Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cô Giáo Mai

Chương 17

Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan

Sau đêm Trung Thu đầy lãng mạn đó trên giòng sông, tôi bỗng trớ thành Dì Marie của Toàn, chứ không còn là cô giáo Mai nữa. Thậm chí Toàn còn đi may cho tôi một chiếc áo nữ tu của nhà giòng màu đen, khãn chít đầu, chuỗi tràng hạt, rồi mỗi lần đến nhà tôi chơi, chàng bắt tôi mặc vào để chàng sống với kỷ niệm. Tự nhiên tôi trớ thành một diễn viên vừa phải hiền từ đạohạnh của vỏ ngoài Dì Marie, và vẫn dâm dật ngút trời của bên trong cô giáo Mai. 

Quả là một trò chơi thích thú. ít có ai trong đời đã sống một lúc bằng hai nhân vật. Tôi phải đóng tuyệt hay để không những cho Toàn được sống với quá khứcủa tuổi 13, mà cả cho tôi được những cảm giác lạ lùng đầy kịch tính. 

Một sáng thứ Bảy, đang nằm mơ màng với gối chăn ấm áp trong phòng tôi bỗng nghe tiếng chuông gọi cửa. Tôi cư ùtưởng là Toàn đến, nhưng không phải. Ðó là thầy Triệp, bồ của chị.Thu. Tôi hơi ngạc nhiên vì chẳng hẹn hò gì với thầy hết. Vừa vào trong nhà, chưa kịp ngồi xuống ghế, thầy đã hỏi tôi: 

– Xin lỗi. Tôi có phá giấc ngủ muộn của Mai không? 

Tôi trả lời: 

– Dạ không. Em đã thức. Sáng nay có chuyện gì thầy đến sớm quá vậy? Xin mời thầy ngồi đợi Mai một tí. Mai phải đi choàng cái áo vì đang mặc đồ ngủ, không tiện…. 

– Không sao. Không sao. Mai mặc thế còn đẹp hơn. 

Nói xong thầy ngồi vào ghế salon. Tôi ngồi đối diện, cầm chiếc gối nhỏ nơi ghế để che bớt phần ngực vì bộ đồ ngủ quá mỏng manh, mà bên trong tôi lại không mặc đồ lót. 

Ðôi mắt thầy Triệp nhìn tôi khác hơn mọi ngày, và thầy bỗng nhiên ít nói hơn. Tôi hỏi thầy: 

– Anh đến bất thình lình chắc phải có gì bất thường 

– Dạ không. Thếanh là bồ của chị Thu, anh không gặp Thu sao? 

– Không. Mai có biết chuyện Thu lang chạ với mấy namsinh trong trường đã đến tai ông hiệu trưởng không? Ông hiệu trưởng đã gọi Thu lên văn phòng nói chuyện riêng cách đây ba hôm. Và sau đó Thu biệt dạng luôn, không đi dạy nữa. Anh có đến nhà tìm Thu. Ba má Thu bảo nàng đã âm thầm dọn đi lúc nửa khuya. Và không biết hiện giờ nàng ở nơl đâu Có đến sáu lá đơn của phụ huynh gởi đến ông 

hiệu trưởng tốcáo sáu trường hợp con trai của họ đã bị thu phá trinh và ăn nằm… 

Thầy Triệp nói đến đâu tôi bàng hoàng đến đó. Vì tội của tôi có lẽ nặng hơn Thu. Tôi đã đụ đến hơn mừời học sinh trong trường, trong số đó có Toàn, Khôi Huân v.v… Thấy tôi im lặng với vẻ mặt hơi lo âu thầy Triệp hỏi: 

– Có lẽ cô Mai không ngờ nổi cô giáo Thu đã mắc chừng đó tội. Còn m~a, Thu còn mắc một tội tày trời mà nếu anh là Thu, anh không tội gì phải bỏ dạy mà trốn khỏi thành phố. Ðó là lý do anh đến đây để tìm Thu… 

– Anh nói sao? Thu còn một tội tày trời nữa à? Mà là tội gì thế? 

