Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Sự Ràng Buộc Êm Đềm

Chương 3

Tác giả: Maxine Sullivan

Hồi mười tám, Sasha từng mơ cùng Nick sánh vai trong đám cưới toàn một màu trắng tinh khôi, bước trong một nhà thờ xinh đẹp nào đó ở Sydney. Nàng luôn nghĩ đó là khung cảnh lý tưởng cho tình yêu đẹp như mơ của họ.

Bây giờ ở tuổi hai lăm, lễ cưới trang trọng trên thảm cỏ chan hòa ánh nắng trong khuôn viên rộng lớn nhà Valente cũng không hề thua kém đám cưới trong hình dung ấy chút nào, nhưng kết hôn với một người đàn ông không yêu mình, mà chỉ vì mục đích cá nhân thì cảm giác chắc chắn hoàn toàn khác.

Và nàng chưa bao giờ cảm thấy điều đó rõ như lúc này, ngay vào ngày cưới của mình. Suốt buổi lễ, nàng lúc nào cũng bồn chồn căng thẳng, nhưng Nick thì chẳng mảy may xúc động. Rõ ràng là nàng vẫn chẳng có chút ảnh hưởng gì tới anh, ít nhất là việc nàng trở thành vợ anh cũng chả có ý nghĩa gì.

“Ta tuyên bố từ giờ phút này các con đã là vợ chồng”.

Lạy Chúa, đầu gối Sasha lẩy bẩy chực ngã. Nàng thầm cảm ơn bộ váy cưới dài đã giúp nàng giấu được điều đó.

“Con có thể hôn cô dâu”.

Nàng khó nhọc nén cảm xúc lại để quay lại đối diện với Nick. Anh trông thật đẹp trai trong bộ vét đen tuyền. Nàng đã không thể kiềm chế được cảm xúc lần hai người hôn nhau mấy năm trước, nhưng phải cảm nhận lại đôi môi ấy của anh lần nữa nàng mới biết được mình sẽ phản ứng ra sao.

Ánh mắt Nick chẳng để lộ ra điều gì khi anh cúi xuống hôn Sasha. Môi họ chạm nhau và nàng nín thở, chờ đợi một điều gì đó… Nụ hôn rất tuyệt, nhưng nàng không hề thấy mình tan chảy như cảm giác của ngày xưa.

Tạ ơn Chúa!

Nick đột ngột ngừng lại và họ đăm đắm nhìn nhau. Sasha thấy nhẹ nhõm đến mức gần như nở một nụ cười. Nick nhíu mày, nàng tự hỏi không hiểu anh đang nghĩ gì.

Tiếng vỗ tay của mọi người vang lên giúp nàng định thần lại. Nàng hướng về phía những vị khách tươi cười đang ngồi trên khoảng sân hiên rộng nhất của khuôn viên ôm trọn khu nhà chính. Trông ai cũng có vẻ rất thích thú với đám cưới.

Tất cả – trừ cô dâu chú rể.

Khách khứa vây lấy họ để chúc mừng. Ngay sau đó, một nhóm tứ tấu đàn dây bắt đầu chơi nhạc, những người phục vụ chuẩn bị phân phát những ly sâm-panh cho mọi người.

“Con đã mang hạnh phúc đến cho mẹ con, và cho cả ta nữa”, bố nàng nói khi hôn nhẹ lên má nàng, mắt sáng ngời niềm hãnh diện. Thật buồn cười khi Sasha thấy mắt mình rớm lệ vì đã làm được gì đó để cha nàng cảm thấy tự hào.

“Chúng con mừng vì điều đó”, Nick đáp lời, giọng có phần mai mỉa.

Lời nói của anh xóa tan ngay phút cảm động ngắn ngủi đó, Sasha chớp cho mắt đỡ ướt vừa kịp lúc bắt gặp Cesare lừ mắt cảnh cáo Nick. Nàng tự hỏi vì sao mà Nick lại không ưa cha nàng đến vậy?

Cesare nghiêng người hôn lên má nàng. “Isabel và ta cũng rất vui mừng”, ông nói thay cho cả vợ mình vì bà đang bận rộn chào hỏi các vị khách. Sau đó ông vỗ vai Porter, “Giờ chúng ta đã là một gia đình lớn hạnh phúc rồi đấy, amico mô[2]!”

[2] Tiếng Ý, có nghĩa là “ông bạn già”.

Porter tươi rói. “Phải rồi, hai gia đình chúng ta cuối cùng cũng là một, bạn thân mến”.

Sasha suýt thì không kìm được cơn giận, đáng ra cha nàng mới phải là người lấy Nick. Nhưng khi thấy khuôn mặt rạng ngời của mẹ, nàng lại gồng mình nén nó lại.

Chẳng phải nàng đã làm điều này vì mẹ sao?

Bóng tối dần buông xuống. Thời điểm chỉ còn nàng và Nick đang đến gần. Thật may là gần hai trăm vị khách mới đám cưới khiến nàng bận bịu đến mức không có thời gian nghĩ đến điều đó.

