đến nỗi phải nhìn nhau

Hạ Tử Tình hầu như khiếp vía! Nàng cho rằng nếu Lâm Lập Phong đem nàng từ lầu 2 thả xuống, thì chính mình sẽ rơi xuống sàn mà chết, ko ngờ mình lại rơi vào hồ bơi lạnh đến xương tủy này

Tuy nhiên đối với nàng mà nói, rơi vào hô bơi cũng đồng nghĩa với “Tử vong” ! Bởi vì nàng ko biết bơi!

“A ——!Cứu mạng!Cứu mạng! Tôi ko biết bơi!” Hạ Tử Tình ở trong nước liều mạng giãy dụatheo quán tính, mặc cho nước ập vào miệng nàng. Nàng cảm thấy thân thể của mình đang dần dần chìm xuống, nàng ko thể tự cứu bản thân.

Sợ hãi vô tận nảy lên trong lòng, nàng đau lòng phác giác anh đối với mình thì ra lại thống hận như vậy!Hận đến nỗi muốn giết nàng. . . . . .

Lâm Lập Phong vừa nghe đến Hạ Tử Tình nói ko biết bơi, lập tức thả người từ lầu hai nhảy xuống hồ bơi. Anh băng nhanh bơi tới bên người nàng, khi nàng đang đau quặn bụng dưới liền chìa tay ôm lấy thân thể thất kình của nàng

Nàng sợ đến nỗi phải vội vã ôm anh, chăm chú, chăm chú mà ôm anh, tựa như ôm phao cấp cứu,ôm chặt, ôm chặt anh ko chịu buông rời.

Lâm Lập Phong ôm nàng trở về bờ, sau đó đặt lên thành hồ bơi, nàng cả người run run ôm anh, chui vào cổ anh nức nở.

Nàng nhất định sợ hãi!

Anh ban đầu chỉ muốn đem nàng ra hồ bơi tẩy sạch dơ bẩn, khiến nàng cảm thụ một chút băng lãnh của nước hồ, sẵn tiện cũng trừng phát nàng 1 chút!

Ko ngờ đến nàng lại ko biết bơi!Nàng kinh hoãng, nàng hét chói tai cũng khiến anh sợ hãi!

Hắn nguyên bản muốn nghiêm phạt nàng! Khiến nàng nếm trải chút vị đắng_!Nhưng anh ko hề cảm thấy có nửa điểm vui vẻ,trong lòng anh chỉ tồn tại mỗi cảm giác tự trách! Anh muốn nghiêm phạt nàng,nhưng người khó chịu cư nhiên lại là chính mình!

Lâm Lập Phong thấy hình dáng đầy thương cảm của nàng, đáy lòng ko hiểu sao lại cảm thấy đau đau! Nàng vì sao phải phản bội anh? Nàng vì sao phải cố phản bội anh? !Là do anh đối xử với nàng ko tốt?Chẳng phải anh đã đem nàng ra ngoài ăn rồi sao?Chẳng phải anh đã cùng nàng đốt pháo hoa sao?Anh đã tận lực lấy lòng nàng rồi mà! Nàng còn muốn anh thế nào?

Không Nên Đụng Tôi

ngạo thê khó thuần phục · chính văn không nên đụng ta!

“Đem thân thể dơ bẩn của cô xử lý tốt!” Lâm Lập Phong buông nàng, phẫn nộ ném ra một câu nói,rồi cũng quay đầu lại xoay người rời đi.Nhìn bóng dáng quyết đoán, nha thần phiền chán như vậy , Hạ Tử Tình ko nói gì nhìn bóng anh quay lưng,nước mắt chảy ra càng thêm mãnh liệt

Nàng biết rõ anh sẽ ko tha thứ cho nàng!Anh đã tận mắt nhìn nàng cùng Lý Vỹ Hoành một màn bất kham trên giường,có loại nam nhân nào sẽ tha thứ cho nữ nhân của mình làm chuyện như vậy?

