Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cái Chai Em Cầm

Chương 11

Tác giả: Trần Đại Dư

Lúc vừa chớm đau trong bụng, Tâm đã theo thói quen từ trước là không khi nào nàng đến khám bịnh ở những phòng mạch của người cùng xứ, cho nên nàng mới tìm ra được địa điểm của ông bác sĩ ngoại quốc này trong danh mục điện thoại, để tránh mắc cỡ. Nào dè, ông ta đang cùng với cô y tá, mà cũng cũng có thể cô ta là bồ hay vợ của ông ta không chừng. Hai người toa rập với nhau để đưa Tâm vào… con đường tội lỗi của khoái lạc. 

Thật ra, Tâm cũng đủ bình tĩnh sáng suốt và đủ cả bản lãnh để có thể sẵn sàng thỏa hiệp với cái màn chơi bời dục lạc này. Bời vì nàng xét cho cùng thì cũng chỉ là một cách thế chia xẻ những cảm giác khoái lạc của nhục dục mà thôi, đâu có mất mát gì cho nàng và sự kiện này đây cũng là một biểu hiện khác để cho Tâm có thể nhìn thấy thêm bề mặt nữa của một xứ sở văn minh tân tiến với sức mạnh của tự do và phóng khoáng. Nàng chỉ hơi thắc mắc một điều là tại sao ông bác sĩ với cô y tá này không cần dò dẫm ý tứ của Tâm mà đã tự tiện hành lạc với nàng, thế thôi! Và cũng rất có thể, Tâm không phải là nữ bịnh nhân duy nhất đã tham dự vào cái trò chơi táo bạo này của ông bác sĩ và cô y tá. 

Một lần nào đó, Tâm đọc thấy một thiên phóng sự trên một tạp chí Mỹ nói về những sinh hoạt tình dục diễn ra công khai ở đằng sau sân khấu của một cái show của đài truyền hình. Đó là một cái chương trình TV chuyên khai thác những đặc tính riêng tư của những cá nhân hơi bất bình thường đang sống đầy rẫy trong xã hội Hoa Kỳ. Những nhân vật được mời lên để phỏng vấn hay tự nói về những quan niệm riêng biệt của họ về các vấn đề luyến ái, tình dục, gia đình, xã hội, tôn giáo, v.v… Trong khi chờ đến lượt được phỏng vấn thâu hình, có nhiều “guest” đã nổi chứng dâm, đè nhau ra đụ khơi khơi, công khai trước mắt những nhân viên đang làm việc tại đây và tất cả đều rất thản nhiên đứng chứng kiến những màn dục lạc này, đôi khi họ cùng tham dự luôn cho tiện việc sổ sách. 

Tâm cũng biết rằng nơi mấy cái bar rượu, có phụ cặp thêm các môn giải trí như billard, cờ tướng, trình diễn nhạc hàng đêm thì bên trong phía sau sân khấu cũng từng diễn ra những cảnh làm tình, những cú hãm hiếp không có dự liệu. Nhưng rốt cuộc thì tất cả những người trong cuộc, từ kẻ chủ mưu cho đến Tâm đang nằm dạng háng đê mê nghe ông bác sĩ đẹp trai hỏi, nàng cả thẹn không nói được lời gì. Ông bác sĩ hiểu ý, cúi xuống bẹt rộng hai cái đầu gối của Tâm ra, cúi xuống liếm lỗ lồn của Tâm khiến cho nàng sướng quá, hai hàm răng như muốn nghiến nát lại. 

Bác sĩ thè lưỡi liếm đi liếm lại nhiều lần dọc theo hai bên mép lồn của Tâm rồi ông ta đẩy nhẹ cái đầu lưỡi vào sâu bên trong cửa âm hộ mà ngoáy trong khi cô y tá cũng cúi xuống nút lưỡi Tâm, hai bàn tay của cô ta không quên thoa bóp hai bờ vú đồng thời ra hiệu cho Tâm đưa tay ra cùng bóp lấy hai cái vú to của cô ta. 