– Thu đã ngủ luôn với ông hiệu trưởngt Không phải tự nhiên Thu làm việc đó ! Thu ngủ với ông hiệu trưởng để trả thù anh đã.:. đã đụ một nữ sinh mới 15 tuổi… 

Tôi thật sự kinh ngạc về những điều Triệp vửa nói. Triệp đã đụ một cô học trò 15 tuổi. Rồi vì ghen, Thu đã đụ luôn với thầy hiệu trưởng, một ông già 61 tuổi 

– Anh không hiểu vì sao Thu lạiđi làm mộtchuyện thiếu suy nghĩ nhưthế. Thu đụ rấtnhiều học trò tuổi mới 16 thì tại sao lại đi ghen khi biết anh đụ một cô bé 15? Lẽ ra anh cũng không bao giờ có ý đụ với bé Ngọc. Nhưng, nhưng… Không biết anh có nên kể cho Mai nghe không? 

Tôi thích thú xoa hai lòng bàn tay vào nhau, đi pha cà phê cho thầy Triệp và bảo anh kể cho tôi nghe câu chuyện tình của thầy với cô nữ sinh tên Ngọc: 

– Anh kể đi. Mai khoái nghe những chuyện ngàn lẻ một đêm lắm. Nhất là chuyện đụ các em bé. Vì em mang máu dâm đó. Chuyện tình của anh đúng băng tầng của Mai lắm. Anh cứ kể đi. 

Thầy Triệp hớp một ngụm cà phê rồi từ từ kể: 

– Mùa đông nắm ngoái, trong lúc anh đang giảng bài Vật Lý, anh chợtđể ý đến bàn thứ sáu, chỗ Ngọc ngồi. Ngồi đó mà Ngọc chẳng chú ý gì đến bài giảng, 

mà cúi đầu như chãm chl đọc cái gì rất là thích thú mà Ngọc đang mãi mê lo dấu dấu trên hai bấp đùi. Anh bực mình, bất thình lình đi nhanh xuống, bất quả tang Ngọc đang đọc cuốn ái Tình Bửu Giám. Anh tịch thu cuốn sách, tuyệt nhiên không cho các em khác trong lớp biết đó là một cuốn dâm thư, và cũng chỉ rầy la sơ sơ Ngọc, và bảo em hãy chú tâm vào bài giảng. 

Sau khi anh mang cuốn sách của Ngọc về nhà đọc thì mới biết đó là loại sách dạy cho những cặp vợ chồng trẻ cách làm tình sao cho tuyệt vời, sao cho đạt được tuyệt đỉnh khoái lạc, từ bú liếm, nút lưỡi đến thoa bóp và đụ. Cuốn sách làm cho người đọc dù là một người đã lớn và rành đời như anh cũng phải bị kích thích một cách dễ sợ. Ðọc xong mỗi chương là người anh nóng rang. Dương vật cương 

cứng, muốn phải t~c khắc được giải quyết sinh lý. Nếu không, phải thủ dâm ngay lập tức. Như vậy, tuổi 15 của Ngọc làm sao chịu nổi. 

Từ hôm đó, mỗi lần vào lớp anh hay nhìn trộm Ngọc. Nhìn để tưởng tượng Ngọc đã làm gì, cảm thấy làm sao, sau khi đọc tững chương dâm đãng của cuốn sách. Tuổi 15. Cái tuổi của trăng tròn. Tuổi đã có kinh vài năm, lông lồn đã mọc, vú đã bắt đầu to và sinh lý đã khởi lên, nếu không trong ước mơ, thì cũng đã vài lần hiện rõ trong giấc ngủ. Và nếu đã đọc cuốn ái Tình Bửu Giám này, Ngọc đã bị sự kích thích của cuốn sách làm Ngọc ngứa ngáy khó chịu. 

Ngọc cũng thỉnh thoảng nhìn anh, không bằng cặp mắt thầy trò, mà lầng lơ gợi tình, mời mọc… Cho đến một hôm, khi anh gom tập của cả lớp về nhà để theo dõi sự học của từng em. Mai có biết việc gì đã xảy ra không? Anh tìm thấy lá thư tình Ngọc viết cho anh kẹp trong cuốn tập. 

“Kính thầy Triệp. Em muốn thầycho em đượcphép gọi thầy bằng anh. Có được không? Em táo bạo như thế bởi vì nhiều lần em bắt gặp anh nhìn em, nhìn trộm thì đúng hon, bằng cặp mắt khó hiểu. Em dám táo bạo nhưthếcũng còn có lý do. Tại sao anh không thi hành kỷ /uật khi bắt qu(ỉ tang em đang đọc cuốn Ái Tình Bửu Giám. Có thể em hiểu lầm anh vì em còn quá nhỏ, tuổi chlmới có 15. Nếu thếthì anh cho em xin lỗi. Còn… nếu em đoán đúng ý anh, thì em cũng thành thật xưng tội với anh, rằng chiều hôm đó em cố tình mang cuốn dâm thư đó ra đọc vào giữa lúc anh đang giảng bài. 

