Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vụ Bí Ẩn: Con Lừa Đỏng Đảnh

Chương 5: Những lỗ tai tò mò

Tác giả: Alfred Hitchcock

Tối hôm đó, sau một bữa ăn tối gồm những miếng steak ngon lành do Ascencion nướng than. Ba Thám Tử Trẻ đi ngủ sớm.

Hannibal đang ngủ say do mệt, thì đột nhiên có tiếng cạ vào cửa sổ, ngay cạnh giường, đánh thức cậu dậy. Ngẩng đầu lên, Hannibal nàng Blodie đang ở đó. Nó áp sát mũi vào kính cửa sổ.

Hannibal càu nhàu huơ nắm đấm về phía con lừa, nhưng nó không đi. Nếu Bob và Peter tỉnh dậy và thấy cảnh tượng này, thì sẽ trêu chọc Hannibal suốt đời. Hannibal vẫn càu nhàu, đứng dậy, bước về hướng cửa dẫn thẳng ra sâu sau. cậu vừa mới mở cửa ra, thì con lừa thò đầu vào phòng. Hannibal đẩy nó lại, cố ngăn không cho nó vào. Nhưng con vật rắn chắc và trơ ì như một bao cát, không động đậy một ly. Rốt cuô(c, Hannibal lẻn ra bên ngoài được và khẽ gọi con lừa.

Nó quay lại ngay, chạy lon ton về hướng Hannibal.

Dưới ánh trăng, Hannibal nhận thấy nó đã được tháo dây trói. Con lừa được tự do. Nếu Hannibal trở về ngủ, có lẽ nó sẽ cố chạy theo.

Đồ hay quấy, Hannibal nghĩ bụng. Làm thế nào để thoát khỏi nó đây? Giải pháp duy nhất là đưa nó trở về khu cỏ. Hannibal lên đường. Cậu chưa đi được ba bước thì dừng lại.

Có tiếng nói ở cổng sau nhà. Một giọng đàn ông và một giọng đàn bà bằng tiếng Tây Ban Nha. mặc dù Ascencion không hề nói tiếng nào với Dusty trong bữa ăn thịt nướng nhưng ba thám tử đã cảm thấy có cảm tình với ông. Ông đã trò chuyện bằng tiếng Tây Ban Nha với Hannibal, đặt câu hỏi về Hoa Kỳ, nói về hồ và khuyên ba bạn không nên tắm, vì nước trên núi cao lạnh ngắt và không ai có thể sống hơn vài phút. Hannibal nhận ra giọng rè rè của Ascencion ngay. Nhưng thám tử trưởng ban đang đứng quá xa nên không nghe rõ được ông người Mê-hi-cô kia đang nói gì.

Thắc mắc về người phụ nữ, Hannibal tiến lại gần cổng sau. Blondie đi bên cạnh. Để ngăn không cho nó kêu, Hannibal vuốt cổ con lừa.

Bây giờ người phụ nữ đang nói:

– Ascencion, anh phải giúp tôi, người phụ nữ nói bằng tiếng TâY Ban Nha. Anh biết Rice sẽ làm gì nếu tìm ra họ. Hắn dám giết chết họ.

Asencion trả lời bằng những câu chửi, rõ ràng là chửi Dusty.

– Đồng ý, tôi sẽ làm tất cả để giúp các người – ông hứa. Cứ tin ở tôi.

Người phụ nữ cảm ơn ông. Khi nghe tiếng chân bước nhẹ của người phụ nữ giữa sân, Hannibal vội rút vào bóng tối. cậu chỉ vừa kịp nhìn thấy người phụ nữ trước khi bà biến mất phía sau nhà.

Do bà quay lưng lại nên Hannibal không nhìn thấy mặt. Thám tử trưởng chỉ thấy mái tóc vàng phản chiếu ánh trăng.

Con lừa cái cọ vào vai Hannibal. Từ chỗ đang đứng, thám tử trưởng nhận thấy cổng khu rào của Blondie đang mở. Hannibal cho con lừa vào khu rào, đóng cổng lại phía sau. Rồi cậu trở về sân bằng cách leo qua rào. Con lừa thò đầu qua hàng rào, rên lên khe khẽ. Hannibal nhẹ nhõm khi thấy con lừa không biết nhảy và quay về ngủ.

Sáng hôm sau, trước khi rời khỏi phòng, Hannibal nói nhanh vài lời với Bob và Peter. Hannibal kể lại chuye-(n xảy ra đêm qua và giải thích mình cần gọi điện thoại gấp . Bob và Peter phải tìm cách kéo Dusty ra xa nhà khoảng hai tiếng.