“Mọi việc diễn ra rất suôn sẽ đúng không con?”. Isabel hỏi, kéo Sasha khỏi một người họ hàng lớn tuổi và đưa nàng đến chiếc bàn đầy những món quả cưới đặt cạnh cánh cửa chính kiểu Pháp đang rộng mở.

Nàng thực sự thích người mẹ mới của mình, Isabel luôn là mẫu người nàng yêu quý. “Mẹ đã làm mọi thứ thật tuyệt vời, mẹ Isabel. Con cảm ơn mẹ nhiều lắm. Con biết mẹ đã phải mất rất nhiều thời gian và công sức để làm mọi thứ cho kịp, nhất là khi mẹ còn đang phải sắp xếp căn hộ mới nữa”.

Khuôn mặt Isabel rạng rỡ. “Mẹ rất vui nếu làm được bất cứ điều gì đế giúp con, Sasha, và tất nhiên cả Nick nữa”, rồi một thoáng cau mày. “Mẹ vẫn không thể bỏ qua những gì Cesare đã làm, nhưng sau vụ đau tim, mẹ không muốn ông ấy phiền lòng thêm nữa. Mẹ đã cố hết sức, nhưng ông là người luôn làm theo ý mình”.

Sasha đã rất cảm động vì hai tuần trước Isabel đứng về phía nàng, bà đã hỏi liệu nàng có ý thức hết được việc làm của mình không? Bà biết rõ là chồng mình ép Nick lấy nàng và lúc đó bà đã tỏ ra rất bất bình. Biết là vì mình mà Isabel bất đồng với Cesare, Sasha vội trấn an bà rằng mọi việc đều ổn, và công việc chuẩn bị cho đám cưới cứ thế dồn dập diễn ra.

“Khăng khăng làm bằng được điều mình muốn có vẻ là đặc trưng của đàn ông nhà Valente mẹ nhỉ”, Sasha nói.

“Ừ, Nick nó cũng đảm bảo với mẹ là nó biết việc nó đang làm”, bà siết nhẹ cánh tay nàng. “Mẹ mừng vì con đã là dâu con trong nhà”.

“Con cảm ơn mẹ”, giọng nàng khàn đi vì xúc động. Thật tuyệt vời vì được chào đón đầy chân tình ở gia đình mới. Nếu nàng và Nick yêu nhau thật thì tốt biết mấy…

“Thêm nữa”, giọng Isabel lại vang lên cắt ngang suy nghĩ của Sasha, “thấy Alex và Olivia hạnh phúc như bây giờ, thì mẹ bắt đầu tin là Cesare hiểu rõ việc ông ấy làm con

Sasha nhận ra người anh lớn của Nick phía bên kia khoảng sân. Alex đến dự đám cưới cùng vợ và cậu con nuôi Scott 8 tuổi. Olivia là con gái của minh tinh huyền thoại, Felicia Cannington, chị thừa hưởng nhan sắc của mẹ nhưng với một phong thái duyên dáng hơn. Tình yêu của Alex và Olivia khiến Sasha thầm ngưỡng mộ.

Nhưng việc hai người đó kết hôn nhờ sự sắp đặt của Cesare rồi yêu nhau thực sự không có nghĩa là điều tương tự sẽ xảy ra với nàng và Nick.

Không đời nào.

Để tình yêu nảy nở cần phải có khao khát yêu đương trong mỗi con người, Nick thì có nhu cầu đó đối với bất kỳ người phụ nữ nào, và chắc chắn nàng càng không phải là đối tượng của anh.

Sasha nghĩ vậy, nàng đồng ý với Isabel. “Trông họ thực sự rất hạnh phúc”. Isabel rất thương yêu Nick và bà luôn muốn người con kế thứ hai của bà được hạnh phúc ngay từ khi anh còn nhỏ.

Bà gật đầu cười gượng. “Con biết không, mẹ nghĩ là Nick không hề kém cạnh Alex chút nào về điểm này, nhất là khi nó lấy được người như con”.

Sasha cũng cố nở nụ cười đáp trả. Chưa từng nghĩ mình là một mỹ nhân, nhưng nàng cho rằng có lẽ diện mạo là thứ duy nhất khiến nàng có vẻ phù hợp với Nick.

“Matt sẽ lo lắm đây vì cậu ấy sẽ là người tiếp theo”. Sasha cố kéo sự tập trung ra khỏi mình.

Mắt Isabel ánh lên vẻ lo ngại. “Nó còn nói với mẹ là nó sẽ không bị ép buộc. Nó cũng nói rõ với bố nó như thế. Tất nhiên, một khi Cesare đã muốn…”, bà bỏ lửng câu nói vì Nick đang tiến lại gần.

“Có ai muốn uống gì không, mẹ”. Anh nở nụ cười mà Sasha nghĩ là dành cho Isabel là chính. Giá như nụ cười đó chỉ là dành riêng cho nàng…

“Mẹ thì có đấy”, bà nói đầy ngụ ý, ánh mắt ra hiệu cho nàng con dâu mới là đã đến lúc. Sasha muốn xin bà đừng bỏ nàng lại, nhưng như thế thật là lố bịch.