Nếu anh nghĩ em là cô học trò quá quắc, thì cũng đúng thôi. Vì em đã lớn hơn số tuổi em có. Anh có thấy sự nẩy nở thái quá ở thân hình bé con của em không? Không ai nghĩ rằng em chỉ mới có 15 tuổi, mà họ bảo ít ra em phải là 18 tuổi. Vì ngoài thân hình nẩy nở đầy đặn, sự suy nghĩ và cách ăn nói của em cũng là người lớn. Em khôn hơn chị em. Em biết nhiều hơn chị em. Và điều đau khổnhấtcủa em là em thèm chuyện vợ chồng một cách khốc liệt như lửa cháy ở hỏa diệm sơn. Em bảo khổ đau là ở tuổi 15 làm sao em cócơhội nhưngười lớn để kết bồ mà giải quyết sinh lý? Cho dù em có kết thân với ai thì họ có can đảm làm tình với em như ông vua Sara trong Ái Tình Bửu Giám hay không? 

Em như người khát nước đứng giữa sa mạc nóng cháy, nhìn đâu cũng thây toàn là cát với cát. Anh Triệp, với cương vị một vị thầy giáo, anh có thể độ lượng ban cho em sự thông cảm, tha thứ, khi bắt tội quả tang trong lớp. Xin nhắc lại là em đã cố tình để cho anh bắt gặp em làm chuyện hoa tình đó, xem phản ứng của anh ra sao. 

Anh chỉ tha thứ, rồi nhìn em… mà chẳng có phản ứng gì với cô học trò đã lớn hơn tuổi 15. Em nghĩ anh đã đọc cuốn sách dâm đó, và gián tiếp anh phải hiểu em đang hiểu và sống thếnào vephần suy nghĩ. Thưa anh, đó là cuốn thứ mười mấy rồi đấy ạ. Vì năm 12 tuổi em đã mượn trộm cuốn Bảy Ðêm Khoái Lạc của chị em mà đọc ngấu nghiến suốt một đêm. Anh rùng mình chưa? Chuyện dị thường phải không anh? Thì em đã bảo em là một đứa bé dị thường mà lị. Em đâu có muốn thế. Em xem đó như là một căn bệnh bẩm sinh, như một người tật nguyền. Mới đầu thì em hơi bực mình, nhưng bây giờ thì nó đã trở thành bạn thân thích của đời sống em, nhất là về đêm. 

Vì thưa anh, khi 12 tuổi, sau khi đọc xong cuốn Bảy Ðêm Khoái Lạc, em đã thành người lớn. Cuốn sách như một nhát cuốc, xắn xuống khơi một kẻ hở, cho nước tuôn ra từ sự thèm muốn khác thường của cô bé 12 tuổi. Em bdo em đã trở thành người lớn thì ắt anh phải hiểu em đã làm gì? V cuốn sách đã tận tình dạy cho người đọc cách thức thủ dâm, không chỉ bằng tay mà còn bang những thứ khác như chuối, dưa leo, khổ qua v.v… Sự nẩy nở trên thân người em cũng do đó mà ra. Có đêm, em đã thủ dâm hoặc bằng tay, hoặc bằng củ khoai từ, và… em đã ra được đến hai lần. 

Dĩ nhiên, như cuốn sách dạy, trong khi thủ dâm em phải tưởng tượng đang đụ với bất cứ người nào mà mình thích như thằng Bình, con bác em; chú Sáu làm vườn; anh Thạch, chồng chị em v.v… Và gần đây để từ khi em dến lớp dệ Ngũ học với anh, thì thưa anh, anh là người tình duy nhất em thấy trong khi thủ dâm. Và dĩ nhiên em đã gọi tên anh cả trăm lần cho đến khi em đạt đến cực điểm khoái lạc. 

Mà anh yêu ơi! Tại sao em phải khốn khổ đụ anh trong tưởng tượng, trong khi em biết nếu em không lầm thì anh cũng dang thèm thân người em. Nhất là sau khi nhìn bắt em tại trận đang đọc cuốn dâm thư. Cuốn dâm thư đó như một thông điệp, một bức thư tình em gửi đến anh. Anh có biết không anh? Và cuốn sách cũng nói rõ. Thủ dâm, dù có sướng cách mấy, cũng không sao bì được với sự làm tình với người đan ông thật sự. Ngườt đàn ông dó là ai? Anh đừng để emphải nói quá rõ hơn. Nêú anh hiểu ý em, xin anh cho em một cái hẹn. Bất cứ ở dâu, miễn 

sao anh với em có phương tiện. Em nguyện sẽ hiến đời em cho anh là người đầu tiên. 

