Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cô Giáo Mai

Chương 19

Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan

Nói xong Trâm cầm hai vạc áo cởi banh ra, khoe hai trái vú lớn như hai quả cam. Anh bàng hoàng, sững sờ về sự táo bạo của Trâm và tim anh đạp muốn bể lồng ngực. Anh run quá. Run đến nổi đi không nổi và chẳng nói được lời nào. Sự kiện diễn ra quá nhanh, khiến anh thảng thốt, bàng hoàng. Trâm hỏi tiếp anh: 

– Sao? Như vầy đủ lớn để anh yêu không? 

Sợ thì sợ run thì run. Mà bản tính dâm ô của anh vẫn bắt mắt anh không rời khỏi hai trái vú no tròn của Trâm. 

– Anh còn muốn thấy em chứng minh gì nữa để cho anh biết rằng em cũng là người lớn? Em sẵn sàng. 

Trâm đưa tay xuống lưng quần định cởi ra, anh vội đưa tay van nài, thiếu chút nữa là anh phải lạy Trâm: 

– Ðừng! Ðừng Trâm? Anh biết em là người lớn rồi mà. 

– Có thật như anh nói không? Anh chưa thấy làm sao biết được? 

– Thì anh đã thấy hai vứ em rồi mà. 

– Cái đó là phần trên. Ðàn bà con gái có tới hai thứ lận. 

Nói xong tay Trâm cho hắn vào trong quần xoa xoa, chà chà chỗ cái lồn, mà đôi mắt thì nhìn anh khêu gợi, mời mọc: 

– Anh bước lại gần em, em sẽ cho anh thẩy cái người lớn của em! 

Mặt anh nóng rang như lên cơn sết. Không phảl anh mắc cở, mà vì máu dâm đang dâng lên trong đầu. Mất anh đổ hào quang. Ðôi chân nhẹ hẫng mà bước không muốn nổi. 

– Sao? Với cô Thu và chị Ngọc thì anh dạn dĩ sờ ó, bú liếm. Mà với em thì anh đứng chết đó như trời trồng vậy? 

– Anh có việc phải ra ngoài phố một tí. Cho anh đi? 

– Anh nói dối! Anh sợ hay anh chê em? 

Trâm nói câu đó thành thật với gương mặt vô cùng tội nghiệp. Biết thếmà anh cũng không nhúc nhích nổi vì sợ đủ thứ. Anh sợ không biết ngoài kia có ai rình nghe không? Và sợ không biết Thu hay Ngọc có thể đến bất tử? 

– Anh đừng lo. Mẹ em đi Ðà Nẵng ba hôm nữa mới về. Cổng ngoài em đã khóa hai lần. Cô Thu hay chị Ngọc chả vào được giờ này đâu. 

Sao cuộc đời hào hoa của anh gặp toiàn thứ dữ không vậy? Cô nào cũng sành sỏi khôn hơn tuổi đời. Ðúng số anh là số khốn nạn vì tình. Ðang ngất ngư với Ngọc lại nhào vào sống chết với Trâm. Rồi còn ai nữa? Ngọc đã bảo con gái của lớp đệ Ngũ mê anh, và anh có thể ngủ với cô nào cũng được. 

Nghe Trâm bảo vậy anh hơi yên chí, nghĩa là anh không cần phải lo âu bất cứ ai đến vào giờ này. 

– Sao? Anh yên tâm chưa? 

Anh hơi gật đầu mỉm cười. Lòng anh quả đã thoải mái dễ chịu. Mắt vẫn nhìn Trâm, chân anh bước khẽ lại gần, trong khi Trâm cởi toạt luôn chiếc áo bà ba 

ném xuống đất. Anh tiến đến thật sát, ôm Trâm, vàhôn lên tóc cô bé: 

– Sao em bạo quá vậy? 

– Em nhát gan đấy chứ! Nếu bạo thì em đã là người tình của anh trước cả cô Thu và chị Ngọc. Anh còn nhớ những gì em đã nói với anh khi anh mới dọn đến đây ở không? 