Chuẩn bị cho bữa ăn sáng, Ascenion đã chiên trứng với ớt xanh, là một trong những món khoái khẩu của Hannibal, mà lại có ưu điểm là không có chất bột, tuy nhiên Hannibal tuyên bố mình bị đau bụng và từ chối không ăn.

Đó là tín hiệu mà Peter đang chờ để mở miệng hỏi Dusty có chịu dẫn mình ra hồ câu cá không. Dusty nhận lời . Khi đó, Hannibal tuyên bố mình sẽ ở lại trang trại vì bị đau bụng.

Khoảng nửa tiếng sau, Hannibal còn lại một mình với Ascencion.

Trên bàn còn một dĩa bánh mì nhỏ. Hannibal đấu tranh với chính mình. Trông bánh mì hấp dẫn quá. Không cưỡng lại nỗi, Hannibal cũng cần phải ăn một cái gì đó để giữ sức đến bữa ăn trưa chứ. Rồi Hannibal nhìn quanh tìm máy điện thoại.

Máy điện thoại nằm trong phòng làm việc nhỏ của Dusty, phía sau phòng khách. Hannibal đóng cửa lại, ngồi xuống tìm trong danh bạ các số gọi trực tiếp đi Californie.

Hector Sebastian trả lời ngay. Sau khi giải thích mình đang ở đâu, Hannibal đi thẳng vào vấn đề.

– Bác có thể xem giúp cháu mạng thông tin trên máy vi tính của cháu từ máy chủ của bác không ạ? Hannibal hỏi.

Hector Sebastian là tác giả viết truyện trinh thám danh tiếng và xưa kia từng làm nghể thám tử. Ông thích giúp Ba Thám Tử Trẻ khi có yêu cầu.

– Không có vấn đề gì, nhà văn nói.

– Hết xẩy! Hannibal nhẹ nhõm reo lên. Bác chỉ cần đánh mật khẩu vào. Mật khẩu là Đ-I-E-U-T-R-A. Rồi bác cứ tra danh mục đến khi tìm được bách khoa toàn thư.

– Được rồi, Hector Sebastian nói. Và chủ đề là …

– Dạ … burro, thám tử trưởng thông báo.

– Xin lỗi, cậu nói lại được không?

– Bác biết không, burro là mấy con lừa nhỏ mà người ta dùng để chuyên chở.

– À, hiểu rồi.

Hannibal đọc cho ông danh sách những câu hyo3i về loài burro, mà cậu cần biết. Khi ghi xong, Sabastian hứa là sẽ gọi lại sớm.

Trong khi chờ cú điện thoại, Hannibal lục lạo trong văn phòng. Bình thường, cậu sẽ lưỡng lự không dám lục đồ người khác. Nhưng Hannibal có cảm giác Dusty Rice chỉ toàn nói láo, từ lần đầu tiên đến chỗ Hannibal. Ba Thám Tử trẻ có quyền được biết chính xác chuyện gì đang diễn ra.

Những câu hỏi xoay vòng vòng trong đầu Hannibal. Tại sao chính phiếu trả lời của cậu đã được chọn trong vô số những phiếu trả lời đúng? Tại sao Rice nóng lòng muốn Hannibal đến trang trại này? Điều gì đã thúc đẩy người phụ nữ Mê-hi-cô kia ngăn cản Hannibal đến? Và tại sao Blondie cò vẻ quen biết với Hannibal, trong khi chưa bao giờ gặp Hannibal trước đó?

Hannibal không tìm thấy gì hấp dẫn trên kệ tủ của Dusty, ngoại trừ những tấm bản đồ tỷ lệ lớn của vùng Sirra Madre. Có người đã dùng bút chì vẽ những dấu chấm hỏi khắp nơi trên đó. Có lẽ là Dusty. Trong phòng làm việc, ở cuối ngăn kéo phía trên, có cất giấy tờ sở hữu trang trại … Hannibal đọc qua, rồi nhìn thấy chữ ký phía dưới các giấy tờ.

ASCENCION BARBERA.

Hóa ra, Ascencion đã bán trang trại cho Dusty, và trở thành người làm và dça62u bếp cho Dusty … Có lẽ điều đó giải thích tại sao ông có vẻ hiềm khích đối với Dusty.

Ở ngăn kéo dưới, Hannibal tìm thấy máy cassette. Hannibal lấy ra, giảm cường độ âm thanh, rồi bấm nút “chạy”.

Lần này, Hannibal nhận ra ngay giọng của chính mình.Hannibal nghe giọng mình lập đi lập lại bất tận những từ giống nhau.

