Chắc bởi lẽ vì nước mắt không màu
Nên thường nỗi đau không ai trông thấy
Cũng như em yêu anh nhiều đến vậy
Chưa bao giờ dám chạm khẽ nắm tay.
Vì bởi thẳm sâu trong cuộc tình này
Là vụn vỡ trời an bày dành sẵn
Nỗi nhớ cồn cào làm tim se sắt
Chỉ biết cúi đầu thầm lặng riêng mang.
Sợ chạm vào mộng ước sẽ vỡ tan
Rồi tổn thương đến người cùng bên cạnh
Không phải say nắng, chẳng do hoàn cảnh
Mình hợp duyên nên rung động nhau thôi.
Không vì yêu làm hạnh phúc vỡ đôi
Nên chôn vào lòng để rồi thương nhớ
Mình có duyên nhưng đường tình không nợ
Muốn lãng quên nhưng thương nhớ thật nhiều.
Hãy cho em được lặng lẽ thầm yêu
Và mãi chôn chặt những điều mơ ước
Nỗi đau không màu đâu ai trông thấy được
Nước xuôi nguồn, em ngược lối yêu anh.
#MiềnCátTrắng