Em viết những giòng này tự đáy lòng, từ sự thèm khát anh, tlì sự đòi hỏi không nguôi… để có được một lần nằm bên anh, tận hưởng cua thật, người thật, cảnh thật… 

Ðứa học trò dại khờ của anh.. 

Mộng Ngọc. 

Tái bút: Anh cứ trả lời thư cho em và cứ kẹp vào tập này, em sẽ nhận được. ” 

– Ðó. Mai có giật mình khi nghe bức thư của cô hóc trò 15 tuổi viết cho anh chưa? 

Kinh khiếp thật. Nhưag anh có hẹn với Ngọc không? 

– Có Tại nhà trọ của anh vào một buổi chiều cuối tuần. Ngọc đến đó vào giữa lúc trời đang mưa vần vũ, nên chẳng ai để ý. Anh đưa Ngọc lên gác, cởi áo mưa cho em. Cởi vừa xong, Ngọc kéo mặt anh xuống bắt hôn nồng nàn say đắm như em đã 

thèm lắm tự ngàn năm. Nụ hôn dai dẳng gần như không chấm dứt. Anh thực sự mê man trong thương yêu hạnh phúc. Một thứ hạnh phúc bất ngờ không tính trước. Vì thực sự anh chỉ tính nếu có đụ nhau thì cũng là sự tò mò vì từ bé đến giờ anh chưa từng đụ qua một em bé nào nhỏ tuổi như thế. 

Nhưng khi môi gặp môi, da diết hôn nhau, anh bỗng tìm thấy ở Ngọc là một tình nhân sống thật, hết mình, dấn thân, không che đậy, tất cả cho tình yêu. Cơn mưa dữ dằn ngoài trời, tiếng sấm sét, tiếng gió rít làm cho khung cảnh thêm lãng mạn, đa tình. Anh bế Ngọc lại giường, đặt Ngọc nằm ngửa ra. Choàng qua người Ngọc, anh ngắm khuôn mặt thiên thần, đỏ hồng lên vì máu tình dục. Ðôi mắt đắm đuối 

gợi tình của Ngọc thúc dục anh, bỏ ngỏ cho anh muốn làm gì thì làm. Môi Ngọc không nói mà anh đọc được rõ hết ý muốn của Ngọc đang thèm khát đến mây xanh. 

Bỗng Ngọc cầm tay anh đặt lên ngực nàng. Anh tê điếng khi tay chạm vào bộ ngực căng cứng tròn trịa. Ngọc hơi ngước cổ lên, môi hé mở. Anh cúi xuống. Một lầnnữa, hai đứa ăn nhau, táp nhau, quyện sát như sam. Anh bóp thử đôi vú cứng của tuổi trăng tròn. Anh nghe Ngọc rên âm ư thật nhỏ khi bàn tay kia của anh lần xuống xoa nhẹ lồn nàng ngoài quần. Ðít Ngọc tự động hẩy hẩy lên, đòi hỏi, thèm muốn. Rồi tay Ngọc tựđộng cởi những nút của chiếc áo dài màu xanh dương, chừa bộ ngực với xú chiêng màu trắng. 

Mắt anh hoa đom đóm. Không thể tuởng tượng cái đẹp của một thiên thần đang nằm dưới tay mình. 

Ngọc hỏi: 

– Anh yêu Ngọc không? 

Thay vì trả lới, anh cúi xuống luồn tay sau lưng Ngọc cởi chiếc khuy áo xú chiêng. Bộ vú hồng hào no cứng hiệnra. Anh ngoạm vào và nút ngon như ăn một quả đào. Anh chưa hôn trái vú nào ngon như thế. Cái núm lún sâu vào trong. Phải nútmạnh, phải bú, phải bóp, phải làm đủ thứ mới đã cơn thèm. Và, Mai ơi. Hai tay Ngọc đã tự động tuột cái quần trắng bằng soie mỏng xuống tự lúc nào anh cũng không biết. Chỉ còn chiếc xì líp blkini màu hồng, che cái lồn với mớ lông đen dày cộm. 

