Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cái Chai Em Cầm

Chương 12

Tác giả: Trần Đại Dư

Con người ta không ai bao giờ chịu nhận mình là ngu là dại. Ai cũng nghĩ mình là thần tượng có quyền hạn tối đa và hoàn toàn chế ngự được người kia. Nhưng thực ra, chẳng có ai có đủ quyền uy và khôn khéo để tránh khỏi những dục vọng.

Tất cả cũng chỉ vì một “kiếp đam mê”. Mà khi đã gọi là đam mê và là bản chất, là cố tật rồi thì thuốc nào có thể chữa được, quyền nào có thể ngăn cấm. Vả lại thuốc chỉ có thể chữa được bệnh, đâu có chữa nổi cái tật hoang dâm của mỗi con người. Cho nên, ngoại tình hay chưa ngoại tình, đụ hoang hay là chung thủy, chẳng qua là xăng chưa gặp lửa đó mà thôi Cũng như cặc đã thấy lồn hay là ngược lại thì dẫu có là thánh sống hay trời gầm thì hai con thú đói mồi cũng bất chấp tất cả, cũng nhất định phải đưa nhau đến tuyệt đỉnh khoái lạc rồi sau đó, sự việc muốn ra sao thì ra. Who care ! 

Hóa nên, người thức thời thì thứ nhất là đừng quá tự tin rằng mình có đủ ảnh hưởng hay uy quyền để ngăn chặn được việc đụ hoang của người phối ngẫu. Thứ hai, là đừng bao giờ chủ quan, đừng bao giờ đặt hết đức tin ngu muội vào chính bản thân của mình, của người phối ngẫu của mình, cho rằng mình có đủ khả năng tự chủ, người phối ngẫu của mình sẽ có một tấm lòng đạo đức thủy chung. Làm gì có chuyện đó tồn tại trên cái cuộc đời đầy Ô trọc này. Đó hoàn toàn chỉ là hoang tưởng. 

Như đã nói, chỉ có một cách duy nhất để cho mọi việc đừng sảy ra, để cho mọi con thú dâm đãng giảm thiểu đi việc lang chạ, ngoại tình lén lút với nhau là, không bao giờ cho rơm ở gần mồi lửa, không bao giờ để những cơ hội cho lồn với cặc gặp nhau. Chúng đã thấy nhau, ngửi được hơi hám của nhau rồi, thì bảo đảm trăm phần là việc gì đến, nhất định nó sẽ phải đến. Có muốn can ngăn hay là đem cả thiên đường địa ngục, phúc tội đề huề ra thị oai, nó vẫn cứ diễn tiến như thường… 

Điều hệ trọng là chúng ta nên chấp nhận sự thực và đừng bao giờ kiên định theo những định kiến hẹp hòi đó thành một quan niệm chủ quan. Lầm chết! Bởi vì điều đó chính là bản năng bất định của tất cả mọi sinh vật, trong đó có cả con người đang hiện hữu trên khắp mặt trần gian này. 

Chúng ta đâu có phải các bậc thánh nhân, chúng ta chỉ là những bó rơm khô, những mồi lửa khô đầy phàm ngã, lúc nào cũng sẵn sàng rực cháy. Ông tạo hóa chỉ ban cho chúng ta có một khả năng duy nhất là chỉ biết thụ động trước tất cả những cám dỗ rất tầm thường của nhục dục. 

Nếu bạn dám quả quyết rằng khi thấy một hình ảnh khêu gợi của bộ phận sinh dục, một cái lồn đẹp, một con cặc phồng căng oai dũng mà bạn không hề bị tác động, không hề cảm thấy thích thú muốn đụ, muốn chìm đắm trong những cảm xúc điên mê, hay bạn trông thấy một con cặc, một cái lồn xúm xuê đầy lông lá mạ bạn không nổi óc tà dâm, thì tôi xin thưa với bạn một điều rằng mọi xúc cảm sinh lý trong con người của bạn chắc chắn đã bị trục trặc, bị băng hoại và tiêu ma hết khả năng đụ đéo mất rồi. Và như vậy, thật đáng tiếc! Tôi xin được ngỏ lời chia buồn cùng bạn. 

Nhưng nếu ngược lại, bạn chỉ là một sinh vật đi hai chân bình thường mà chê bỏ “của thế gian” thì tôi chân thành xin lỗi bạn, bạn hãy tìm chỗ… chết đi sướng hơn là sống mà không còn biết ham đụ đéo, cũng không biết tìm ra cửa đạo để cho khỏi hao phí một đời. Đó chính là chân lý tiên khởi được gắn chặt với bản ngã, với đời sống rất thông thường và hợp lý của con người. Cho nên tôi rất cảm thông với Hoàng với Thủy với Thuận với Tâm và ngay cả với cô dược sĩ đạo mạo xinh đẹp. 

Tất cả họ đã biết sống “thuận với ý trời”, biết sinh hoạt cực kỳ hợp lý và đúng đắn với chức năng sinh lý của mỗi con người bình sinh. 