Bác sĩ bú lồn Tâm điệu nghệ, êm ái nhẹ nhàng như nâng đã từng được Thuận với Hoàng và ngay cả Robert bú liếm trước đây. Hóa ra, kiểu cách bú lồn đàn bà thì người đàn ông nào cũng thích một cách thế giống nhau là đầu tiên lấy cái đầu lưỡi quét dọc theo hai bên cái mép lồn cho đến khi người đàn bà từ từ bị kích thích cho chất dâm thủy ứa ra, họ mới lách nhẹ cái đầu lưỡi vào sát cái hột le để ngoáy tới ngoáy lui, ngoáy ngang dọc một hồi rồi mới đưa xuống ngo ngoe chung quanh cái lỗ âm đạo. 

Vì thế ai bú lồn Tâm, nàng cũng cảm thấy rất thích, cũng như tự nãy đến giờ, nâng rất muốn được cầm lấy con cặc xinh xắn và hùng dũng của ông bác sĩ để nâng niu và bú nó. Nhưng Tâm trót phải nầm trong cái tư thế của một bịnh nhân, trong khi trên đầu của nàng có cô y tá “săn sóc”, phía dưới lồn nàng thì ông bác sĩ đang đứng úp mặt vào lồn của nàng mà bú cho nên hai bàn tay của Tâm đôi lúc thừa thãi chỉ còn cách đưa ra thoa nhẹ cặp vú đồ sộ của cô y tá mà thôi. Quả nhiên, như đọc được “ý bịnh nhân”, ông bác sĩ ra dấu cho cô y tá bước lại phía ông, nhường cái lồn của Tâm cho cô ta bú, ông ta bước đến ngang mặt Tâm, móc con cặc rất đẹp của ông ta ra đưa về phía miệng của bịnh nhân đang nằm. Vừa mới nghĩ tới con cặc của ông bác sĩ, nàng đã được ông ta móc ra cho trong thấy nó. Con cặc tây phương thường nhẵn thín và khá dài, kích thước cũng to hơn con cặc của Thuận hoặc Hoàng vì, thông lệ của người âu Mỹ mỗi khi đê ra một em bé trai, họ tìm cách cắt phăng cái lớp da bao phủ chung quanh qui đầu cho nó thạp vệ sinh, khác hẳn với dân tộc á Châu, cứ để nguyên cho đến khi đứa con trai khôn lớn, đến khi đã trưởng thành, thì chung quanh cái qui đau vẫn có một lớp da thừa bao phủ. Do đó, những khi con cặc dù đã cương lên rất cứng, chung quanh cái qui đầu vẫn có một lớp da dư thùa bao phù cho nên trông nó không được phẳng phiu suông sẻ như của ông bác sĩ. Thêm nữa là màu da bác sĩ là người da trắng, cho nên con cặc của ông ta khi cương cứng ra thì trông rất đẹp rất lôi cuốn cái hiếu thị của người đàn bà. 

Tóm lại, con cặc của người âu trông rất đường bệ và rất thẩm mỹ, việc kích thước to nhỏ, đối với sức đàn hồi của những cái lồn đàn bà, cho dù thể chất có bé nhỏ như Tâm cũng không phải là một điều đáng lưu ý. Điều mà Tâm thích nhưng vẫn “sợ” là cái dương vật của người âu nó dài quá so với chiều dài trong âm đạo của Tâm. Vì thế, trong các lần giao tình với Robert, nó điên tiết lên, không cần biết đến Tâm bị đau thốn đến cỡ nào, Robert vẫn cố tình hùng hục thúc thật mạnh thật sâu của quý của nó vào tận bên trong cái cửa tử cung của nàng cho nên, sau đó, Tâm mới bị mang bịnh, mới phải đến đây để rồi lại cũng bị một con cặc dài quá cỡ của ông bác sĩ sắp sửa đâm sâu vào lồn. Tuy nhiên, Tâm không kịp nói ra sự ngần ngại này thì trong miệng của nàng đã nhanh chóng ngậm lấy cái đầu con cặc của ông bác sĩ, ông ta hẩy hẩy nhẹ nhàng ra điều báo cho Tâm biết việc nàng phải làm sao. Tâm hơi nghiêng đầu sang phía háng của ông bác sĩ, nàng nuốt sâu cái thân con cặc tươi rói hồng hào của ông ta. Bỗng nhiên tự ái trong Tâm nổi lên. Nàng nghĩ thầm : “Chắc mình cũng cần cho thằng cha bác sĩ này biết, Tâm không phải là một thứ đàn bà nhà quê, việc bú cặc cũng phải để cho ông ta sai khiến…” Nếu ông ta dám nghĩ về Tâm như thế thì một là bác sĩ đã quá coi thường Tâm, hai là ông ta đã đánh giá sai lầm về người con gái á Châu nhỏ bé mà ông ta đang “khám bịnh”. 