“Lại đây, Blondie. Đi. lại đây. Blondie …”

Đến cuối băng, Hannibal cho tua lại. Lúc Hannibal cất máy trở về chỗ cũ, điện thoại reng.

– Tôi có các thông tin mà cậu tìm, Hector Sebastian vui vẻ thông báo. cậu sẵn sàng chưa?

– Bác đọc đi.

Hannibal lật mặt sau tờ giấy ghi câu hỏi, rồi nguệch ngọa những câu trả lời phía sau.

– Cám ơn bác, Hannibal nói. Tuyệt quá.

– Sẵn sàng giúp cậu, Hannibal à. Khi trở về, nhớ gọi điện thoại cho tôi. Tôi sẽ mời cậu và hai bạn thám tử của cậu đến ăn tối. Tôi nóng lòng muốn biết mấy con lừa kia sẽ lôi các cậu vào những rắc rối như thế nào.

Hannibal hứa sẽ gọi ông, cám ơn ông một lần nữa trước khi gác máy. Hannibal có rất nhiều chuyện để kể với Bob và Peter, và một tá những câu hỏi để thảo luận với hai bạn. Nhưng còn một tiếng nữa Bob và Peter mới về. Sẽ phải chờ hơi lâu.

Hannibal bước ra khỏi phòng làm việc, đóng cửa lại thật kỹ phía sau lưng.

Sáng hôm nay, Hannibal chưa gặp Blondie. Bây giờ, khi đã có những câu trả lời về loài burro, Hannibal cảm thấy quan tâm đến con vật hơn. Nên cậu quyết định ra thăm nó.

Ascencion đang ở ngoài khu rào cỏ với con lừa, thay nước trong máng cho nó. Ngay khi thấy Hannibal, con lừa chạy lon ton ra đón cậu. Hannibal vỗ nhẹ cổ con lừa.

Ascencion đã cởi áo sơ mi ra phơi nắng trưa. Ngực và lưng ông có cùng một màu nâu như mặt ông, Hannibal không thể nói đó là nước da bình thường của ông hay là hậu quả làm việc nhiều ngoài trời. mặc dù tắm nắng mỗi ngày, nhưng Hannibal vẫn giữ làn da tái của người Anh hay ở trong nhà suốt, dán mắt vào màn hình vi tính.

Hannibal thắc mắc chỉ con lừa.

– Blondie không còn …

Hannibal không biết từ tiếng Tây Ban Nha để nói “bị cột” nhưng Ascencion hiểu ý Hannibal muốn nói gì khi cậu chỉ chân con lừa.

– Không, tên …(Ascencion dùng cái từ mà dường như luôn tự nhiên thốt ra từ miệng ông khi ông nói đến Dusty; một từ cấm kỵ, không có trong tự điển). Tên … đã tháo dây cho nó tối hôm qua.

– Tại sao?

– Hắn không sợ nó bỏ trốn nữa, vì bây giờ đã có cậu ở đây.

– Tôi? Tại sao lại tôi?

– Nó biết ơn cậu.

– Biết ơn về cái gì?

– Nó nghĩ cậu đã cứu sống nó. Loài burro dễ thương, hiền lành lắm. Rất trung thành. Rất nhớ ơn.

Sau khi cầm xô lên, ông bỏ đi. Hannibal bước theo ông, Blondie đi theo sau. Nhưng ông người Mê-hi-cô tuyên bố có việc phải làm và không chịu trả lời những câu hỏi khác.

Đến giờ ăn trưa, Ascencion nướng mấy con cá mà Peter và Bob câu được. Hannibal đột nhiên không còn bị đau bụng nữa, xơi mất hai con. Dù sao, cá vẫn là chất đạm 100%.

Ta hãy đi dạo một chút để đốt bớt mấy ca lô này, Hannibal gợi ý sau khi ăn xong. Các cậu thấy thế nào?

Đoán ngay rằng Hannibal cần nói chuyện riêng, Bob và Peter gật đầu. ba thám tử băng qua những cánh đồng, ra đến một lùm câY gần đó.

Khi đã tìm được chỗ ngồi trong khoảng rừng thưa nhỏ, Hannibal kể lại cú điện thoại gọi cho Hector Sebastian. Thám tử trưởng lấy ra khỏi túi quần Jean tờ giấy ghi thông tin.

– Loài burro có tai rất thính, Hannibal nói lại cho hai bạn nghe. Thính một cách đáng kinh ngạc. Chúng không giống loài chó. Chúng không nhận ra con người bằng khứu giác. Mà là nhờ giọng nói. Thường chúng chỉ gắn bó với một người duy nhất, và khi đã như vậy, chúng phản ứng ngay với giọng nói của đúng người đó.