Cô dược sĩ Chnstine đang chìm ngập trong biển tình với Thuận là một bằng chứng hiển nhiên về những điều chúng ta vừa đọc. Nàng một người con gái hồn nhiên trong trắng, đang sống yên ổn vô tư, bỗng nhiên bị lôi cuốn vào con đường nhục dục với chàng thanh niên tên Thuận, để rồi, một sớm một chiều trở nên một con thú hoang, đam mê cuồng loạn. 

Trong căn phòng ngủ của cái khách sạn vắng vẻ hôm nay, Christine đã bò hết tất cả những sinh hoạt bình thường diễn ra trong đời sống yên lành của nàng để cùng nhập vào cuộc chơi miệt mài với Thuận, phải chăng là một tình yêu chân thật? Điều xác đáng nhất, đối với tâm trạng hiện giờ của Christine là như vậy. Nhưng nếu không có sức cám dỗ kinh khiếp của thú vui nhục thể, thử hỏi tình yêu của nàng dành cho Thuận có to lớn hệ trọng đến đâu đi nữa, chắc chắn, nàng cũng không dễ dàng dấn thân vào những cuộc làm tình vô tiền khoáng hậu. Chắc chấn tấm thân ngàn vàng của Christine không phải dễ dàng để cho Thuận mặc tình thao túng, dày vò và lôi kéo, nếu không có sức hỗ trợ đầy tích cực của những cơn điên mê tình ái. 

Nàng đang miệt mài tận hiến và cũng đang tận hưởng tất cả những gì mà nhu cầu sinh lý của nàng đòi hỏi. Bó rơm khô nồng cháy từng bao năm âm ỉ trong tấm thân kiều diễm đầy sức sống đã bị đốm lửa Thuận châm ngòi và đang bừng bừng bốc cháy, không có quyền phép nào có thể ngăn chặn lại được. Đời sống bình dị của Christine đang bị dao động một cách ghê gớm và ngày nào nàng với Thuận 

không ớm đủ cách để gặp gỡ nhau, để quấn quít bên nhau trong những cơn cuồng loạn đam mê là ngày đó trở nên dư thừa trống trải, thân thể ngùn ngụt lửa của hai người như sống mà không có hơi thở. 

Cho nên họ vẫn phải gặp nhau, vẫn đè nhau ra trần truồng đụ đéo ráo riết theo kiểu yêu cuồng sống vội, coi như không còn có gì trọng đại hơn ở trong cuộc đời. Chúng ta không thể nào trách cứ Christine về nhu cầu mà thân xác đầy nhựa sống của nàng đang từng ngày nôn nao đòi hỏi. Chúng ta cũng không nên phê phán Thuận đã bỏ bê Tâm để mê đắm với một cuộc tình mới. Thuận háo hức hưởng lạc trên thân xác Christine thì lẽ dương nhiên, chàng cũng đem đến cho Christine những giây phút thần tiên nhất của cuộc đời. 

Hai người chỉ thiếu điều ăn tươi nuốt sống lấy nhau trước những hấp dẫn đam mê vô hình nhưng rất thực của hai tấm thân con người. Thuận đã áp dụng tất cả những hiểu biết cũng như những ước muốn của chàng cho người con gái mà Thuận cho rằng không thể có thêm một người thứ hai. 

Vì Christine vừa đẹp, vừa dịu dàng vừa cuồng nhiệt. Thân thể của nàng là một tác phẩm nghệ thuật toàn hảo tuyệt đẹp, không hề có một khiếm khuyết từ móng chân cho đến ngọn tóc. Nàng là một đóa hoa mãn khai đầy hương sức tỏa ra chung quang và đập vào thị giác của tất cả những người khác phái. 

Những năm tháng bình yên lướt qua đi trong cuộc sống êm ả của một người thuộc giai cấp trung lưu như nàng đủ để hình thành nên một tấm thân thập phần kiều diễm. Nàng vừa đẹp đẽ thơm tho tinh khiết vừa khỏe mạnh đầy sức sống và cũng không kém sức cuồng nhiệt mỗi khi nhập cuộc làm tình với Thuận. Hai người trở nên một cặp trai gái thích hợp và vô cùng thuận thảo với nhau, đem đến cho nhau những hạnh phúc tột đỉnh và sung mãn nhất của trần gian. 

Ngày hôm nay, họ đang sống bên nhau và cũng đang ngụp lặn sâu thẳm trong biển tình. Ngay từ lúc ở nhà riêng, Christine đã lo chuẩn bị thân thể của nàng một cách chu đáo, có thể nói rằng còn chu đáo hơn cả một cô dâu sắp sửa bước chân vào cái giường động phòng hoa chúc trong ngày hợp cẩn. 