– Có! Em hỏi anh có vợ hay người tình chưa? 

– Và chắc anh không để ý tại sao em lại hỏi anh như thế? 

– Không. 

– Thế thì anh vô tình quá ! Mỗi lần cô giáo Thu hay chị Ngọc rên la sung sướng trên này, thì dưới kia em đau khổ một mình. Và Triệp ơi! Em thèm anh đến chết đi được. Anh có biết không? 

– Sao em biết sớm quá vậy? 

– Tại em đã táo bạo lén xem tất cả những trận làm tình của anh với cô Thu và chị Ngọc. Hôn em như anh đã hôn chị Ngọc đi! 

Nghe Trâm nói thế, anh nâng mặt Trâm lên và nút môi êm đềm. Trâm chuyền lưỡi qua anh và cả hai ngất ngây say mềm với nụ hôn dài gần mấy phút đồng hồ. Anh bế thốc Trâm lên như bế đứa bé con để bú cặp vú đẹp trắng ngần. Ðúng, anh là kẻ lãng tử. Tại sao anh lại có thể dâm với bất cứ cô gái nào. Có lẽ sẽ có một ngày anh sẽ ngủ hết với đám học trò của lớp đệ Ngũ cũng nên. 

– Anh cởi quần cho em đi. Và bú lồn em như anh đã bú lồn chị Ngọc. 

Anh bế Trâm lại giường, đặt em nằm sóng soải trên nệm. Anh hôn và bóp cặp vú Trâm thật lâu cho đã cái máu dâm cố hữu của mình. Một tay anh thọc vào quần sờ lồn Trâm. Trời đất thiên địa ơi! Hèn chi lúc nãy Trâm đòi khoe cái người lớn của mình cho anh coi. Lông lồn của Trâm nhiều không tả nổi. Vậy thì Trâm tưổi thật là bao nhiêu? 

– Năm nay em 13 tuổi hả? 

– Dạ. Mười ba tuổi hai tháng. Sao? Tại anh thấy lông lồn của em nhiều quá hả? Em đã nói em là người lớn mà anh không tin. Em biết thèm đụ sớm lắm anh Triệp à. Em đã táo bạo cho hai ba người đụ mà họ chẳng dám vì chê em là con nít. Hồi nãy em không bạo gan, chắc anh cũng lại không thèm sờ tới. Ðừng đụ với cô Thu và chị Ngọc nữa. Anh đụ mình em thôi nhen! 

Nói xong Trâm tuột han chiếc quần đen xuống khỏi hai chân, trần truồng, phơi cái lồn đầy ắp lông đen rậm. Anh ngẩn tò te. Lòng rộn ràng, chới với, không biết phải hưởng cái gì trước. Ngọc đã nhỏ, Trâm lại còn nhỏ hơn. Trâm non nớt, mới tinh khôi như đóa hoa còn búp. Thật tình anh không dám, hay không nỡ lòng nào sờ vào chứ đừng nói là nằm lên mà đụ. Trâm cử động, oằn oại đòi anh phải đụ gấp. Mà anh thì cứ nằm chồm người để ngắm say mê một thân hình bé bỏng mang tâm hồn và sự đòi hỏi của một người lớn. Cái gì ở Trâm cũng non nớt, dù 

em cố hết sức làm cho ra vẻ một cô gái hai mươi. 

– Anh không đụ em thì anh cho phép em đụ anh nhen! 

– Không! Xin Trâm cho phép anh ngắm nụ hoa non của em trước khi anh hái xuống để làm chủ. Ngắm nhìn thân người em cũng là cái thú tuyệt vời không khác gì đụ. Em cứ nằm yên. Cái gì của em cũng đẹp. Ðẹp vô cùng. Em bắt đầu có lông lồn hồi mấy tuổi? 