Chắc hẳn bác sĩ chưa từng biết đến cái tài thổi kèn thần sầu quỉ khốc của Tâm, ăn chơi sành sỏi như thằng Robert cũng đã bao nhiêu lần phải rút con cặc ra khỏi lỗ miệng của nàng để khỏi phải bắn khí ra tức khắc, chứ bác sĩ chắc chắn đâu có bản lãnh được như Robert để mà “làm phách” với nàng. Nghĩ như vậy, Tâm cho rằng dù sao thì sự việc cũng đang diễn ra, Tâm cũng chẳng cần chi để phải bẽn lẽn hay giữ gìn. Hãy nhân cơ hội này thử lửa thêm một lần với anh bác sĩ thích chơi bịnh nhân này để cho anh ta biết mặt. 

Nàng co chân ngồi dậy, tuột khỏi cái giường khám bịnh, ngồi thụp xuống hai bàn tay nâng lấy con cặc đỏ hồng của anh bác sĩ mà mân mê sờ mó. Hình ảnh một người con gái đẹp cỡ như Tâm quì dưới chân một anh đàn ông nâng niu cái con cặc đang cương cứng chỉ mong chờ được cắm phập vào lỗ lồn trông mới kích động làm sao? 

Quả thật, Tâm rất thích con cặc tươi tắn của anh bác sĩ đang muốn cho nàng bú. Nhưng trước khi bú cho anh ta bắn khí ra, Tâm cố tình trì hoãn, cố tình kéo dài để nàng có thể ngắm nghía con cặc này cho đã con mắt. “Cái Trai Em Cầm” hay là “Cái Trâm Em Cài?” Thực ra Tâm đang cầm cái con cặc của anh bác sĩ mà âu yếm mà thoa bóp nhè nhẹ trong lòng bàn tay của nàng ra chiều vô cùng trìu mến. 

Tâm ngước cặp mắt long lanh ớ thõa lên nhìn anh bác sĩ, anh ta cúi xuống nhìn nàng gật đầu như năn nỉ : 

– Bú nó đi, cô bịnh nhân xinh đẹp!! 

Và không cần bác sĩ nói ra thành tiếng, Tâm ngậm lút con cặc của hắn vào miệng rồi “biểu diễn” ngay. 

Trong vấn đề tình dục, dường như người đàn ông Tây phương nào cũng mê thích cái kích cỡ mồm miệng và đít lồn thon gọn nhỏ bé của những người đàn bà á Châu, từ tấm thân rất ít khi thấy mớ béo dư thừa cho đến cái lồn mũm mĩm khít khao, cho đến cái miệng be bé xinh đẹp hồng hào. 

Tất cả là những yếu tố làm cho những anh đàn ông Tây phương khoái chí, thích làm tình với gái á Châu là như vậy, ngoại trừ thể chất của người đàn bà á Châu bé nhỏ cho nên, cái lỗ lồn không đủ sâu cho những con cặc tây phương đủ cắm ngập vào, cho nên họ thường phải đụ hơi gượng nhẹ để tránh sảy ra tình trạng như Tâm đã mắc phải. Và bây giờ chưa đầy hai phút Tâm mím chặt hai làn môi của nàng lại mút bú con cặc của anh bác sĩ trong khi hai hàm răng răng đều của Tâm cố tình nhay qua nhay lại nơi cái khấc trên đầu con cặc khiến anh bác sĩ thiếu điều như muốn sụm hẳn người xuống để mà xuýt xoa, để mà kềm giữ cho khỏi bắn khí ra ngoài. 