Qua những lần lâm trận với Thuận trước ngày mấy ngày, kinh nghiệm đã cho nàng biết rằng nàng phải chuẩn bị một thân thể thật sạch sẽ thơm tho, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài để đến khi đã nằm trên giường trong vòng tay ôm ấp cuồng điên của Thuận thì sẽ không có gì để cho nàng phải lo nghĩ nữa. Vì những lần chuẩn bị đụ nhau, Thuận luôn luôn áp dụng tất cả những thói quen của chàng trên thân thể rực rỡ của Christine. Từ những nụ hôn như mưa bão không để sót một tấc da thịt, trên đôi môi thơm tho của nàng cho đến những nơi chốn mà chưa bao giờ trong đời, Christine có thể nghĩ dược rằng người đàn ông rất ham thích gục đầu vào đó mà bú mà liếm, chẳng hạn như từ đám lông đen, cho đến cái lỗ lồn, rồi tiến tới cái lỗ hậu môn của nàng thường là nơi sâu kín nhất mà chính Christine, với chính thân thể của nàng, cũng chưa bao giờ nàng nghĩ được đó là những nơi chốn sẽ đem lại vô vàn kích thích thích khoái lạc đến tận cùng như vậy, sẽ là những nơi để cho người đàn ông tỏ ra ham thích vô cùng, lúc nào cũng chỉ muốn dán sát mặt vào để mà bú liếm, hít ngửi thật sâu những hương vị lạ từ những cơ phận bí mật đo. 

Cho nên từ ngày Christine biết là Thuận, trước khi đụ nàng, không bao giờ bỏ qua những công việc bú lồn, hoặc liếm lỗ đít, liếm thật kỷ thật lâu cái cơ vòng nho nhỏ và vô cùng gợi cảm của nàng là cái lỗ với đầu óc trí tuệ thuần hậu của một người có kiến thức rộng rãi về y khoa, nàng cũng chưa bao giờ được học hỏi qua những tác động ghê gớm của những bộ phận đó. Nhưng giờ thì Thuận đã “dạy” cho nàng hiểu biết hết rồi. Chỗ nào trên người nàng, Thuận cũng có thể khiến cho nàng phải run bắn người lên mỗi khi được chàng chiếu cố tới. Từ cái miệng ma quái của Thuận, đến những ngón tay thần sầu và con cặc tưởng như vô tri của Thuận, tất cả, đều đem đến cho nàng những cơn giống bão nay ngập trong tất cả những lần điên dại ái ân. 

Thuận không hề bỏ sót một chỗ nào. Chàng bú lồn nàng thì nàng dựng người lên vì sướng, chàng liếm lỗ hậu môn của nàng thì Christine cơ hồ như thấy vũ trụ nổi sao, chàng cắm ngập con cặc to phồng vào cửa mình nàng là lúc đất trời quay cuồng, là lúc giông tố ập đến bao phủ hết chung quanh nàng từ trong ra ngoài và từ trên xuống dưới. Nàng chỉ còn biết lịm đi mà đón nhận khoái lạc tận cùng. 

Bù đáp lại thì nàng cũng nhận thấy rằng, không biết tự lúc nào, Christine cũng bao phen ngẩn ngơ mỗi khi nhìn thấy nơi thân thể trần truồng của Thuận cái khúc gân to tướng và đáng yêu như con cặc của chàng. 

Lúc đầu, nàng còn hơi bỡ ngỡ khi nhìn thấy khúc gân to hồng cửng lên trong.rất oai hùng và dị hợm. Nhưng từ lúc Thuận dạy cho nàng cách bú “cái chai” của đàn ông, cách làm cho Thuận nhiều lúc như muốn nhảy dựng lên khi Christine dùng cái đầu lưỡi mềm mại thanh tú của nàng mà đánh qua đánh lại ngay giữa cái lỗ nho nhỏ xinh xinh nơi cái đầu dương vật, thì Christine cũng cảm thấy yêu thích cái cục gân “dị hợm” này vô cùng. Nàng chẳng những không có cảm thấy xa lạ sợ sệt hoặc e ấp trước “nó” nữa. Trái lại, giờ đây nàng cảm thấy thân thương và đầy kích thích mỗi khi Thuận cởi hết áo quần của chàng ra và mỗi khi Christine cảm động và âu yếm nâng lấy cái con cặc, cái khúc gân tươi đẹp hồng hào của Thuận trên tay mà ve vuốt, mà múi bú nó một cách tận tình để rồi, cũng có nhiều khi, chính tay của nàng đã thân thương cầm lấy nó và tự đú nó vào chính giữa cái miệng lồn của nàng một cách vội vã tham lam để rồi nàng sẽ phải ngất đi vì sướng, phải điên lên vì những cơn khoái cảm ập đến bên trong lồn nàng. 

Bao nhiêu lần như vậy là bao nhiêu lần Thuận đụ nàng đến thất điên bát đảo, đến cuồng dại si mê. Ngay cả đến những khi đã gần mỏi mệt chán chê, Christine cũng vẫn muốn nhìn ngắm nó, mút bú no và nâng niu nó trên tay như một thứ báu vật ở đời, không lúc nào nàng muốn rời khỏi xa nó nữa. Càng lúc nàng cảm thấy thân thương và cần nó, có nó trong tay để ve vuốt, để nâng niu bú mớm nó, hệt như yêu thích một báu vật, một “cái trâm em cài” hay là một “cái “chai” em cầm” cũng vậy. 

Nàng và Thuận đang sống thác với những cuộc hò hẹn thần thánh để chia xẻ và ban phát ái dục cho nhau, bất tận và cả hai không muộn ngừng nghỉ chút nào…

Bình luận