Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Chương 247: Côn gkhai, ám chỉ

Tác giả: Tử Thu
Chọn tập

Lục Tề Phong bưng ly rượu, ngưng mắt nhìn màu đỏ say lòng người này, có chút chán nản hao tổn tinh thần.
“Một nhà ba người nhà cậuDiễn đàn ✪ Lê ✪ Quý Đôn thật là khiến người ta hâm mộ.”
“Thật ra thì các cậu cũng có thể là một nhà ba người làm cho người ta hâm mộ, nếu không phải là. . . . . .”
Hàn trạch Vũ nuốt một ly rượu xuống bụng, nhìn bộ dáng Tề Phong sầu não, không khỏi có chút nhanh mồm nhanh miệng.
Chỉ là, cũng may, quan trọng trước mắt, anh nhớ tới Tiếu Tiếu ác ngoan cảnh cáo.
Không lấy được đồng ý của Duy Duy trước, không cho anh đem chuyện này tiết lộ cho Tề Phong.
Ai, hiện tại bà xã chính là thánh chỉ, anh theo lệnh mà làm, cũng đành phải thật xin lỗi anh em.
๖ۣۜDiễn – đàn – Lê – ๖ۣۜQuý – Đôn
“Nếu không phải là cái gì? Trạch Vũ, cậu có phải biết cái gì hay không? Tiếu Tiếu là chị em tốt của cô ấy, cậu nhất định biết chút ít gì, có đúng hay không?” Lục Tề Phong khẩn trương hỏi.
Trạch Vũ đột nhiên thu nhỏ miệng lại, không nói xong nửa câu nói sau dẫn tới lòng nghi ngờ của Lục Tề Phong.
“Tôi biết rõ cái gì? Tôi là nói, nếu không phải là năm đó cô ấy vứt bỏ cậuđi, các người hiện tại cũng là một nhà ba người hạnh phúc. Chỉ là, nói thật, đứa bé kia là của người đàn ông ấy sao? Tôi làm sao nhìn nó với cậu dáng dấp thật giống?” Hàn trạch Vũ cố mở ra đề tài.
Lữ Duy Duy lần này trở về dẫn theo đứa bé, thật sự khiến cho bọn họ đều giật mình, nhưng Lữ Duy Duy nhưng không nói ba đứa bé là ai.
Một khắc anh và Tiếu Tiếu nhìn thấy đứa bé kia, liền nghĩ đến phụ thân của đứa bé là ai, nhưng Lữ Duy Duy lại phủ nhận.
Lục Tề Phong nghĩ đến Tư Tề, rõ ràng là con trai của mình, nhưng bây giờ chỉ có thể gọi là thúc thúc, trong lòng Lục Tề Phong cảm thấy đặc biệt uất ức, anh không lên tiếng, một ly rượu đầy rơi vào trong miệng của anh.
“Tề Phong, nếu như cậu vẫn thích cô ấy, cũng không cần để ý một ít chuyện, có lẽ có một số chuyện cũng không được như ý, nếu quả như thật sự yêu, có thể phải bao dung.” Hàn trạch Vũ nhìn Tề Phong cô đơn, có chút dụng ý sâu kín khuyên anh.
“Bao dung cái gì? ๖ۣۜDiendanlequydon.comNgay cả tôi nguyện ý, tôi hiện tại có tư cách này sao?” Lục Tề Phong nghĩ đến Mỹ Giai, một cỗ tâm tình phiền muộn xông lên đầu.
“Tề Phong, tôi liền không rõ, cậu trở lại Lục thị tôi đã rất bất ngờ rồi, cậu lại vì Lục thị lấy Lâm Mỹ Giai, tôi không thể nghĩ ra, đây là vì cái gì?” Nghi vấn này một mực ở bên trong lòng của Hàn trạch Vũ hôm nay rốt cuộc hỏi được rồi.
“Ha ha?” Lục Tề Phong khổ sở hừ cười hai tiếng, lại tự mình rót một ly rượu uống một hơi cạn sạch?
“Cậu cho rằng tôi nguyện ý? Nhưng cô ấy mang thai đứa bé của tôi, tôi có thể mặc kệ bỏ lại cô ấy sao?”
Lại một ly rượu nuốt xuống bụng, ánh mắt của Lục Tề Phong mê ly, anh có chút bất đắc dĩ nói.
“Đứa bé? Đứa bé nào? Tôi làm sao không biết? Làm sao cậu biết cùng cô ấy có đứa bé?”
Lục Tề Phong nhớ lại đêm say rượu đó? Ai, rượu thật là một thứ đồ làm nên chuyện xấu?
“Không đến bốn tháng xảy mất rồi.” Lục Tề Phong có chút ấm ức nói xong, đáy mắt vậy mà có một cảm xúc nhìn không rõ.
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Ban đầu đối với chuyện ngoài ý muốn đó, thật ra là Lục Tề Phong có chút hoài nghi, nhưng mà, anh cũng điều tra ghi chép của bệnh viện, cũng không tìm được sơ hở, cho nên, chuyện này cứ như vậy phai nhạt đi.
