Em yêu lắm người đàn ông đã cũ
Khi hoa tình đã khép nụ yêu thương
Đàn ông cũ nhưng rất biết sẻ nhường
Đàn ông cũ nhưng chẳng vương tình cũ
Anh có biết giữa đất trời vũ trụ
Anh chính là một tinh tú vì sao
Đàn ông cũ nhưng tâm chẳng nát nhàu
Đàn ông cũ nhưng biết bao lý tưởng
Ai trong đời chẳng có lần bước ngượng
Ranh giới hợp tan, vui sướng mỏng manh
Cuộc tình kia đổ vỡ chẳng nguyên lành
Anh hụt hẫng trở thành đàn ông cũ
Anh thấy không vườn hồng đang trổ nụ
Lá xòe tay làm chỗ trú an toàn
Em muốn mình cũng sẽ hết lo toan
Dựa vào anh lòng ngập tràn tin tưởng
Em muốn mình được cuộn tròn ngủ nướng
Muốn cùng anh hoài tưởng những nỗi đau
Muốn đưa tay lau nước mắt chực trào
Muốn mãi mãi cùng anh trao niềm nhớ
Đàn bà cũ em gặp anh duyên nợ
Anh,đàn ông cũ chẳng sợ điều chi
Hai chúng ta đã sắp hết xuân thì
Ghép thành một cho bờ mi tươi trẻ
– Nguyễn Thị Bích Sen –
#tìnhyêuvànỗinhớ