– Mười tuổi và em có kinh cũng vào năm đó. Tin hay không tùy anh. Em cũng bắt đầu nứng lồn và thèm đụ từ năm đó. Em sống vật vả, khó chịu, bực tức tủi thân như người mang trọng bệnh mà không có thuốc chửa. Sự đòi hỏi xác thịt của em cuồng nộ, lớn lao đến độ em điên cuồng đi tìm người mà hiến dâng. Thếmà chẳng ai thèm. Ðêm nào em cũng cởi truồng mà ngủ, kể cả mùa đông. Em sẵn sàng đụ 

với bấtcứ ai, miễn sao thỏa mãn được s'ựthèm muốn của xác thịt là được. 

Có lần em rủ thằng Hợi con của chú Bảy, em của ba em, đi chơi ngoài rừng thông. Em cố tình dẫn nó vào trong sâu nơi thanh vắng. Rồi em cởi truồng hết 

ra, bảo nó bú lồn. Mà thằng Hợi còn nhỏ quá. Nó ngu đến độ thấy em cởi truồng mà chẳng thèm ngó thì làm sao biết bú lồn. Em tữc muốn khóc rồi lại mặc đồ ra về. 

Lần khác, em dụ dỗ chú Hai Thưa, thợ mộc sửa nhà cho. mẹ em. Em cũng cởi truồng kêu chú vào phòng tắm mà đụ. Chú sợ quá, tay chân run lẩy bay lên như cầy sấy rồi bỏ dỡ công việc sửa nhà, cuốn đồ nghề ra về không nói với mẹ em một tiếng nào. Em nghĩ hay tại vì mình xấu gái quá chăng. Anh có thấy em xấu hông? 

– Nếu em xấu thì việc gì mà anh phải ngắm thân hình em cả tiếng đồng hồ như thế này. 

– Vậy tại sao không ai thèm đụ em? 

– Tại em xui, không gặp kẻ đa tình như anh. 

– Anh đa tình? Ða tình sao không đụ em liền đi? 

Câu nói của Trâm iàm cơn dâm của anh sôi lên. Anh không thèm bú lồn nữa. Anh leo lên thân người nhỏ nhắn của Trâm. Anh to lớnquá so với thân hình của Trâm. Rồi tự cảm thấy như mình sắp hãm một đứa con nít. Gương mặt Trâm rạng rỡ, hân hoan chờ đợi Tâm trạng Trâm lúc đó như người có tấm vé số trúng hết năm con, chỉ còn chờ con cuối cùng là ôm trọn lô độc đắc. Anh không cắm cặc vào đụ liền, mà cứ để con cặc nằm ơ hờ trên chòm lông lồn dày cộm đó rồi anh lại ngắm gương mặt thơ ngây của Trâm, đôi mắt, đôi môi, mái toc. Cái gì cũng như mới tượng hình, chưa sẵn sàng vào cuộc mây mưa của người lớn. 

– Anh sợ em không đủ sức chịu đau nổi, khi cặc anh đút vào lồn em. Em nhỏ quá Trâm ơi! 

– Chưa thử sao anh đã biết? Em có những con bạn đã đụ hồi 1l tuổi. Anh tin không? Rồi sẽ có ngày em dẫn chúng nó đến đây cho anh hỏi. 

– Nhưng cặc anh to quá so với tuổi của em. 

– Trời đất đâu có tạo cặc ai quá to đến độ không đâm vào lồn được. Em vẫn tin trời đất, tin mọi sự sắp đặt có tính toán của trời đất. Hàng triệu tấn nước trên trời nếu đổ ào xuống, sẽ có hằng triệu người chết. Nên trời đất đã chia thành những hạt li ti vào những cơn mưa… Ðâu, để em cầm thử cặc của anh xem bao to mà anh bảo là quá lớn. Anh nhốm người lên chút đi. 

Nói xong. Trâm đưa tay xuống cầm cặc anh mà bóp. Gương mặt anh đanh lại, đỏ hồng răng cắn vào môi và nói: 

– Không lớn đâu. Em đút nó vô lồn em nhen? 