Nàng cảm thấy thâm tâm rất dau, rất đau. . . . . .Vẫn tưởng rằng bọn họ có thể hài hòa ở chung, không hề có cừu oán, không hề có oán hận, ko ngờ tới hôm nay lại phát sinh ra 1 chuyện như vậy, tất cả đều la lỗi của nàng! Là nàng khéo tay phá hủy quan hệ vừa mới gầy dựng của bọn họ. . . . . .

Bên ngoài mây đen bịt kín, bầu trời đen thùi đầy tia sét phát quang, gió mạnh vù vù thổi đập vào cửa sổ,phát sinh ra âm thanh “líu ríu”. Trong nháy,trời đã mưa tầm tả mưa to như trút nước,giọt mưa lớn như tảng đá đập vào song thủy tinh phát sinh ra thanh âm kinh khủng.

Hạ Tử Tình đứng ở trong phòng thông qua song cửa thủy tình nhìn ra bên ngoài, bên ngoài trời vẫn mưa rền gió dữ, trong lòng nàng cũng một trận bão tố nổi lên

Hạ Tử Tình nhìn vào đồng hồ báo thức trên đầu giường, đã là 3 giờ sáng, Lâm Lập Phong vẫn chưa trở về!Anh đã 2 ngày ko về nhà, ngày hôm nay là ngày thứ ba.

Hay ngày nay anh đã đi nơi nào? Ở nơi nào?Nàng tuy là vợ anh nhưng đến cả tư cách hỏi cũng ko có!

Nàng biết rõ anh hận nàng, anh căn bản ko muốn nhìn thấy nàng.

Nàng nhắm mắt lại,trong đầu lại hiện lên hình ảnh của Lâm Lập phong cùng nữ nhân của anh triền miên. . . . . . Lòng của nàng, cư nhiên cảm thấy có chút đau đớn và khó chịu

Anh lúc này thật sự đang ở cùng 1 nữ nhân khác sao?

Bỗng nhiên,nàng nghe được sát vách có tiếng ầm ỹ. Nàng lập tức đẩy cửa đi ra ngoài, nhìn thấy Lâm Lập Phong nhắm mắt say túy lúy, phờ phạc nằm trên giường,trái phải hai bên là chị Ngọc Dâu và tài xế Lý Thành đang hầu hạ.

Bọn họ thấy Hạ Tử Tình, lập tức đứng lên, kêu lên: “Thiếu phu nhân.”

“Ân.” Hạ Tử Tình nhìn bọn họ gật đầu nói: “Tôi sẽ chiếu cố anh ấy. Các người nghỉ ngơi đi.”

“Vâng.” Bọn họ lên tiếng trả lời rồi đi ra ngoài.

“Thành, thiếu gia 2 ngày nay tan tầm đã đi đâu” Lòng hiếu kì nổi lên, Hạ Tử Tình mở miệng hỏi Lý Thành

“Thiếu gia 2 ngày nay buổi tối đều nghỉ tại phòng làm việc. Đêm nay,tôi thấy ngài uống say mới dám đưa ngài ấy về.” Lý thành rất có trách nhiệm nói với nàng.

Tôi Điên Rồi

Hạ Tử Tình đón nhận ánh mắt lạnh lùng như đá của Lâm Lập Phong, tâm tình bỗng nhiên trùng xuống

“Quần áo của anh dơ rồi.Tôi sẽ giúp anh thay quần áo.” Hạ Tử Tình đem áo ngủ của anh đến mặc vào cho anh, cài lại nút

“Cút!Đừng đụng vào tôi!Đồ nữ nhân dơ bẩn!”Anh chụp 2 tay nàng, con mắt hung hãn phẫn nộ nhìn nàng chằm chằm,gần như muốn đem nàng ăn sống nuốt tươi!