“Con sẽ lấy cho mẹ”. Nick dợm bước quay đi.

“Không, mẹ sẽ tự đi. Mẹ cũng đang định xem bố con thế nào, không biết ông ấy đã uống thuốc chưa”.

Miệng Nick hơi mím lại khi nghe nhắc đến Cesare, õ ràng là anh vẫn chưa tha thứ cho ông vì đã đẩy anh vào chuyện này.

Và anh xử sự thế là hoàn toàn chính đáng. Sasha biết rõ cả hai ông bố đáng kính đều phải chịu trách nhiệm trong chuyện này. Và có lẽ chính chuyện này đã tạo thêm một trong những điểm chung của họ.

Nick lại hướng sự quyến rũ của mình tới một vài vị khách đang chuẩn bị ra về. Hấp dẫn thì có gì sai đâu, Sasha thấy dù sao mình cũng chẳng được lợi gì từ điều này cả.

Tuy nhiên, nàng vẫn thầm cảm ơn các vị khách vì đã xen vào giữa họ. Nàng bận rộn trả lời khách những câu hỏi về việc không có tuần trăng mật. Chẳng ai dám hỏi lý do của cuộc hôn nhân vội vã này, nhưng nếu họ nghĩ là nàng có bầu thì họ sẽ sớm thất vọng ngay thôi.

Có khi nào họ cảm thấy nghi hoặc và đặt ra câu hỏi liệu có tình yêu nào giữa nàng và Nick? Có thể họ sẽ đoán ra đây là cuộc hôn nhân vụ lợi. Dù sao thì nàng cũng không mong họ đoán đám cưới này là kết quả của tình yêu.

Chắc chắn Nick cũng chẳng muốn thế.

Một lúc sau thì các vị khách cũng về hết, Sasha để Nick đứng lại nói chuyện với Matt bên chiếc Aston Martin của cậu em. Nàng thoáng thấy mặt anh nhăn nhó và đoán rằng anh đang cảnh cáo cậu em út về các kế hoạch của cha. Nhìn mái đầu ngạo nghễ của Matt, nàng tin là chàng trai đó chưa hề lo lắng nhiều về tương lai của mình.

Nàng hơi thấy thương cho Matt. Không khó khăn gì để nhận ra Nick đang tự thấy tội nghiệp cho mình vì phải lấy nàng. Sasha bỗng thấy chạnh lòng, nhưng nàng liền xua cảm giác đó đi ngay.

Phải làm cho mình thật bận rộn.

Nàng bước vào một trong những phòng ăn nhỏ hơn và bắt đầu dọn dẹp, nàng gom mấy chiếc ly còn lại về phía cuối bàn để những người phục vụ mang đi. Isabel thật sáng suốt khi dành căn phòng này cho một số người họ hàng có tuổi nghỉ ngơi để tránh tiếng ồn ào của đám cưới. Nàng thích cảm giác yên ổn khi ở đây. Giá mà nàng cũng có thể trốn Nick trong này mãi, trốn cả đêm tân hôn đang chờ nàng phía trước.

“Để đấy”.

Nàng giật mình ngẩng đầu tìm theo tiếng Nick và thấy anh đứng ở cửa. Ngực nàng nhói lên khiếp sợ. “Nhưng…”

“Những người dọn dẹp sẽ lo chuyện

“Em biết, nhưng…”

“Em sẽ làm bẩn cái váy đẹp đó”. Anh nói một cách dứt khoát, ánh nhìn bí ẩn của anh dừng lại trên người nàng.

“À”, nàng liếc nhanh xuống chiếc váy cưới giản dị sa-tanh trắng đang mặc. Vì quá lo lắng nên nàng đã không hề nghĩ được rằng có thể làm bẩn váy cưới của mình – điều mà bất cứ cô dâu nào cũng sẽ lo lắng.

Tất nhiên với nàng thì khác, tâm trạng của nàng có bình thường như họ đâu.

“Đi nào”, Nick nói cộc lốc, cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng. “Lên gác đi. Iris sẽ lo liệu ở đây”.

Sasha miễn cưỡng đặt chiếc ly xuống bàn và chầm chậm bước theo anh. “Matt về rồi hả anh?” Nàng bắt chuyện.

“Ừm”, anh trả lời ậm ừ.

Rồi đỡ nhẹ khuỷu tay nàng, hai người hướng lên chiếc cầu thanh đang được quét dọn. Sự tiếp xúc vẫn khiến nàng run rẩy dù đã cố xua nó đi. Nàng hiểu rằng sẽ còn có nhiều sự đụng chạm hơn thế, nhiều khám phá hơn, và rồi cơ thể mềm mại của nàng sẽ sớm bị nung cháy trong thân thể cường tráng kia của anh mất.

“Thư giãn đi. Trông em như sắp sửa bước lên máy chém đến nơi ấy”.

“Đầu em hình như cũng rơi đâu mất thật rồi”.[3] Sasha nói lấp lửng.