Rồi Trâm dạng hai bắp đùi ra, cầm con cặc của anh quét quét trước miệng lồn đã dầm dề cả nước. Và Trâm dí nó vào cửa mình, đít hẩy lên mấy cái. Con cặc của anh đã vào một ư. Rồi anh nhấn xuống, Trâm buông tay ra. Khúc gân cứ thế đi vào theo từng nhịp nắc nhè nhẹ của anh. Mặt Trâm ngước lên say đắm. Ðôi mắt đỏ lên, tràn đầy khoái lạc. 

– Ðút sâu vô hết đi anh Triệp. Em sướng tuyệt trần. Không đau đâu. 

Anh nhấn hết vào. Trời ơi là sướng. Mộtcái sướng tuyệt vời Sướng hơn lúc đụ với Ngọc. Vì cảm giác của anh lúc đó là của một người lớn hãm một đứa con nít. Anh nghe tiếng nghiến răng của Trâm. Tiếng rên lí nhí của Trâm. Mông đít Trâm hẩy lên hưởng ứng tìlng nhlp nắc nhè nhẹ của anh. Anh vẫn sợ Trâm đau: 

– Em có đau không Trâm? 

Thay vì trả lời, Trâm nhấn mạnh mông đít của anh xuống. Và sàng mông đít của Trâm như một người lớn và miệng thì nói huyên thiên: 

– Sao những cơn mưa không về? Chim ơi, đừng bay về núi. Em yêu nhìn cảnh lau sậy bên cồn lay động. Mây mờ giăng giăng. Gió ơi, gió cuốn tình ta. Bao lâu con dốc còn thoai thoải… 

Trâm nói như con điên những câu văn chương không mạch lạc, mà đôi mắt thì mơ màng, xa xăm. Anh nhìn hình ảnh đó, sướng thêm một cảm giác mới. Anh chưa từng đụ ai mà nghe thấy những phản ứng lạ lùng như thế. Anh không dám nắc nữa vì hình như anh muốn ra. Ðâu có lẽ nào anh yếu đến như vậy Anh cứ để cho Trâm sàng, hẩy đụ một mình. Tay anh bóp vú Trâm nhè nhẹ. 

– Bóp mạnh đi anh Triệp. Ðã bảo em không có đau mà. Làm ơn xem em như một người lớn. Anh hãy nắc mạnh như anh đã nắc chị Ngọc. Hãy cuồng điên, say sưa như anh đã dã man với chị Thu. Em là người lớn. Em là người lớn. Anh nghe chưa? 

Trâm gào lên. Tiếng gào thật thống thiết tội nghiệp. 

– Anh không dám nắc vì sợ sẽ bị ra sớm trong em. Anh thú thật đó. Tất cả chỉ vì anh đang quá yêu em. Em cứ hưởng đi. Anh sẽ cuồng điên với em hết chiều nay, tối nay, và có lẽ đến sáng. Chỉ sợ em không đủ sức. 

Và rồi Trâm nhưcon điên, ôm anh đụ cuồng bạo, ngất ngây. Anh cứ nằm như thế, nhắm mắt nghĩ đến chuyện khác để phân tâm mà giữ cho thật lâu. Vì nếu mở mắt nhìn gương mặt lãng mạn của Trâm đang diễn tả sự khoái lạc tràn đầy, có lẽ anh đã bắn tinh ra ngay sau 15 phút. 

– Em cám ơn Triệp đã cho Trâm muôn vàn hạnh phục, đã cho giấc mơ của em trở thành sự thật. Ðụ là sướng như thế”' Là thần tiên nhưthế? Em sướng quá mình ơi? Hèn chi mà lúc thất tình người ta có thể treo cổ mà chết. Ðừng để em thất tình nghe anh Triệp. Dành anh riêng cho em. Em mê anh quá rồi Triệp ơi? Anh hãy đụ em suốtđêm nay, suết đời em, và mãi mãi… 

Hai chân Trâm quàng qua mông đít anh. Hai tay nàng ôm chặt cổ anh. Người em rướn lên, rung như lên cơn sết. Mồ hôi trán vả ra. Mồm chỉ con la không thành tiếng. Ðó là lúc Trâm ra cái đầu tiên. Lỗ tai của anh bị Trâm cấn thật đau. Lạy Chúa, anh chưa bị ra. Anh vẫn còn sức để quần thảo với Trâm nhiều hiệp nữa. 