Anh ta biết rằng nếu cứ để Tâm tiếp tục bú cặc theo cách đó, anh bác sĩ chắc chắn sẽ “ngã ngựa” tức thì. Anh ta hấp tấp kéo phắt con cặc ra khỏi lỗ miệng của Tâm, cúi xuống bế nàng lên như bế một em bé, tìm đến một cái ghế tròn kê gần đó, anh ca ngồi xuống xoay thân thể trần truồng của Tâm lại đối diện với anh ta rồi đút con cặc rất săn cứng của anh ta vào lỗ lồn của Tâm, kéo nhẹ đôi vai trần của nàng sát vào phía bụng, lỗ lồn ướt nhẹp dâm thủy của Tâm tự nãy giờ đã bị cô y tá liếm đi liếm lại làm cho Tâm muốn nổi khùng lên, dâm thủy vãi ra dầm dề như sẵn sàng để nuốt sống cái con cặc của anh bác sĩ. 

Mặt đối mặt, bụng giáp bụng và lồn đã nuốt con cặc vào, bác sĩ chỉ cần dập nhanh, dập mạnh thêm chút nữa thì cả hơi người như đã muốn lịm đi vì sung sướng. Cô y tá đứng lên đến sát một bên cho bác sĩ nút lưỡi bóp lồn trong khi Tâm nhoài miệng ra bú lấy một bên vú của cô y tá xong rồi họ lại thay đổi cách chơi, bác sĩ lại đứng lên lấy con cặc cắm sang cái lồn phồng to của cô y tá, hai tay còn lại anh ta đưa xuống bóp lồn và thủ dâm cho Tâm được sướng liên tục. 

Sự việc diễn ra có đến gần một giờ đồng hồ nhưng chưa kết thúc cho đến lúc Tâm nổi điên lên, nàng đứng dậy chủ động, đè ngửa anh bác sĩ nằm xuống mặt thảm cho nàng ngồi bẹt ngang bên trên bụng hắn, bờ lưng trần của Tâm quay lại phía đầu của bác sĩ, nàng ưỡn vú ra cho cô y tá bú rồi Tâm vận sức xuống chân, dập mạnh háng xuống bụng của anh bác sĩ từng hồi, từng hồi vô cùng khốc liệt. 

Đôi lúc Tâm ngoáy cái đít tứ phía, sàng qua sàng lại tận tình như muốn bề gấy con cặc dài ngoằng của anh bác sĩ cho đến khi hắn sấp bị xuất tinh, bác sĩ vội nhỏm người lên, xoay cho Tâm chống sấp hai tay xuống mặt thảm, hai chân nàng quỳ xuống, dạng lồn ra cho bác sĩ cắm con cặc từ phía sau đụ tới. Hai cánh tay bác sĩ gồng lên bóp mạnh lấy hai bên hông của nàng. 

Cuối cùng, bác sĩ chồm người tới phía trước để chụp lấy hai cái vú của Tâm đang đong đưa khêu gợi. bác sĩ nắc mạnh khác thường. Hấn hất mạnh con cặc vào lồn của Tâm theo kiểu chó đụ có đến gần năm phút thì bác sĩ như muốn gầm lên, hai bàn tay của hắn không còn dịu dàng nữa mà bóp xoắn lấy hai bầu vú của Tâm. Hắn nắc cấp bách một hồi lâu rồi rất nhanh, rút con cặc láng nhẫy của hắn ra khỏi lỗ lồn của Tâm rồi tự dùng tay vọc cặc cho đến khi dòng tinh khí trắng đục vọt ra cực mạnh tung tóe trên tấm lưng trần của Tâm trong khi cô y tá vội đưa bàn tay ra hứng lấy chất tinh khí của bác sĩ đưa lên thoa vào miệng của mình. 

Cuộc khám bịnh vô tiền khoáng hậu đến nay bắt buộc phải chấm dứt. Tâm lái xe ra về mà trong lòng vẫn còn lưu giữ mãi cái “trai” hồng hào đẹp đẽ của anh chàng bác sĩ đáng yêu. 

* * 

Về đến nhà, chỉ kịp tắm sơ qua, Tâm thả mình trên giường chìm nhanh vào giấc ngủ đầy hoan lạc. Nàng không thể biết rằng ngay trong lúc này, người yêu của nàng là Thuận cũng đang “tận sức làm việc với cô dược sĩ trê bên trong một cái motel nằm cách xa nơi này có đến cả hàng giờ lái xe. 

