Tháng 10 đến già nua, cũ kỹ
Trời hanh hao se sắt đến vô cùng
Dậu mồng tơi úa tàn run lẩy bẩy
Con cào cào xơ xác cánh rối tung.
Tháng 10 đến mốc meo như tường cũ
Nắng đi hoang trốn biệt tích phương nào
Gió thổi thốc đám bụi trong hiu hắt
Cây bàng xòe cành trụi giữa trời cao.
Tháng 10 đến nặng như là dấu chấm
Môi khô cong má chẳng thể ửng hồng
Và hình như trái tim trong lồng ngực
Nhịp đập giờ có lẽ cũng… Vênh cong.
Minh Thu