Nước lụt tuần qua hãy còn đọng ở các rãnh, các mương, nên lũ ểnh ương đã vang lên tiếng kêu buồn não ruột khi hoàng hôn xuống. 

– Em ra rồi hả? 

– Dạ. 

– Sướng không? 

– Ðừng hỏi nữa. Em có thể chết được. Sướng quá anh ơi! Ngày mai em có thể lớn lên thêm bốn tuổi nữa cho đầy 17. Bây giờ thì em hiểu vì sao trời đã cho em nhiều lông lồn. Vì em nắc, sàng như thế, không có lông che chở, lồn em sẽ chảy máu, bị 

thương. Ngất ngây quá mình ơi! Nếu trời không cho em được gần bên anh, có lẽ em phải lấy chồng thật sớm để được đụ. Bây giờ thì em đã nếm mùi vị của xác thịt đã hưởng tận cùng của sự sung sướng. Ðó là lý do, từ đầu, em vẫn kêu gào anh phải đụ em ngay tức khắc Bây giờ, anh muốn làm gì em đó thì làm. Và anh phải nhớ rằng emđã là người lớn. Nghe không anh Triệp? 

Anh rút cặc ra, bắt Trâm thòng hai chân xuống đất Anh quỳ xuống, banh háng Trâm ra. Nước lồn của cô bé có pha tí máu trinh loang khắp miệng lồn của Trâm. Anh liếm sạch với tấm lòng yêu thương, và với ý nghĩliếm máu trinh này anh sẽ say mê Trâm hơn. 

Vắt một đùi của Trâm lên vai anh, lưỡi anh liếm rất nhẹ bắp vế non, chỗ bẹn gần cứa mình. Mồm Trâm lại nói huyên thiên. Anh quét thật nhẹ cái lỗ đít rồi đâm lưỡi vào sâu trong hậu môn. Ngón tay anh đâm vào cửa mình Trâm. Cô bé được đến hai khoái lạc cùng một lúc. Cả đờiTrâm chưa từng hưởng như thế bao giờ. 

Trâm đụ với anh có khác nào con thỏ con lọt vào mồm sư tử. Chiếc lưỡi và ngón tay của anh làm Trâm la xé trời và kẹp chặt đầu anh khiến hai tai của anh lùng bùng luôn. Anh quênhết các người tình tên Thu, Ngọc, Loan, Hương… Vì chưa có người tình nào nhỏ như Trâm. Lưỡi anh thọc vào đít Trâm mà ngoáy mãi không thấy mỏi, anh đổ hết sức lực vào cuộc chơi kỳ thú có một không hai. Một cuộc chơi mà suốt cả đời anh chưa tùng dám mơ ước: đụ một cô bé 13 tuổi. 

Hình nhưTrâm lại ra thêm lần mra sau khi anh đã miệt mài bú đít và móc lồn, vì nước lồn của Trâm ra ướt cả bàn tay anh. Anh liếm sạch bàn tay, liếm khô luôn cửa mình của cô bé. Rồi anh đổi ngón tay vào lỗ đít để lưỡi của anh được thảnh thơi liếm lồn, bú hột le. Tay Trâm bứt tóc anh, đánh vào mặt anh lép bép. Anh không thấy đau tí nào, mà còn muốn Trâm đánh mạnh thêm hơn nữa. Ngon lắm, ngon vô cùng tận. Vì lần đầu được bú lồn, Trâm ra lai láng, ê hề. Phải biết liếm nước lồn gái trinh bổ lắm, nên anh đã không chừa một giọt. 