Trong khi đó, Thuận đang ngụp lặn ôm ấp tấm thân xinh đẹp nõn nà không một mảnh vải che thân của Christine trong căn phòng thơ mộng khách sạn. Họ tận ớnh dâng hiến hết cho nhau. Đụ với nhau miệt mài từ ban sáng nhưng Christine vẫn chưa thấy mệt là gì. Có lẽ do tình yêu của nàng dành cho Thuận rất ư là chân thật và sự đòi hỏi nhục dục của Christine còn quá sung mãn, cho nên họ đụ nhau đã hơn một hiệp mà Christine vẫn chưa muốn rời khỏi con cặc của người yêu. Qua ánh sáng dịu nhẹ hất ra từ phía khung cửa sổ Thuận hết quỳ rồi nằm, hết bú rồi đụ Christine liên tư bất tận. Sau cùng, chàng vẫn thích ngồi lặng yên ngắm tấm thân tròn trịa nõn nà nhung lụa của người yêu, để cho Christine có chút thời gian ngơi nghỉ để rồi đụ tiếp. 

Lòng ham nhục dục của con người quả thực là quá mạnh, không biết bao nhiêu và không biết cho đến bao giờ mới có thể gọi được là đủ. Con người lại còn vướng mắc thêm vào một cái tội to lớn nhất ở trần gian là tội lúc nào cũng chỉ muốn có sự ngoại tình. Lúc nào cũng thấy người khác phái của vợ chồng người ta mới là đẹp, mới là hấp dẫn để rồi luôn luôn, trong đáy sâu cuồng vọng, lúc nào cũng nuôi mộng chiếm đoạt và lúc nào cũng thấy vợ chồng của người khác là thơm, là quí. Họ chỉ tìm thấy được hoàn toàn mãn nguyện mỗi khi chiếm đoạt được trong sự lén lút vợ hay chồng của người khác còn với chính người phối ngẫu hay bồ bịch của mình thì chỉ háo hức trong một thời gian rồi thế nào cũng dẫn đến kết quả sớm chán. 

Cứ như vậy, họ nao nức bỏ hết công sức, tiền bạc và có khi kể cả danh dự để đi săn tìm và mỗi khi họ làm được điều này, họ mới cảm thấy thích thú trong tâm trạng của kẻ chiến thắng. 

Không cần dẫn dụ đâu xa, trong câu chuyện tình dục “Cái Chai Em Cầm” này, độc giả đã có dịp thường thức những pha ái tình dục lạc không chỉ giữa hai người khác phái yêu nhau, nó còn được thực hiện giữa bất cứ người nam với người nữ nào mỗi khi có dịp thuận tiện. Chằng hạn như tình trạng làm tình tập thể giữa vợ chồng Hoàng Thủy với Tâm, Thuận. Thật ra, trong cả bốn nhân vật này, cặp nào cũng đều đã có thỏa mãn với người phối ngẫu của mình. Người nào cũng đã được hưởng thú ái ân tràn trề. Nhưng nào họ có chịu bằng lòng ngừng lại ở đó. Trái lại, Hoàng vẫn nhìn thấy nơi Tâm có những nét đẹp và hấp dẫn riêng đối với chàng. Và Thuận thì cũng không khác gì, dẫu biết Thủy đã là người vợ chính thức của Hoàng. Nhưng qua nhãn quan dâm dục, Thuận vẫn hằng ao ước sẽ có một lần được lột hết trần truồng quần áo của Thủy ra để mà chiêm ngắm cái hình tượng đầy hấp dẫn của người đàn bà. Đến khi đã được nhìn ngắm thỏa thích thì Thuận lại tiếp tức ao ước sẽ được cùng vầy cuộc mây mưa ân ái với nàng. 