Con mắt u buồn đầy mỹ lệ của nàng nhìn anh một hồi lâu, cắn cắn môi dưới, nàng xoay người rời khỏi phòng anh

Lâm Lập Phong nhìn thân anh nhỏ nhắn xinh xắn rời đi, ngực lại ko nỡ!Anh tức giận đem song cửa thủy tinh trên sân thượng mở ra,một mình chạy ra ngoài trời mưa to lạnh lẽo. Mưa rền gió dữ như những hòn đá nhỏ đập vào thân thể,nhưng anh ko chút nào cảm thấy đau đớn.Anh chỉ cảm thấy cả người oi bức khó chịu, gió mưa lạnh lẽo tùy ý xối xả cọ rửa thân thể anh nhưng lại ko cọ rửa được lửa giận đang hừng hực thiêu đốt trong lòng

Nhìn thấy hồ bơi to phía lầu dưới,anh bỗng nhiên cảm thấy hồ bơi lạnh lẽo đặc biệt hấp dẫn mình. Vì vậy anh ko cần phải nghỉ ngợi lâu mà nhảy thẳng xuống hồ

Hạ Tử Tình nghe được”Phác thông” một tiếng, lập tức chạy ra sân thượng,nhìn Lâm lập Phong lúc mưa lạnh gió rền nhảy vào hô bơi băng giá. Lòng của nàng ko thể ko chú tăm.Anh ở hồ bơi, bơi qua bơi lại,tư thế ra sức kia khiến nàng biết anh rất phẫn nộ! Anh bây giờ rất rất tức giận!

“Thiếu gia, cậu mau lên đây đi! Nước rất lạnh!Mưa cũng đang lớn! Như vậy rất nguy hiểm _!” Hạ Tử Tình bỗng nhiên nhìn thấy chị Ngọc Dâu đem 1 cây dù đến gần hồ bơi khuyên Lâm Lập phong.

Thế nhưng Lâm Lập Phong một chút cũng ko thèm nhìn đến chị Ngọc Dâu, vẫn tiếp tục ở hồ bơi liều mạng, phát tiết hết mọi phẫn nộ và phiền muộn trong lòng

Chị Ngọc Dâu thấy chính mình ko cách nào khuyên bảo Lâm Lập Phong liền bỏ chạy lên lầu tình Hạ Tử Tình

“Thiếu phu nhân,cô nhanh mau đi khuyên nhủ thiếu gia! Như vậy không được _! Nguy hiểm lắm _! Lúc này ngoài trời còn có sét_, nếu như thiếu gia có cái gì sơ xuất, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Chị Ngọc Dâu cực độ hoảng loạn theo sát Hạ Tử Tình nói

Nàng đã xem thiếu gia lớn lên, nhưng chưa từng thấy anh điên cuồng như vậy!

Hạ Tử Tình nhẹ nhàng đem nước mắt lau khô nói: “Tốt,tôi sẽ đi khuyên nhủ hắn.”

Chị Ngọc Dâu phát hiện con mắt Tử Tình hồng hồng, còn đang rơi lệ,có lẽ đại khái vợ chồng bọn họ lại cãi nhau rồi.

Hạ Tử Tình mạo hiểm vượt đi tới thành hồ, mưa rơi đầy trên mặt trên người nàng, gió mạnh bật tung mái tóc thật dài, nàng phảng phất hình dáng của tiên tự lạc phàm thật lay động. Lâm Lập Phong nhìn nàng đi về hướng mình bằng đôi mắt nóng cháy đầy chuyên chú

Đến bên bờ hồ bơi thì anh nhìn nàng lớn tiếng nói: “Cút!Cô cút đi cho tôi! Tôi ko muốn nhìn thấy cô nữa!”

“Nếu anh thích thì nghiêm phạt tôi, dằn vặt tôi a. Vì sao phải đi dằn vặt bản thân mình?” Nàng khổ sở nhìn anh la lớn

“Việc của tôi, ko cần cô để ý!Cô chỉ cần biến mất trước mặt tôi là được!”lửa giận trong đôi mắt sáng quắc của Lâm Lập Phong vẫn đang thiêu đốt.

Điều không phải! Điều không phải! Mình không thương hắn!Mình đã quyết ko thương hắn rồi!Ngực nàng hò hét! Nhưng nàng vẫn cắn chặt môi ko rên lên 1 tiếng

Nàng tình nguyện để anh hận nàng! Nàng nguyện ý nhận lấy cừu hận từ anh, nàng ko muốn mang đến cho Lý gia phiền phức! Mất đi tập đoàn lý thị,đối với họn mà nói là đã rất thống khổ rồi! Nàng không muốn họa vô đơn chí!