– Ý cậu muốn nói là khi đã phải lòng một ai đó, là sẽ yêu suốt đời chứ gì, Bob cười khẩy. Tưởng như Blondie là cô nàng của đời cậu vậy.

– Đừng nói bậy nữa! Hannibal bực tức càu nhàu. Mình dám cá đó chính là mục đích của cuộc thi buồn cười kia. Dusty tìm một giọng giống với giọng của một người thanh niên khác. Một người Mỹ từng là bạn của Blondie.

hannibal lập lại cho Bob và Peter nghe lời của Ascencion.

– Có một người đã cứu sống Blondie vào một lúc nào đó. Mình không biết thế nào. Mình không biết người đó là ai. Nhưng khi nghe băng cassette của mình, Dusty đã nghĩ rằng giọng mình là giống giọng với người đó nhất. hắn đã thâu mấy câu trả lời của mình vào một cuộn băng mà mình tìm thấy trong phòng làm việc của hắn sáng nay. hắn chỉ thâu lại những từ hắn cần. “Lại đây Blondie, v..v.” Rồi hắn cho con lừa nghe thử. Nhưng mình đoán lời nói ghi âm không tác dụng. Hay không tác dụng tốt lắm. Thế là Dusty phải chờ ta đến đây, để Blondie nghe giọng tự nhiên của mình để tin chắc là được. Chính vì vậy mà lúc ăn sáng hắn có vẻ rất căng thẳng lo lắng. hắn nóng lòng muốn kiểm tra. Và khi thấy thành công … các cậu có nhớ hắn kích động đến mức nào không?

Bob và Peter suy nghĩ về những gì Hannibal vừa mới nói, im lặng một hồi.

– Nghe cũng có lý, Bob thừa nhận. Nhưng mà …

– Đúng, Peter xen vào. Nhưng để làm gì? Tại sao phải bỏ bao nhiêu tiền ra và mất bao nhiêu thời gian để tìm một giọng nói cho con lừa Mê-hi-cô sẽ tưởng là giọng quen?

Hannibal lắc đầu.

– Mình cũng không biết nữa. Nhưng có chuyện khác càng làm mình khó hiểu hơn.

– Chuyện gì? Bob tò mò hỏi.

– Ta đã biết rằng có khả năng có hai người có giọng nói giống nhau, Hannibal giải thích. Peter, cậu đã tưởng là nghe giọng mình trong cuộn băng bỏ vào thùng thư mình. Nhưng rất khó tìm hai người vừa có giọng giống nhau, lại vừa giống nhau về ngoại hình.

Hannibal liếc nhìn tờ giấy có ghi chép.

– Và loài burro cũng có thị giác rất tốt, Hannibal nói tiếp. Còn tốt hơn của ta nữa. Chúng không chỉ nhận ra người bằng giọng nói. Mà cả bằng cái nhìn.

Bob gật đầu.

– Ừa, dường như …

Bob ngưng nói.

Hannibal và Peter cũng đã nghe thấy. Có kẻ đang bỏ trốn nhanh vào rừng . Ba Thám Tử Trẻ cố di chuyển thật nhẹ nhàng và tiến hành đi theo kẻ lạ theo tiếng chân bước.

Nhưng kẻ rình rập biết khu rừng rành hơn. Chẳng bao lâu ba thám tử bị lạc mất dấu vết tên lạ mặt và không còn nghe gì. Chỉ nghe tiếng chim vỗ cánh.

Ba thám tử chia nhau ra để lục soát khu rừng.

Hannibal đầu tiên trở về khu rừng thưa. Cậu không tìm thấy ai. Vài phút sau, Peter về, Peter lắc đầu khi Hannibal đưa mắt nhìn, rồi thả người ngồi xuống cỏ.

Hannibal và Peter phải chờ đến mười phút Bob mới về. Bob đút hai tay trong túi áo, ung dung mỉm cười và có vẻ đầy tự tin, điều này thường có nghĩa Bob biết một điều mà Hannibal và Peter hỏi. hay chuyện này là tuyệt mật?

– Không gặp ma nào, Bob tựa lưng vào thân cây trả lời. Nhưng mình tìm được cái này.

Bob rút tay phải ra khỏi túi quần jean.

Hannibal và Peter nhận ra một mẫu len dài khoảng tám phân. Loại vải len mà người Mê-hi-cô dùng làm khăn đội đầu.

Len màu tím

Bình luận