Trâm mê sướng đến điên lên. Trâm cầm chiếc quần đen của cô bé mà xé toạt, đôi mất vẫn nhắm mơ màng, say đắm: 

– Chắc chấn em phải làm vợ anh. Em không mặc quần áo nữa. Em sẽ ở trần truồng suốt ngày, nằm đây chờ anh đi dạy về, là vào giường ôm em đụ. Sao 

anh dám bú lỗ đít của em hả anh? Anh không gớm sao? 

– Như thế mới gọi là yêu. Yêu thì phải yêu luôn cái xấu cái dơ của người yêu. Không tin em thử đái vào miệng anh đi. Anh uống hết cho em xem! 

Trâm dùng hai tay cầm đầu anh. Anh há mồm. Từ lồn Trâm phun ra một giòng nước đái. Một lần nữa anh đã uống nước đái của cô bé sau khi đã uống của Ngọc. Có lẽ bây giờ Trời có đánh, bảo Trâm quên anh, Trâm cũng không sao quên được. Bởi cả đời em chẳng thấy ai dám uống nước đái của người yêu!!! Rồi anh rút tay ra khỏi lỗ đít Trâm, mà đâm sâu vào lồn cô bé trong khi anh vẫn chăm chỉ bú hột le. 

Còn bút nào tả nổi cơn sung sướng khoái lạc ngút ngàn đó. Trâm vặn mình, quằn quại, hai tay bóp đôi vú dữ tợn. Ngón tay anh thọc sâu, đụng cái cục gì nham nhám ở bên trong. Rồi cứ thế mà anh quậy. Miệng Trâm không còn nói được lời nào nữa. Cô bé chu môi thở hồng hộc. Một cái lồn có tới hai nỗi sướng, đến Vô Thượng Sư cũng chết. Trò chơi này cô giáo Thu thích nhất. Mỗi lần gặp anh là Thu phải ra ít nhất hai lần cho ngón này. Trâm thở muốn đứt hơi, ngất lên. Anh sợ sướng quá, Trâm có thể tắt hơi mà chết. Nên anh làm chậm lại. Nhưng Trâm lại nói: 

– Ðừng chậm lại. Mặc kệ em. Anh làm chậm lại là em chết cho anh coi. Người ta đang sướng, khi không anh lại muốn ngừng. Quậy mạnh thêm lên. Nút mạnh hột le của em đi. Sướng hơn đụ nữa anh Triệp ơi! Sướng như vầy làm gì cô Thu với chị Ngọc không la bể trời. Em mê anh rồi anh Triệp ơi! Mê anh quá là mê! Cám ơn trời đất đã cho con buổi chiều hạnh phúc. Ôi! Anh Triệp ơi! Nghe nè. Ðó, đó em lại ra nữa cho anh liếm đó. Anh có nghe không anh? 

Anh nghe nơi đầu ngón tay có cái gì như sớ thịt lồn của Trâm nhíp nhíp, và toàn bộ cửa mình lại ướt đẫm nước lồn. Anh lại liếm. Liếm không còn một chút nào, trong khi Trâm soải tay chân, nằm lịm người thở dốc. Rồi anh leo lên cắm cặc vào lồn Trâm để đụ người yêu bé bỏng. 

– Anh đụ em nữa nhen? 

– Dạ. Anh không cho em nghỉ hả? Em ra ba lần rồi, anh biết không? Không biết em còn nước lồn để ra với anh nữa không. Nhưng anh cứ đụ đi. Em đã bảo anh muốn làm gì em cũng được mà. Ðừng hỏi. Em thuộc về anh rồi. Người yêu ơi! 

Giọng nói của Trâm mềm lại, yếu hẳn đi. Nên anh cứ nắc thật êm đềm, không tới tấp dồn dập. Vừa đụ anh vừa nhìn khuôn mặt cô bé đang thấm mệt mà tràn đầy vẻ khoái lạc. Trâm bây giờ không còn hẩy đít lên nhiệt tình như lúc đầu nữa. Nàng nằm đó mà nghe khoái lạc. Nàng nằm đó mà nghe con cặc đang phục vụ?

Bình luận