Anh cũng tự cởi áo, cởi quần, trần truồng hết ra. Ngọc cũng tự động cầm cặc của anh mà ngắm, và bóp. Tay anh thọc hắn vào bên trong quần xì líp, sờ lồn Ngọc. Nước lồn của Ngọc ướt nhẹp cả tay anh. 

Mưa xối xả ngoài trời. Gió rít cuồng bạo đập vào tấm sáo chắn gió nghe phạch phạch. Gió tràn vào phòng qua khe cửa sổ, thổi hơi lạnh mang mang, mà cả hai vẫn thấy ấm cúng, hạnh phúc. 

Ngọc thèm, anh cũng thèm. Cơn thèm này đã kéo dài mấy tháng. Nó chỉ được diễn ta bằng ánh mắt, bằng cái nhìn. bây giờ bằng hết sự thật, bằng hơi nóng khát tình, bằng cởi mở tự nhiên, cho nhau, tận hiến. 

– Anh Triệp ơi! Làm gì em.thì làm đi! Em thèm quá ! Thèm chết đi được. Anh thấy lồn em ra nước nhiều không? 

Anh tuột người xuống nhìn kỹ chòm lông lồn của Ngọc trong khi nàng dang rộng hai chân ra. Anh lấy chiếc gối kê lồn Ngọc lên cao một tý, anh bắt đầu bú ngất ngây. Anh bú cho đã cơn thèm của chính anh hơn là làm cho Ngọc khoái lạc. Vậy mà Ngọc đã cất tiếng rên thật lớn: 

– Triệp ơi! Em cám ơn thầy. Cám ơn thầy đã cho em sự thật! Thèm anh lắm anh có biếtkhông? Chiều nay anh phải đụ em như vua Sara đụ hoàng hậu Nazareth. Ðụ cho em chết ngất, cho lồn em chảy máu, cho em ra ba bốn lần nghe không Triệp. Ôi thầy bú lồn em sướng quá đi… 

Anh nút hột le thật lâu để nhìn bụng Ngọc trồi lên sụp xuống như sóng biển, nhìn môi Ngọc chu nhọn lên mà than thở, rên rỉ trong cơn khoái lạc. Tay anh với lên bóp mạnh đôi vú của nàng. Anh không thể tưởng tượng được tuổi 15 mà thân hình 

Ngọc đã nẩy nở một cách dữ dội đến thế. Anh đâmâu lưỡi vào âm đạo của nàng mà ngoáy và móc. Ngọc cắnchặt môi, đầu lắc lư, mặthồng lên như trái gấc chín. 

– Triệp ơi! Lên đụ em một cái trước được không? 

Em thèm cái đó nhất. Giúp giùm emđi anh. Em muốn biết nó khác với thủ dâm như thếnào. Mau lên, đâm cặc vô lồn em đi mình ơi. Em không đau đâu. 

Ngọc kéo anh lên, rồi dùng tay cầm cặc anh đặt vào cửa mình. Anh thích quá, nhấn sâu vào. Con cặc của anh đâm sâu xuống, vào sâu và lút hết trong khi Ngọc há miệng, trợn mắt, ôm tóc anh kéo xuống nút lưỡi quằn quại. Sướng không thể nào tả nổi khi được đụ cô học trò nhỏ tuổi gil~a chiều mưa. Lồn Ngọc nhỏ nên nó bó con cặc anh chật cứng. Hơi nóng từ thành lồn của Ngọc làm cặc anh ấm hẳn lại. Cứ thế anh miệt mài, đem hết kỹ thuật, kinh nghiệm đụ cho Ngọc ra một lần. Lúc ra, Ngọc hẩy mông đít lên liên tục, tay bấu mạnh vai anh và ngắt, làm anh đau điếng.. 

– Sara ơi? Em ra nè. Em nằm giữa cung điện ngọc ngà hưởng với anh bảy đêm khoái lạc. Ối chết hết thân người em rồi anh yêu ơi? Nó còn ra nữa đó. Nắc mạnh lên cho em sướng đi anh. 

Cả thân người của Ngọc rung lên. Gương mặt Ngọc như con điên, đỏ phừng, toát mồ hôi, rối tung những sợi tóc. Anh ôm Ngọc thật chặt, tiếp tục nắc để ngắm cơn hạnh phúc khoái lạc đang diễn ra trên gương mặt của cô học trò 15 tuổi.

 

 

Bình luận
× sticky