Nhớ một người đau thấu tận tâm can
Nén dòng lệ sầu bẽ bàng duyên số
Chẳng oán trách tim người không dành chỗ
Buồn duyên mình ôm vết ố tình đau.
Nhớ một người mãi chẳng thuộc về nhau
Hình bóng ấy làm nát nhàu suy nghĩ
Hạnh phúc tựa như một điều xa xỉ
Còn lãng quên – sao tâm trí níu ghì
Ước trọn đời cùng dìu dắt nhau đi
Nhưng chẳng thể nên lòng đầy tiếc nuối
Những chát đắng đan dài như xâu chuỗi
Gọi tên ai mà tim thắt nghẹn ngào
Lá thư tình bao lần chẳng dám trao
Cứ câm lặng cố nén vào quên lãng
Ngỡ kỷ niệm sẽ nhòa theo ngày tháng
Nhưng giọt sầu cứ mặn chát bờ môi
Nhớ một người chỉ biết nhớ mà thôi
Bởi mãi mãi chẳng nên đôi chồng vợ
Chuyện tình cảm tựa cung đàn nhịp lỡ
Nên hoài không nối trọn bản tương phùng.
#MiềnCátTrắng