Về phía phái nữ thì tình tranh cũng không mấy gì khác biệt. Tâm vẫn dễ dàng bị cuốn hút mê hoặc trong cái hình tượng mới của Robert để rồi sẵn sàng chia xẻ xác thịt với hắn hoặc với Hoàng trong khi Thủy đâu có thiếu thốn gì ở nơi người chồng là Hoàng. Nhưng nàng vẫn luôn mơ tưởng về một người đàn ông khác là Thuận. Tuy chẳng bao giờ và chẳng tiện nói ra như vậy, nhưng Thủy vẫn có một ước muốn ngấm ngầm là sẽ có một ngày cùng Thuận đụ đéo và bú mớm mơn trớn nhau đến tơi tả, đến quên hết tất cả sự đời. 

* * 

Mấy ngày liền vừa qua, sau cơn cảm cúm xoàng, Hoàng vẫn lột quần áo của Thủy ra đụ nàng như thường lệ và Thủy vẫn đáp lại một cách nồng nàn. Nhưng chỉ cần đụ vừa xong với Hoàng, lồn chưa kịp khô khí thì Thủy đã lại liên tưởng ngay đến một hình ảnh, một con cặc. Một sự lạ thường khác là Thuận và nàng tự nhủ : “Có lẽ Hắn không liên lạc với mình vì có lẽ đi làm quá mệt, lại phải lo lắng thuốc men cho Tâm…”. Thủy hoàn toàn không thể ngờ rằng Thuận đã có đồ chơi mới, thơm tho đẹp đẽ hơn Thủy với Tâm rất nhiều. Nhất là món đồ chơi đó lại vô cùng ngà ngọc, lại tràn trề sức sống và có sức mê hoặc cao độ. Cho nên Thuận tạm quên Thủy và bỏ rơi Tâm, đi đụ hoang là điều không thể tránh. Chẳng phải chỉ riêng đối với Thuận mà với bất cứ người đàn ông nào may mắn có trong tay một mỹ nhân sung mãn và kiều diễm như Christine, người đàn ông đó một là ‘bị bại liệt, hai là họ là một đấng chân sư tái thế, mới có thể không làm như Thuận, mới có thể làm ngơ một tấm thân nhung lụa đẹp ngọc ngà như của cô dược sĩ Christine. Do đó, trách móc Thuận là một điều kém hiểu biết. 

Cho nên, chúng ta không nên kết án Thuận mà tội nghiệp cho chàng. Dù sao Thuận cũng chỉ là một tên đàn ông ham đụ giống như triệu triệu người đàn ông mê lồn và ham đụ khác. Nhưng sở dĩ họ chưa hoặc không thực hiện được những điều bất thường như Thuận, như Hoàng, như thằng xếp Robert của Tâm chỉ là vì họ chưa có cơ hội may mắn để thực hiện đó thôi. Mấy ai dám tự quả quyết rằng mình sẽ dửng dưng, sẽ từ khước những dịp may bầng vàng như vậy??? 

Thủy với Hoàng vừa đụ nhau, tắm táp xong xuôi nhưng hai người chẳng biết làm gì, Hoàng quay ra ngủ thì Thủy bốc phong gọi lại thăm Tâm. Mục đích là nàng muốn dò la ý tứ về Thuận. Chuông điện thoại reo một hồi lâu mới có tiếng nói ngái ngủ Tâm bên đầu giấy bên kia. Thủy trách tâm sao không chịu bốc điện thoại. Tâm trả lời, nàng đi khám bịnh về bác sĩ làm cho nàng “mệt” quá, nên lăn ra ngủ một giấc ngon lành, không biết trời trăng mây nước gì cả Thủy hỏi Tâm: 

– Sao không bảo Thuận lái xe đưa mày đi thăm bác sĩ? 

Tâm nói: 

– Thuận mắc đi làm. Lúc này công việc ở xưởng bề bộn nên chàng rất ít thời gian lo cho Tâm. Ở xưởng sửa xe về nhà, có khi Thuận bỏ cả ăn, tắm táp thật nhanh rồi leo lên giường ngủ say như chết, Tâm cũng thấy tội nghiệp nên để cho~thuận nghỉ ngơi lấy sức. 

Bên kia đầu giây, Thủy hỏi dò đường: 

– Lóng rày mày bị bịnh nầm phơi khô thì Thuận làm sao? 