[3] Nguyên văn là “lost my head”, có nghĩa là “loạn trí”. Ở đây vì Nick nói đến máy chém nên lời nói của Sasha có hai hàm ý (ND)

Nick nheo mắt nhìn sang nàng. “Ý em là gì?”

Nàng chớp mắt. Lạy Chúa, anh ấy không nghĩ là nàng ám chỉ yêu đương gì đấy chứ? “Không có ý gì cả, chỉ là em nghĩ mình phải điên lắm mới lấy anh, thế thôi”.

Hai người bước tiếp lên cầu thang, tuy nhiên không ai nói gì nữa. Sasha nín thở chờ đợi nhưng Nick cũng chẳng buông thêm lời nào.

Rồi họ cũng đến được một trong những phòng ngủ rộng mà cặp uyên ương mới cưới sẽ sử dụng trong khi chờ Sasha bài trí căn phòng ngủ lớn nhất. Chăn đệm trên giường đã được sắp xếp sẵn sàng cho họ. Sasha bỗng thấy ngập tràn một cảm giác khó tả, chân nàng líu ríu mãi ở phía cửa ra vào. Một phần trong nàng muốn biết được trở thành người đàn bà của Nick thế nào, phần kia lại chỉ muốn được chạy trốn ngay khỏi nơi đây.

Nick bước đến bên khung cửa sổ cao rộng của căn phòng. Anh quay lưng lại phía nàng, phóng ánh mắt nhìn ra phía ngoài. Anh đứng như vậy một lúc, rồi gọi: “Lại đây nào”.

Nàng nín thở. Đến lúc rồi đây.

Không muốn tỏ ra trẻ con hay sợ sệt, Sasha từ từ bước qua tấm thảm lông đắt tiền tiến về phía người chồng mới cưới. Nhưng khi bước lại gần anh, trái với mong đợi anh không hề đưa tay ra ôm nàng. Anh cứ đứng như vậy, nhìn ra những thảm cỏ và vườn cây mênh mông đang tắm mình dưới ánh hoàng hôn trong khu biệt thự.

“Cám ơn vì em đã giúp anh giữ được nơi này”, anh khẽ khàng, một sắc thái cảm xúc gì đó vang lên rất rõ trong câu nói ấy.

À.

Niềm hân hoan dâng tràn trong lòng nàng, “Chỗ của anh là ở đây, Nick ạ”

Anh quay lại, đưa tay nâng cằm nàng lên để nhìn rõ khuôn mặt người vợ trẻ. “Đó là điều tuyệt vời nhất mà anh từng được nghe thấy”. Anh cúi đầu xuống. Sasha không dự liệu trước được hành động này, nàng cũng không có đủ thời gian để đối phó. Trong chớp mắt, mặt anh đã áp sát mặt nàng và đôi môi anh đã ở đó rồi, nàng không biết mình đã hôn môi anh từ lúc nào. Đó là một nụ hôn rất chậm, rất dịu dàng, như sương mai tan biến từ từ trước ánh bình minh vậy.

Chợt nu hôn của Nick trở nên sâu hơn. Nụ hôn ấy kéo Sasha vào một xứ sở mà trước giờ nàng chỉ biết đến duy nhất một lần từ nhiều năm trời trước. Như thể cả địa cầu đang bị mất trọng trường và cùng nàng quay tít trên cái trục thẳng đứng của mình. Nàng hoàn toàn mất kiểm soát.

Lưỡi Nick mơn trớn trong miệng nàng đầy khoái cảm, hai tay anh trượt xuống phía hông và kéo nàng sát vào người anh, cơ thể đàn ông của anh phát ta những tín hiệu của sự ham muốn dâng trào, đánh thức bản năng trao gửi rất đàn bà trong nàng.

Rồi anh bỗng dừng lại.

Và thế giới lấy lại sự thăng bằng vốn có… một cách vô cùng chậm chạp.

Anh gạt một sợi tóc vương trên má nàng. “Đi tắm chứ?”, giọng anh nghe trầm đục, đôi mắt màu lam ánh lên không che giấu.

“Ừm… cùng nhau sao?”

Anh mỉm cười. “Một lời mời?”

Nàng có thể thấy hai má đỏ bừng lên. “Không”.

Anh khẽ ngả người ra phía sau, ánh mắt lộ vẻ cảm thông dịu dàng. “Em ngại à?”

Nàng khó nhọc nuốt nước bọt xuống chiếc cổ khô khốc, thì thào, lòng hy vọng anh có thể đoán ra để nàng khỏi phải nói thêm gì cả. “Chỉ là lần đầu thôi”.

“Các lần sau thì sao?”, anh châm chọc.

“Em không…”

Anh khẽ cười thành tiếng, quay người bước ra cửa trước khi nàng nói xong. “Đừng lo. Anh sẽ tắm trong phòng cũ để em có thêm chút riêng tư”. Anh sải bước về phía cửa rồi dừng lại, ngoảnh về phía nàng, ánh mắt lại trở nên nghiêm nghị. “Chỉ lần này thôi”.