“A, cậu có nghĩ tới hay không, ban đầu Lữ Duy Duy rời đi có lẽ là có nguyên nhân gì, cậu có điều tra không?”
Mặc dù chỉ ý của vợ là không thể công khai, mình ám hiệu một cái chắc sẽ không sai đi?
“Cậu ở đây ám hiệu tôi?” Trong lòng Lục Tề Phong không hiểu rõ liếc mắt nhìh Hàn trạch Vũ một cái, nhàn nhạt nói.
“Không có, đây chỉ là nghi ngờ của tôi, tôi cảm thấy cô ấy yêu cậu, có lẽ thật sự có nguyên nhân bất đắc dĩ gì, đúng rồi, lần này cô ấy trở về, cậu có cảm thấy bên cạnh có chuyện gì đó khác thường xảy ra hay không?”
Trạch Vũ phủ nhận, nhưng vẫn không quên giao phó của vợ, nói bóng nói gió dò hỏi một phen.
Cậu là có ý tứ gì? Trạch Vũ, cái gì gọi là khác thường?”
Thật sự có đứa bé. D♡iễn đàn L♡ê quý Đ♡ôn.Lục Tề Phong hếch đầu lông mày lên, không vui hỏi, trong đầu lại hiện lên một màn đêm đó ở phòng làm việc của Mỹ Giai, hai người phụ nữ làm cho người ta cảm thấy rất mập mờ.
Giống như trải qua một nhắc nhở như vậy, chân mày Lục Tề Phong nhíu lại thật sâu, người phụ nữ tên tiểu Trang kia, mỗi lần nhìn ánh mắt của mình cũng rất khó hiểu, anh không nói ra là loại cảm giác gì, nhưng mà, đều khiến người ta cảm thấy cực kỳ ớn.
Hàn trạch Vũ từ trong một chút biểu tình nghi vấn trên khuôn mặt Lục Tề Phong, hiểu mình hôm nay có thể nói xong, tiếp đó, cậu ta có lẽ sẽ có hành động.
“Được rồi, không nói những chuyện không vui này, cạn chén?” Hàn trạch Vũ giơ giơ cái ly lên, cũng uống một hơi cạn sạch.
Trong vườn hoa, Duy Duy hết sức buồn bực nhìn nơi xa, trong con ngươi trống rỗng mà xa xăm.
“Tiếu Tiếu, cậu nói xem bây giờ tớ phải làm gì? Tớ hiện tại không sợ cô ta đem ảnh của tớ tung ra, bởi vì, cái này đã không ảnh hưởng tới Tề Phong rồi, cho nên không uy hiếp được tớ, nhưng mà, tớ vẫn là không muốn để cho Tề Phong biết chuyện.”
“Vậy trước tiên cậu Di●ễn đàn L●ê Quý Đ●ôn.không cần để ý cô ta, bây giờ chúng ta cái gì cũng không cần làm. Tớ nghĩ, chỉ cần cậu bình tĩnh, đối phương sẽ tự loạn đầu trận tuyến. Tiếp đó sẽ lộ cái đuôi ra. Tớ nghĩ, cô ta cũng không dám để cho Tề Phong biết chuyện này.” Tiếu Tiếu tỉnh táo phân tích.
“Thật sao? Tớ hiểu, Tiếu Tiếu, hiện tại Tư Tề muốn ở lại, tớ quyết định chờ Thiên Lỗi làm phẫu thuật xong sẽ trở lại, nhưng mà, tớ phải đối mặt với Tề Phong ra sao? Tớ phải đối mặt quan hệ của Tư Tề và anh ấy thế nào?”
Di‿ễn đ‿àn L‿ê Qu‿ý Đ‿ôn
“Vấn đề này không nên quá gấp gáp, tất cả thuận theo tự nhiên đi. Nếu sự thật rõ ràng, tớ không cho là bọn họ còn có thể ở chung một chỗ. Còn nữa, Tề Phong anh ấy dù sao cũng là ba đứa bé, cậu để cho anh ấy gặp thằng bé cũng không được. Thật may là Tư Tề bây giờ còn nhỏ, nó vẫn không rõ mấy vấn đề kia giữa người lớn với nhau. Nó giống như một tờ giấy trắng, cậu nói cho nó biết cái gì, nó sẽ nghe cái đó. Cậu hiểu ý của tớ không? Duy Duy?”
“Tớ hiểu, Tiếu Tiếu, cám ơn cậu, tớ hiểu rõ nên làm như thế nào.”
Lãnh Tiếu tiếu nói khiến cho Lữ Duy Duy hình như thấy được một chút hy vọng yếu ớt, nhưng mà, một giây kế tiếp, nghĩ đến chuyện kia, con ngươi của Lữ Duy Duy lại tối đi, cô thủy chung vẫn là không cách nào quên được.
Cô ở trong lòng âm thầm thở dài một tiếng, liếc mắt nhìn người đàn ông đang đi về phía cô kia, ở trong lòng đưa ra một quyết định.

Chọn tập
Bình luận