– Thuận phải vì tao mà nhịn chứ còn làm sao nữa. Chẳng lẽ lại vác cặc đi đụ hoang! Con khỉ chỉ nói chuyện vớ vẩn… 

Nghe Tâm nói chuyện ngu như một đứa con nít, thiếu chút nữa Thủy đã không nín được cười. Nhưng Thủy cũng không thèm đôi co với Tâm làm gì cho mệt, cứ để mặc cho cô nàng yên chí lớn rằng thằng cha Thuận là một người đàn ông gương mẫu. Sau cùng Thủy làm bộ an ủi Tâm : 

– Thôi, mày ráng dưỡng bịnh cho khỏe, chắc là mày uống thuốc quá doze cho nên mới bị mệt chứ Tâm buột miệng : 

– Không phải tại thuốc! Tại thằng cha bác sĩ đẹp trai, nó… 

Thủy cong cớn ngắt ngang: 

– Bộ nó hãm mày hay sao, Thủy? 

Thiếu chút nữa, Tâm đã la lên, nàng trả lời Thủy sau khi Tâm chợt giật mình: 

– Nó hãm tao thật sự đó mày. Bên đầu giây kia, Thủy cứ nghĩ là Tâm nói móc họng nàng, nhưng nghe giọng nói. Thủy biết Tâm không nói dối. Tiếp đó Tâm lần lượt kề hết sự việc từ đầu đến cuối cho Thủy nghe. Cuối cùng Tâm kết luận: 

– Mới đầu tao tưởng nó với con y tá khám bịnh cho tao như thường lệ, đến lúc cả hai người làm cho tao sướng quá, tao chẳng cần suy nghĩ, thế là nhập cuộc luôn. 

Tâm lại chép miệng: 

– Nhưng thằng cha bác sĩ cũng là một tay đụ có hạng đó mày. Nó làm cho tao bải hoải cả người ngợm đây này. 

Tự nhiên trong cái đầu tò mò của Thủy gợn lên ý nghĩ phải chi nàng cũng bị đau bịnh như Tâm để đến khám bịnh nơi phòng mạch của thằng cha bác sĩ dâm đãng này để xem khả năng đụ đéo của nó ra sao mà xem ra Tâm rất khoái chí.

Thủy hỏi Tâm : 

– Từ hôm mày bịnh tới nay, Thuận có đụ mày cái nào không vậy? 

– Không! Vì tao không cảm thấy hứng thú. Anh chàng cũng tịt luôn. Tao định tối nay sẽ đền lại cho Thuận, cho nên cố ngủ một giấc cho thật đẫy, để lấy sức nhưng chưa thấy Thuận về nhà. Chắc hôm nay cũng bận việc lắm!!! 

Tâm cũng thuộc loại đàn bà tài khôn trong góc nhà lúc nào cũng tỏ ra hiểu biết, nhưng thật ra cũng chẳng biết gì về những điều mà người ta cố tình dấu diếm, không muốn cho nàng biết. Thủy với Thuận đã hò hẹn làm tình mỗi ngày mà Tâm cứ tưởng Thuận là một người chân thật. 

Cuối cùng thì cả Thủy, cả Hoàng, cả Thuận cũng chẳng ai khôn ngoan hơn ai, cũng chẳng ai có khả năng thần thánh để biết hết được mọi việc. Thủy cũng đâu có biết trang Hoàng đã từng vác cặc đi lang chạ với biết bao nhiêu con đàn bà nạ dòng, vợ của những tên tai to mặt lớn, rồi về nói phét với Thủy là đi đánh… tennis. Phần của Hoàng chàng cũng rất tỉnh bơ, chứ nào có biết đâu Thủy cũng đã bao phen lén lút lột váy ra cho Thuận chơi đến tơi tả. Còn Thuận cũng chẳng hơn gì, vì Thuận cứ đinh ninh rằng Tâm ngoan ngoãn hiền thục như vậy, nàng chỉ biết có mình chàng, ngoại trừ những lần họ cùng thoả thuận với nhau trong trò chơi trao đổi với vợ chồng Thủy Hoàng. Thuận có dè đâu, hàng ngày Tâm đi làm về rất đúng giờ giấc, nhưng vẫn tốc váy lên cho thằng xếp ngoại quốc nó đụ tan tành.

Bình luận