-” Tôi xem sự im lặng của em là đồng ý nhé “
Còn thế nữa chứ…cô đang gặp phải loại người nào đây…??
Chuyên chế..bá đạo…độc tài…cường thế?
Giọng Quan Chi Âm ỉu xìu..
-” Tôi còn lựa chọn nào khác sao? “
Âu Trác Vỹ cúi mặt dí sát vào mặt cô..làm cả hô hấp của cô ngưng trọng..tim đập thình thịch….
-” Không…Em vốn là của tôi “
Quan Chi Âm cau mày không hiểu lắm về câu nói của Âu Trác Vỹ…đã thấy môi bất chợt ấm ấm…khuôn mặt Âu Trác Vỹ phóng to trước mắt cô..chỉ còn thấy đôi mắt nâu mang ý cười….
Cô bị hôn…lần đầu tiên cô biết nụ hôn là như thế nào?…
Âu Trác Vỹ một tay ôm mặt…một tay đè gáy Quan Chi Âm..nụ hôn từ nhẹ nhàng..chuyển sang mạnh mẽ….môi anh từng chút mút mát cánh môi vì hốt hoảng mà hé mở…chẳng chậm một giây…Âu Trác Vỹ đưa lưỡi vào táo bạo mút chặt lưỡi hồng…
Quan Chi Âm bừng tỉnh…bàn tay nhỏ nhắn bất ngờ đẩy vai anh…miệng cũng ú ớ…lưỡi nhỏ không ngừng trốn tránh…nhưng mãi vẫn không thoát được..Từ mãnh liệt chuyển sang nhẹ nhàng…. Sau sự đụng chạm mềm mại, thưởng thức mùi hương từ rượu, đầu óc Quan Chi Âm bắt đầu hỗn loạn, cô cảm giác như say. Để nụ hôn sâu hơn Âu Trác Vỹ một tay nâng mặt một tay ôm chặt người cô. Đầu lưỡi của anh tiến sâu vào, khơi gợi khát vọng bản năng ở nơi sâu thẳm nhất của linh hồn, quấn quýt triền miên không thể nào ngừng lại.Cả người Quan Chi Âm mềm nhũng, như bị rút tất cả sinh khí, tay chân muốn chống cự cũng trở nên bất lực…nhu thuận dựa vào người anh…hơi thở đàn ông tràn ngập trong mũi cô…một cảm giác lạ lẫm khiến Quan Chi Âm choáng váng…
Biết rằng những chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ đến..nhưng vì nó đến quá nhanh cô vẫn chưa chấp nhận được…
Có lẽ bản tính trời sinh của Âu Trác Vỹ là cường thế và mạnh mẽ nên anh không chấp nhận việc bị cô từ chối..
Đây mới là nụ hôn đầu tiên của cô, nụ hôn này khắc sâu vào ký ức, cả đời khó phai..
Qua một lúc lâu…lúc này hai người đã ngã trên giường..không biết từ lúc nào..chiếc chăn đã bị ném ra xa…cả thân người Âu Trác Vỹ đè ép Quan Chi Âm dưới thân..
Hai người khít khao không một khẽ hở…
Nhìn người con gái nhắm tịt mắt…khuôn mặt ửng hồng..đôi môi sưng đỏ bóng loáng…
mái tóc đen bồng bềnh xõa trên nệm…dây áo lõng lẽo tuột xuống cánh tay mãnh khảnh…
Giờ phút này cô xinh đẹp làm sao, nhìn sự yếu đuối nhu thuận, làm trái tim ai đó trở nên mềm mại…..
Âu Trác Vỹ miết nhẹ làn môi đỏ của cô..khàn giọng lên tiếng…
-” Mở mắt ra…”
Quan Chi Âm cắn nhẹ môi..đôi mắt phủ đầy sương nhìn gương mặt tà mị trong gang tấc…
-” Em phải tập quen dần biết không?..Từ nay Quan Chi Âm là người phụ nữ của Âu Trác Vỹ..không một ai có quyền xâm phạm “
Nghe lời tuyên bố từ anh..Quan Chi Âm vẫn ngơ ngác nằm đó nhìn anh chẳng thốt nên lời..Thế là cô đã bán mình cho một người như thế nào?…
Chẳng biết phía trước là vực sâu hay thiên đường..Nhưng nếu đã chấp nhận đối mặt cô sẽ không trốn tránh…
Khi môi bị mổ nhẹ một cái…Quan Chi Âm lại phát hiện mình bị hôn..nhìn thấy nụ cười trêu đùa của anh..thật đẹp..cô không nghĩ một người con trai khi cười rộ lại đẹp đến vậy…
Âu Trác Vỹ ngồi dậy kéo cô theo…búng nhẹ trán cô đầy yêu chìu…
-” Em sao thế…bị hôn đến ngốc luôn à..Bây giờ em đi tắm..Tôi xử lý chút công việc…
Chút nửa sẽ đưa hồ sơ cho em kí..rồi ăn tối..được không?”
Quan Chi Âm lấy tay xoa trán..nhẹ gật đầu…giờ bảo cô mở miệng để nói,thật sự cô không biết nói gì..im lặng là thượng sách…
-” Lại đây…”
Âu Trác Vỹ nắm tay cô xuống giường dắt tay cô đi về hướng tủ…Quan Chi Âm nhìn bàn tay anh nắm lấy tay mình..thật tự nhiên vô cùng ấm áp…
Âu Trác Vỹ mở cửa tủ..Trong tủ, rất nhiều quần áo nam nữ…anh lấy một chiếc đầm trắng phong cách nhẹ nhàng mặc ở nhà…
ướm vào người Quan Chi Âm rồi kéo cô lại trước kính…
-” Rất hợp với em “
Anh nghiêng mặt hôn lên má cô…Quan Chi Âm nhìn vào kính…trước kính là một nữ một nam, người nam tuấn tú thân người to cao ôm lấy người con gái xinh đẹp mỏng manh phía trước..Vô cùng hòa hợp và xứng đôi….
Muốn làm người mẫu chiều cao phải trên một mét bảy.Chiều cao chính xác của cô là một mét bảy mươi hai, dĩ nhiên so với nữ giới cô được gọi là cao gầy,..nhưng khi đứng với anh..cô chỉ đứng đến cổ anh…Cho thấy người đàn ông nay vóc dáng cao lớn ra sao…
-” Em vào tắm đi…”
Âu Trác Vỹ không hề chán nản với thái độ im hơi lặng tiếng của Quan Chi Âm..vì anh thấy được trong mắt cô được sự biến hóa rõ rệt..Anh sẽ từ từ cho cô quen thuộc với anh..từ cử chỉ..hành động hơi thở..mọi thứ thuộc về anh…
Quan Chi Âm lấy chiếc váy từ tay anh..ngại ngùng cuối đầu..bước vào phòng tắm..
Nhanh chóng đóng lại cửa phòng..cả người như không còn sức dựa vào cánh cửa, hít lấy không khí..Bây giờ tim cô mới bắt đầu đập lại yên ổn…bàn tay vô thức sờ lên môi hồng, như cảm nhận hương vị còn động lại trên đó..