Sasha đứng nguyên tại chỗ cho đến khi không còn nghe tiếng bước chân trên tấm thảm dọc hành lang nữa. Nàng từ từ thở ra. Chúa ơi. Làm sao mà nàng biết được mình có còn ngại ngùng nữa hay không sau khi làm tình với anh. Nàng đã ngủ với đàn ông bao giờ đâu.

Nàng vẫn còn trong trắng; trái tim thiếu nữ chưa từng say đắm bất kỳ người đàn ông nào như với Nick khi xưa cũng như với Nick hiện tại – sau một nụ hôn nghẹt thở mới rồi.

Sao mà hai nụ hôn trong cùng một ngày lại có thể khác nhau đến vậy – nụ hôn ở đám cưới và nụ hôn vừa mới đây. Nụ hôn sau giống hệt nụ hôn ở chiếc chòi nhỏ năm nào. Cảm giác mới tuyệt vời làm sao!

Nhưng, khác hẳn thời điểm sau căn chòi nhỏ năm xưa đó, giờ đây Nick sẽ không thể bỏ đi với người phụ nữ nào khác. Nàng sẽ là người chung chăn gối với anh đêm nay. Và cả các đêm sau này nữa.

Ngay bây giờ!

Tay run run, Sasha cố gắng kéo khóa chiếc váy cưới xuống, cởi nó ra rồi cẩn thận vắt lên một chiếc ghế. Sau đó nàng bước vào buồng tắm, ý thức rõ ràng mình đang bỏ lại sau lưng không chỉ một chiếc váy. Đêm nay nàng sẽ trở thành một người phụ nữ có chồng theo đúng nghĩa đen.

Nhưng liệu Nick có mảy may chú ý đến ý nghĩa của việc đó hay không?

Thật may là khi ra khỏi nhà tắm, Sasha vẫn không thấy Nick đâu cả. Nàng ngượng ngùng cởi chiếc áo choàng lụa ra, để nguyên bộ váy ngủ rồi luồn người xuống dưới lớp chăn, kéo nó sát lên tận cằm.

Trong căn phòng sáng đèn, nàng cứ nằm bất động như một xác ướp. Lát sau nàng bật cười căng thẳng. Như thể cả người nàng hóa đá vậy.

Vì Nick sao?

Không, chắc là nàng có vấn đề rồi, Nick sẽ không bao giờ khiến nàng cảm thấy đau đớn thể xác. Thấy rõ là mình đang bị áp lực tâm lý, Sasha thấy đỡ hơn, nàng nhỏm dậy ngồi dựa lưng vào gối, vừa kịp phủ kín tấm chăn lên người thì Nick mở cửa bước vào.

Ánh mắt anh quét qua chỗ nàng. “Có thể thấy em đã sẵn sàng lên giường rồi”.

Nàng giật thột, tim đập loạn xạ. Có lẽ nàng nên ngồi ở chỗ cái ghế bọc chỉ thêu kia, hay là đứng cạnh cửa sổ? Tóm lại là nghi thức đêm tân hôn của một đám cưới vụ lợi phải thế nào mới đúng đây?

“Em nghĩ đây là nơi anh muốn”.

“Ồ, đúng thế”, ánh nhìn của anh đột nhiên đanh lại. “Anh muốn em dù ở bất kỳ nơi nào, Sasha ạ”.

“Ý em không phải thế”.

“Ý anh chính xác là thế”.

“Nick…”, nàng ngừng lời khi anh tiến lại gần mang theo chai sâm-panh và hai chiếc ly. Trên người anh là bộ đồ ngủ kiểu thủy thủ lộ ra đôi chân trần dài mạnh mẽ. Nàng có thể thấy toàn thân mình bắt đầu nóng ran.

“Anh thích cái cách em nhìn anh như thế”, giọng Nick trầm khàn.

Nàng vội liếc sang chỗ khác, rồi nhìn lại anh để cố gắng định thần lại. “Ở đây như thế này cùng anh, em cảm thấy rất lạ”, lời bào chữa của nàng rõ ràng là ngớ ngẩn nhưng nàng chỉ nói được thế.

“Vì sao?”

Có lẽ giờ là lúc nên nói với anh. Nàng hít một hơi dài. “Có lẽ vì…”

“Khỉ thật, em không định nói coi anh như anh trai đấy chứ hả?”

Câu hỏi của anh làm tiêu tan mọi động lực trong nàng. “Không”, Sasha vội nói. Chưa bao giờ nàng nghĩ tới anh như một người anh trai. Chả lẽ hai nụ hôn đầy tràn cảm xúc chưa đủ nói lên điều gì với anh sao, bất kể khoảng thời gian bảy năm xen giữa hai người?

“Anh thấy nhẹ cả người”, anh cố pha trò nhưng nàng biết câu hỏi của anh có một phần nghiêm túc.

Anh đưa cho nàng một ly sâm-panh. “Của em đây, có thể nó sẽ giúp em thư giãn đôi chút”.

Dễ chịu vì có việc gì đó để tập trung, nàng đón lấy chiếc ly và nhấp từng ngụm nhỏ, nghe lớp bọng rượu li ti lướt xuống chiếc cổ khô khốc. Nàng ngẫm nghĩ có khi mình uống say cũng hay, nhưng rồi nàng từ bỏ ngay ý định đó. Nếu say, có thể nàng sẽ nói ra những điều không nên nói.

Nick ngồi xuống giường cạnh nàng, ánh mắt của anh rực lên ham muốn. “Sao lúc trước khi anh hôn em trông em lại bối rối như vậy?”

À, hóa ra anh cũng để ý thấy nàng bị giật mình vì sức mạnh của nụ hôn đó.

“Ừm… ở lễ cưới hả?”, nàng hỏi, cố tình hiểu lầm ý của anh.

“Không, không phải cái ngắn ngủi cứng nhắc ở buổi lễ đâu. Anh nói tới cái hôn vừa rồi ở chỗ cửa sổ ấy”.

Sasha lấy hơi trong cổ rồi quyết định nói thật. “Em nghĩ là, em không ngờ là … nó tuyệt vời đến vậy”.

“Anh thì có đấy”.

“Nick, em…”

“… có chuyện về cái miệng quyến rũ nhất mà anh từng thấy”, anh lẩm bẩm, cầm lấy chiếc ly của nàng và chiếc ly đang cầm trên tay đặt xuống chiếc bàn cạnh giường. Anh nghiêng người về phía nàng. “Anh muốn thử thêm lần nữa”.

Nàng liếm môi định nói với anh về việc nàng vẫn còn trinh, nhưng trong nháy mắt miệng anh đã phủ kín miệng nàng khiến nàng quên hết tất cả. Anh nhai nhẹ hai bờ môi của người vợ trẻ cho đến khi nàng phải thở hắt ra sảng khoái, nhân lúc dó anh đưa lưỡi mình vào.

Khoảnh khắc ấy Nick như thể đã là một phần của nàng.

Sasha khẽ rùng mình. Nụ hôn càng lúc càng sâu hơn, nó như hút sạch dưỡng khí trong phổi nàng, phóng đi các làn khoái cảm đến từng lỗ chân lông trên cơ thể nàng. Không thể ngờ chỉ một nụ hôn mà lại làm được nhiều đến vậy.

Nick giảm tốc độ của nụ hôn lại, anh hơi ngửa ra sau để nhìn sâu vào mắt Sasha, có lẽ là để phân tích thái độ của nàng. “Em rất lạ, Sasha ạ”.

Nàng nín thở, có thể anh ấy đã đoán ra được.

“Em chưa quan hệ với nhiều đàn ông lắm đúng không?”

“Hả… không”. Nàng nuốt nước miếng. “Có gì khác nhau à?”

“Hừm, có đấy “, anh cao giọng.

Nàng không đoán được gì qua thái độ đó của anh. Bất ngờ nàng thấy lo sợ rằng anh sẽ không làm gì hết nếu biết nàng vẫn còn nguyên vẹn. Đó sẽ điều vô cùng đáng tiếc. Nàng đã là vợ anh, rõ ràng. Thế thì họ phải ngủ với nhau là điều hiển nhiên. Nàng đã mất cơ hội có được đám cưới trong mơ của mình., nàng sẽ không bỏ qua đêm tân hôn này đâu.

Ít nhất thì không thể bỏ lỡ đêm nay.

“Hôn em đi, Nick”.

Đôi mắt sẫm của Nick chợt bừng sáng. Không chần chừ, đôi môi anh lại lùng sục môi nàng. Anh cuồng nhiệt đến nỗi nàng không thể không thấy thầm cảm phục. Nụ hôn này còn đưa nàng đến những miền đất xa hơn trước. Và nàng không muốn nó kết thúc chút nào cả.

Sasha thở chậm lại, lòng nàng nôn nao rồi nhẹ bẫng đi khi anh dần đưa môi xuống phía dưới, qua cằm, dọc cổ. Bây giờ nàng làm sao mà dứt anh ra khỏi mình được đây?

Anh dừng lại nơi xương đòn của nàng, thì thầm: “Anh luôn nghĩ cái tên Sasha rất hợp với em, mềm mại và gợi cảm”.

Nàng thoáng rùng mình, nàng chưa từng nghĩ người đàn ông này sẽ nói những lời như vậy với mình. Đó là lời nói của tình nhân với nhau… điều đó sắp xảy ra rồi.

Anh lại lướt ngược lên, gạt quai áo ngủ mảnh mai khỏi vai vợ, một bên ngực nàng lộ ra. Anh ngắm nó rất lâu khiến nàng nóng ran người. Rồi nàng tưởng như ngạt thở khi ngón tay anh ve vuốt núm vú ấy, rồi anh ghé miệng ngậm lấy nó. Khi Nick mút vú nàng, Sasha cảm thấy toàn thân như tan lỏng. Chưa bao giờ nàng nghĩ bầu ngực của mình nhạy cảm với sự đụng chạm đến thế. Chúa ơi, chính là Nick lúc này, chính anh chứ không phải ai khác đang làm tình với nàng. Nick bằng xương bằng thịt đang mẩn mê ngực của nàng. Chính Nick là tác giả những khoái cảm tuyệt vời lan nhanh khắp toàn thân nàng lúc này. Mọi cử động của anh, mọi tiếp xúc của anh… không gì trên thế giới có thể so sánh được.

Trong lúc miệng Nick vẫn mê mải với núm vú của Sasha thì đột ngột cảm giác đê mê cuộn dần từ các đầu ngón chân chạy dọc cơ thể nàng. Nó lên cao dần, cao dần. Nó khiến toàn thân nàng co siết lại khi càng lúc càng bò cao hơn… cao hơn rồi tụ lại giữa cặp chân dài của nàng, ở đó cường độ hưng phấn lên tới đỉnh điểm. Toàn thân nàng đờ ra như thể một điều vô cùng tuyệt diệu đang giữ cơ thể nàng tại đó. Sasha hắt ra những tiếng thở nhẹ nhàng, toàn thân rung lên theo nhịp điệu thần tiên.

Cảm giác ấy diễn ra nhanh chóng như thế nó còn chưa bắt đầu, rồi sự co siết giảm dần, tan đi rất nhanh.

Nick nhìn nàng hiếu kỳ. “Em vừa đạt đỉnh đấy à?”

“Em… em cho là thế. Một chút!” Nàng thấy rất ngượng, chính bản thân nàng còn không chắc về điều đó. “Mình tắt đèn đi được không anh? Em thấy không thoải mái lắm”.

“Không cần phải ngại ngùng. Một người đàn ông và một người đàn bà ân ái với nhau thì chẳng có gì phải xấu hổ cả”.

“Tắt đèn đi, Nick, xin anh đấy”.

“Không được, anh muốn nhìn em, anh cần phải nhìn em, em yêu. Toàn bộ cơ thể em”. Vừa nói anh vừa kéo chiếc váy ngủ qua đầu nàng.

Căn phòng tràn ngập ánh đèn soi rõ cơ thể để trần của Sasha trước mắt Nick. “Đẹp quá”, anh thì thào, rướn người đặt tay lên bụng nàng rồi để nguyên như thể nói bị làn da nàng níu giữ. Nhịp mạch nàng lập tức tăng tốc như hưởng ứng sự tiếp xúc ấy. Nàng muốn anh chạm nữa, chạm nữa vào người. Thật nhiều nữa.

Nhưng anh lại tì người thấp xuống phía dưới, đặt môi lên chỗ ấy, nàng còn chưa kịp định thần thì anh khẽ rên lên một tiếng rồi nhổm người đứng lên khỏi giường.

Sasha bật tiếng kên khe khẽ, không phải vì anh rời khỏi nàng mà bởi chồng nàng đang rũ bộ đồ ngủ hải quân khỏi người. Nàng nhìn anh đắm đuối, các giác quan của nàng lần đầu tiên bị tê liệt trước hình ảnh một người đàn ông khỏa thân. Như bị thôi miên, nàng đưa tay ra chạm vào anh. Nàng thấy rõ bàn tay nàng đang run rẩy. Nàng khẽ lăn người lại gần anh, rõ ràng là anh đã cương cứng.

Không khí dường như bị cô lại, đặc quánh.

“Sasha”, giọng nói của anh hoàn toàn bị khàn đặc.

Nàng cảm thấy càng hưng phấn khi nghe giọng nói ấy trong lúc nhìn thấy toàn bộ cơ thể anh như vậy.

“Em yêu anh, Nick”

Nick khẽ ậm ừ gì đó trong cổ họng, Sasha chỉ cần lấy đủ dũng khí. Nàng ngập ngừng đưa đầu ngón tay vuốt nhẹ lên đầu vật báu của anh. Nàng muốn xem nàng có uy lực gì với anh hay không.

Đột nhiên, anh giật nảy người., khẽ kêu lên và gạt tay nàng ra. “Thôi nào”. Rồi quay người về phía chiếc bàn bên giường, anh lôi trong ngăn kéo ra một chiếc bao cao su, tự mình xỏ vào. Động tác của anh quá mạnh mẽ và dứt khoát. Dù đã có tìm hiểu chuyện này trên các tạp chí, Sasha vẫn cảm thấy thực tế quá choáng ngợp.

“Dịch sang bên nào”, anh ra lệnh, rồi leo lên giường, hai bàn tay anh nắm lấy eo nàng và đẩy nàng ngồi phía trên. Sasha thấy xộc lên một luồng nhiệt khi toàn bộ của quý của anh áp sát vào cửa mình nàng, nàng còn cảm giác rất rõ hai tay anh đang ôm chặt mông nàng nữa.

Mắt họ giao nhau.

Nàng muốn tránh ánh nhìn đó nhưng không thể. Nhất là khi nàng cảm thấy làn sóng cuộn lúc trước lại quay về, bắt đầu chạy ngược lên từ các đầu ngọn chân, làm nàng chỉ muốn ghì chặt hai chân lại và ghì lấy anh.

Rồi đột ngột, anh lăn nàng sang bên và trườn lên người nàng như muốn khẳng định chỗ của anh phải là ở đó. Và anh gạt hai chân nàng ra, từ từ đẩy cái đó vào sâu trong nàng.

Nàng nhăn nhó khi cơn đau bắt đầu xuất hiện.

Anh lập tức dừng lại, mắt mở to kinh hãi. “Em vẫn còn trinh sao?”

Nàng muốn phủ nhận điều đó lắm. Muốn nói dối là nàng đã dày dạn kinh nghiệm để anh tiếp tục việc anh đang làm, nhưng nàng không thể nói dối.

“Vâng”.

Anh buột miệng chửi thề, nhưng không hề dừng lại. Anh hít thở thật sâu và bắt đầu đẩy vào thật chậm, ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt nàng. Một cách cẩn trọng, anh đưa mình vào dần trong nàng. Khi đã vào hết dừng lại.

“Em ổn chứ?”. Anh hỏi, giọng vẫn khàn đặc.

Nàng gật đầu, tràn đầy cảm động không thể cất lời. Nick đã biến nàng thành đàn bà.

Người đàn bà của riêng anh.

Anh bắt đầu chuyển động và cả thế giới dần biến mất. Không còn ai khác ngoài họ nữa. Không còn điều gì ngăn cách họ nữa. Chỉ có hai người họ bên nhau. Rồi đến lúc nàng đạt cực khoái, anh cũng lên tới đỉnh điểm và họ cùng nhau bước vào một vùng đất mà chỉ riêng mình họ biết.

Sau khi trở lại từ phòng tắm, Nick ngồi xuống bên giường cầm tay nàng hỏi. “Tại sao vậy?”

Sasha nuốt khan. “Vì sao mà em không nói cho anh ư? Anh nói điều đó sẽ làm mọi việc khác đi mà… em lại mong được anh âu yếm”.

Miệng anh bớt vẻ nghiệt ngã và khuôn mặt tràn đầy âu yếm. “Em ngốc thế. Khác là ở chỗ anh sẽ làm việc đó như thế nào, không phải là anh có làm hay không?”

“Vậy ư?”

Lặng đi môt lát, anh nhăn nhó. “Lần đầu của em cần phải nhẹ nhàng, thận trọng”. Nàng thấy vẻ hối tiếc trong mắt anh.

“Nick, anh đã rất dịu dàng với em. Cảm ơn anh”.

Anh lướt nhẹ nụ hôn lên môi nàng. “Cám ơn em đã nói vậy”, rồi anh ngửa người ra sau nhìn nàng đầy dò hỏi. Ánh mắt anh khiến nàng mất tự nhiên. “Anh nhớ hình như em đã ngủ với Radall Tremaine”.

Câu này thì nàng đã chuẩn bị từ trước.

“Đúng là em có nói thế. Nhưng lúc ấy em mới mười tám, và không hề muốn anh nghĩ rằng nụ hôn đó của chúng ta có ý nghĩa gì đó đặc biệt với em, nên…”, nàng khẽ nhún vai. “Em bịa ra chuyện đó”.

“Em không muốn bị mất mặt?”

“Vâng”.

Anh vẫn quan sát nàng. “Sao em lại chưa ngủ với ai vậy?”

“Có thể vì em muốn giữ gìn cho chồng em”.

Hàm răng anh lập tức nghiến chặt. “Và rồi bị anh lấy mất”.

“Không!”. Nàng vội nói, thấy thương anh. “Nghe này Nick, cả hai chúng ta đã mất đi một vài thứ vì cuộc hôn nhân này, nhưng rõ ràng chúng ta cũng nhận về một vài thứ khác. Em hạnh phúc vì anh là người đàn ông đầu tiên của mình, anh thấy đỡ hơn chưa?”

Ánh mắt Nick đột ngột trở nên dữ dội như muốn đọc thấu tâm can nàng. Anh nhìn nàng rất lâu. Rồi nhanh như khi xuất hiện, ánh mắt lạnh giá đó bây giờ chuyển sang nồng nàn và tình tứ khiến tim nàng loạn nhịp.

Nick bước xuống giường, quay người nhấc bổng nàng lên khỏi đống chăn.

“Nick, anh đưa em đi đâu đấy”.

“Đi tắm”.

Nàng không hỏi lý do. Câu trả lời được biết ngay sau đó khi anh đặt nàng đứng trong phòng tắm và bắt đầu xoa khắp người cho nàng bằng sự âu yếm dịu dàng khiến nàng suýt bật khóc. Nàng chưa từng nghĩ một tay chơi triệu phú ngạo mạn như anh biết quan tâm đến người khác đến thế.

Rồi nhẹ nhàng, bàn tay và các ngón tay anh dần thay thế cho sữa tắm, mơn trớn lớp bọt khắp người nàng. Họ không tắm nữa mà lại cùng chìm vào một cuộc ái ân mãnh liệt khác.

Bình luận