“Cô nói chuyện a! Cô!” Anh tức giận mà gào thét. Mong muốn nàng có thể giải thích,mong muốn nàng có thể hướng về anh cầu xin anh tha thứ! Hay lung tung vơ đại 1 cái cớ, anh cũng sẽ nguyện ý tin tưởng nàng vô tội !

Hạ Tử Tình rưng rưng đôi mắt ngấn lệ nhìn anh nói: “Tôi xin lỗi anh, tôi chết tiệt!Anh để cho tôi chết đi!”

Tâm anh thoáng chốc rơi vào vực sâu vạn trượng!Nàng cư nhiên vì Lý Vỹ Hoành muốn tự tử!Nàng thực sự yêu Vĩ Hoành đến thế sao ?Tâm của anh đã bị nàng xe rách rồi. . . . . .

“Cô ——! Đồ ghê tởm! Hạ Tử Tình!Cô là nữ nhân đáng ghê tởm nhât trên thế giới này! Cô có biết hay không? !” Con mắt phẫn nộ của anh trở nên đỏ bừng, anh nắm chặt lấy vai nàng như muốn bóp chết nàng

“Tôi biết !Tôi biết!Anh giết chết tôi đi !Anh bóp chết tôi đi!” Hạ Tử Tình mất lý trý tru lên, đem anh bức đến đường cùng ko lối thoát.

“Cô ——! !Nếu cô muốn chết!Tôi thành toàn cho cô!” Lâm Lập Phong phẫn nộ mà đem nàng dìm xuống nước, nước hồ lạnh lẽo theo lý tính ập vào miệng nàng ko ngừng. . . . . .

Nàng dĩ nhiên không rên một tiếng mà nhắm mắt lại,tạo thành hình dạng thấy chết ko sợ khiến cho thâm tâm Lâm Lập Phong như bị hàng ngàn vạn mủi tên nhỏ xuyên thấu, đau đớn ko ngừng!

Anh yêu thương lập tức mang nàng ôm chầm, nàng thống khổ mà ho lên, đem tất cả lượng nước trong miệng phun ra ngoài

Nàng khó chịu ngẩng đầu lên, một khắc sau, miệng của nàng đã bị miệng của anh chặt chẽ ch lại , bờ môi băng lãnh của anh hấp duẫn bờ môi băng lãnh đồng dạng của nàng , thô lỗ mà mãnh liệt quấn lấy nàng.Nụ hôn kịch liệt của anh đã châm ngòi cho cảm tình trong lòng nàng, nàng ôm lấy cổ anh nhiết liệt đáp trả nụ hôn ấy,như cửu ngộ cam lộ bàn, luyến tiếc ko buông ra.( cửu ngộ cam lộ bàn là cái gì..ai giúp ta với)

Đôi mắt của nàng ko cách nào dừng chảy lệ, nàng rất muốn nói cho anh biết, chính mình bị tủi thân, nàng rất muốn nói cho anh biết, thâm tâm chính mình đang khổ sở. Nhưng nàng giờ này khắc này,ko cách nào cùng anh nói thẳng. . . . . .

Bọn họ ở hồ bơi kịch liệt hôn môi đối phương, cho đến khi bờ môi băng lảnh của mình bốc lửa nóng,cho đến khi thân thể băng lãnh bắt đầu bốc cháy. Bọn họ tựa như người gặp nạn chạm phải phao cấp cứu, chăm chú mà ôm đối phương, cường liệt hấp thụ tất cả nhiệt tình của đối phương

Cho đến khi tình cảm mãnh liệt quán thông trên mỗi sợi dây thần kinh trong người,đến khi nhiệt tình thiêu đốt tế bào của bọn họ, Lâm Lập Phong liền cấp tốc ôm lấy Hạ Tử Tình, đá văng cửa phòng khách lầu 1. . . . . .

Bình luận