Em đừng nhớ, đừng chờ, đừng mong nữa
Bởi chắc rằng người cũng chẳng bận tâm
Nếu còn thương thì ai cũng ân cần
Sẽ chẳng để em nhớ mong mòn mỏi.
Vì đã qua những khạo khờ nông nổi
Thương thật tâm sẽ trân trọng vô cùng
Chẳng bao giờ khiến em nghĩ mông lung
Sẽ lo lắng khi thấy em phiền muộn.
Nếu muốn khóc, khóc đi đừng gắng gượng
Cuộc tình nào chẳng có những chua cay
Yêu càng nhiều, càng sâu đậm đắm say
Càng hờn dỗi càng vơi đầy nước mắt.
Thôi em ạ! Đừng cố ngồi góp nhặt
Những lời thương , lời nhớ đã trao rồi
Để ngậm ngùi, để nước mắt lại rơi
Người đâu biết em buồn – em đắng đót.
Có thể lắm! – vẫn những lời dịu ngọt
Người bây giờ sẽ chẳng gửi tới em
Mà dành cho ai đó người mới quen
Nên em ạ! Buông đi đừng thương nhớ.
Hãy xem như có duyên mà không nợ
Gỡ những ngọt ngào yêu dấu thả đi…!
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL