Thế nên Lý vần tự nhiên ra vào ngôi nhà sang trọng của bà Nguyệt mà không sợ bà nói một lời. Chàng vẫn ngang nhiên gần gũi hết Thúy Nga, đến An và đến Diễm… Đụ tay ba, có cái sướng đặc biệt là, cặc nhét vào lồn một người, còn miệng ân ái với người khác mà người khác chẳng ai xa lạ: chính là em hay người chị.
Kể ra tiên cũng không bằng Lý.. cơm no bò cưỡi… mà lấy được cả bốn mẹ con trong cùng một nhà.
Lý đang đụ ngon lành, bỗng Thúy Nga chịu hết nổi rủ chàng cùng ra.
– Anh ơi. Lý ơi, em nhịn lâu quá rồi. Bây giờ anh phải cho em tuôn ra nhen anh. Anh ra với em. . . và cô Thúy An… nếu muốn cùng ra với anh chị thì ra nhen.
Cả ba, ôm nhau, quằn quại ra trong nhau những giọt tinh khôi, những giọt Bung sướng, hạnh phúc ngàn đời. Biết bao giờ mới được ra như bây giờ??? Cái bụng Thúy an thấy mà thương. . . Ai có ngờ đàn bà có chửa mà dâm như gái mới lớn lên.
Cả ba nằm sóng sượt thở hồng hộc… Chưa bao giờ họ ra như thế thật… Hai bàn tay của Thúy An nắm chặt tay chị Thúy Nga mà thở:
Nàng hỏi chị: . .
– Có ra nhiều không chị Thúy Nga?
Thúy Nga chỉ gật đầu, trả lời không nói…
Hình như anh chàng Lý đã vào giấc ngủ, tiếng ngáy của anh vang lên… Và cả ba nhập vào giấc ngủ đê mê. Thúy Nga hằng đêm tưởng nghĩ đến lời cô em Thúy An: nhôm nào chi” uốn em sẽ mang về một cậu trai, tuổi chỉ bằng em, là nhỏ thua chị ba bốn tuổi, nhưng tài nghệ trên giường thì phải nói là thánh nhân. Chị phải bái phục…
Cái ngày hoàng đạo đó đã đến… Xe Thúy An về nhà một buồi chiều, trên đó có cậu Hạnh. . . Tay cự phách đã làm nàng ra đến năm lần tại khách sạn Hoàng Ngự
tại Chợ Lớn.
Vào phòng, Thúy An giới thiệu ngay:
– Đây là Thúy Nga, chị ruột của em. Mười chín tuổi, còn độc thân. Còn đây là Hạnh “Cao Thủ Võ Lâm” của em. Trên giường thì chàng là vị thần, không bao giờ biết mệt…
Hai người ân cần bắt tay nhau. Thúy Nga hốt hoảng:
– Chết, sao em không cho biết trước. Hôm nay chị bận. chị có cái hẹn. . . với . . . Lý, mười lăm phút nữa chàng lại. Hay… là… em đưa cậu Hạnh đi phố một vòng. Chừng năm giờ quay về , thì chị với Lý đã xong. Được không?
– Ăn hoài một món mà không chán hả chị, Thúy An nói. Được em với Hạnh đi. Đúng năm giờ em quay lại… Cố “làm” với ông già đó nhanh nhanh tý nhen.
– Chắc hẳn..: hôm nay… chàng chỉ dược vài cái là cùng. Bởi thế chị mới dám hẹn với em là năm giờ quay lại…
Cánh cửa phòng chị Thúy Nga đóng lại. Thúy An và Hạnh tính ra phố dong chơi cho hết thì giờ. Nhưng khi xuống cầu thang, họ gặp ngay cô em Diễm đang chạy lên, trong bộ đồ tắm hở hang. Tự nhiên nàng nảy sáng kiến: hay là cho Diễm hứng trước. Nàng bèn giới thiệu:
– A, đây là Diễm, cô em út. Mười sáu tuổi. Mười sáu nhưng chịu chơi lắm… Còn đây là Hạnh, mười bảy tuổi ông thần trên giường đó… Chơi mà đàn bà không ra bốn năm cái, thì không ăn tiền… Chị giới thiệu cho Diễm. . . Thử qua một lần đi em…
Diễm và Hạnh bắt tay. Anh chàng ngắm mãi thân người hấp dẫn của cô Diễm. Chị Thúy An đi ngược lại. Tìm chồ kín đứng, đợi cho Lý vào căn phòng của Thúy Nga. Như mọi lần… nàng nhìn vào với cái lỗ bí mật. Cô Diễm đưa chàng Hạnh về phòng mình…
– Anh ngồi chơi nhé, để em thay bộ đồ tắm chút, và lau người cho sạch. Anh uống gl cứ mở tủ lạnh tự nhiên.
Tại phòng khách, Hạnh cầm ly Co ca có đá, nhấm nhấm. Diễm trở ra với chiếc áo ngủ mỏng manh. Và dĩ nhiên bên trong, nàng chẳng mặc đồ lót gì cả.
– Mười sáu tuổi, chắc cô chưa biết đời là gì? Hạnh hỏi.
– Vâng. Em còn con gái… chỉ biết ăn rồi lo học… Những chuyện người lớn… em cũng biết qua trên sách vở và phim ảnh. Bộ chị Thúy An bận đi đâu, nên gửi anh đây cho em giữ giùm.
– Chắc là vậy. Hạnh nói với nụ cười bí hiểm.
– Thế. . . anh phải đứng đắn. Đừng có mà . sờ bậy sờ bạ, làm mất đời con gái của em nhen…
Hạnh tưởng là Diễm vẫn còn con gái. Nên dù được Thúy An gần đây cho Diễm “giữ giùm”, chàng vẫn đứng đắn. Nhưng thoạt, chàng được nhìn Diễm tréo một chân lên, đưa cái bắp vế trắng toát:
– Trời này, xuống tắm thích thật. . . phải chi có một người như anh nữa. . . thì thú biết mấy. . .
– Có tôi thì làm sao mà thú hả cô Diễm? Hạnh hỏi.
– Thì hai đứa mình sẽ lội đua… sẽ tìm bắt nhau, sẽ… sẽ
– Sẽ gì hả cô Thúy Diễm?
– Sẽ… sẽ… ai biết đâu, đừng hỏi bậy bạ. Em còn con gái. Em còn trinh… đó à nhen. Có gì, em sẽ la lên. Người ta ập vào, bắt anh…
Hạnh hơi ngại ngừng. Nhưng chàng đột nhiên thấy cả hai, chớ không phải một bắp vế của Diễm phơi ra, tròn trịa, căn cứng.
– Anh nhìn cái gì ở em mà cứ nhìn chầm chặp vậy. Diễm hỏi.
– Dạ… tôi chưa từng được… ân ái với người nào còn trẻ như Diễm. Mười sáu tuổi. Mười sáu mà lớn thế cô. Mới trông, tưởng cô đã mười tám… Tướng cô ra đường mà đi một mình, chắc thế nào…
– Chắc thế nào sao? Bị trêu chọc, bị gạ, bị nói bóng nói gió chớ gì… Bị ba cái thứ đó thì ăn nhằm gì… tưởng anh nói là em bị nó đưa vào chỗ kín để hiếp…
– Cái đó cái đó
– Cái đó làm sao? CÔ Diễm?
– Cái đó thì… thì em chịu liền.
Hạnh không bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng. Chàng bước qua ôm ngay Diễm, hôn Diễm. Hạnh hôn Diễm ở mắt, ở tóc, chứ chưa dám vào ngày hôn môi. Nhưng cô em đưa cả hàm răng trắng ra chờ, với đôi môi mộng ướt. Hạnh không thể ngừng được. Chàng đặt lên đó nụ hôn nồng cháy. Em dã nói… em còn con gái, còn t.r.i.n.h…
– Ùm, em không chịu đâu anh Hạnh… Em còn còn… hôn nữa đi anh ơi. Lần đầu tiên em hôn đàn ông. . . sao mà nó… khó từ chối thế này anh? Hay anh có thuốc
tiên phải không? Hôn thôi nhen… đừng có bày đặt bay bạ. Em không chịu đâu… à nhen.
Cái áo nàng mặc, tự động bung ra. Chừa bộ ngực gái mười sáu nhưng đã từng ăn nằm với nhiều người trước đây Hạnh không chần chờ gì nữa. Cơ hội ngàn vàng đã đến. Chàng cúi xuống hôn bộ ngực căn phồng của em. Hình như chàng có nghe tiếng rên ấm ư của Thúy Diễm:
– Hừm, em đã bảo em còn con… gái mà Hạnh đè em ra. . . ú i. . . anh ơi . . . Anh hôn cái vú của em hả . hết con trời ơi trời. Cái áo em cởi hết rồi… mà áo quần anh vẫn còn vậy sao??? Cởi hết ra, đi anh.
Hạnh ngồi dậy, tự cởi hết cho mình. Và con cu, trời ơi sao nó cương lên chồng ngược, trắng hồng.
– Hả… cái gì trông dễ sợ vậy anh? Em không thèm đâu Bộ anh tính anh lấy em hả, anh ngủ với em hả, anh đụ hả… em đã nói là em còn trinh mà anh.
Như lần gần gũi với anh chàng Lý cũng thế. Nàng có tật kêu gào… cứ bảo là mình còn con gái. Nói để mà nói. Nói cho sướng cái miệng… kỳ thật nàng đã ôm ghì Hạnh, nàng nút lưỡi Hạnh, nàng trằn trọc quằn quại như con bọ xít… Cứ canh cho cặc của Hạnh vào nơi thâm cung.
– Úi trời. Cái gì ạ, cái gì vô lồn em hả anh? Như vậy là anh đụ em rồi. Không biết đâu… Em mất trinh rồi, đâu còn đời con gái nữa.
Hạnh đã cho cặc vào lồn Diễm nhẹ hờ, thoải mái như chỗ không người. Diễm sướng quá hú lên, la làng lên. Hai bàn tay nàng ôm chặt Hạnh không dứt:
– Cái hồi nãy của anh đã vào trong em… ôi, sao nó… sướng quá vầy anh. Lỡ rồi… mình chơi cho sập giường đi anh. Em không cần đời con gái nữa đâu. Sướng quá
trời đất thiên địa ơi…
Cả hai ôm nhau đụ lừng trời. Gần như cái giường họ nằm cũng ngã xịu. Họ mang xuống dưới sàn nhà đụ tiếp không cần trải gì hết. Chừng hai mươi phút, nghe tiếng Diễm gào lên:
– Ủi trời ơi, đất ơi… Chết em anh Hạnh ơi… Ngày nào anh cũng đến đụ em nghe anh? sướng lắm anh ơi. Nghe em ra nè. Đó… đó đó… Lần đầu tiên em cho một
người con trai lên đụ em. Anh nhớ là hằng ngày phải đến đây với em… Hay anh ở ngay trong nhà này của mẹ, được không anh? Em nuôi, đến bữa hai đứa ra phố
ăn…
Diễm nói huyên thiên để ra xối xả trên người Hạnh. Nàng quên rằng Hạnh là tay “Cao Thủ Võ Lâm”.
Diễm ra mà chàng đụ không dứt, cứ tiếp tục đụ tới tấp, cái thứ nhì, thứ ba và thứ bốn… Nàng lã người nằm đó cho Hạnh muốn làm gì thì làm… Bây giờ tới phiên Hạnh xuống dưới mà quan sát, chiếc lồn của Diễm. Chàng không quên xem đồng hồ, để còn lại trả cho Thúy Nga những trận hào hứng hơn.
Những sợi lông mọc ngắn của Diễm bao quanh cái lồn nho nhỏ dễ thương. Nước lồn của Diễm ướt mềm, làm những sợi lông dính chùm lại với nhau. Nhìn lên, nàng đã thiếp vào giấc ngủ miên man vì đã ra trong gần hai tiếng, mà bốn cái.
Tiếng gõ cửa. Hạnh biết người nào gõ. Chàng mặc áo quần, rón rén bước ra theo Thúy An vào phòng Thúy Nga. Nàng này vừa đụ xong với Lý cũng mưa gió tơi bời. Nhưng Thúy Nga ăn mặc chỉnh tề và ra cái bộ như không hề gần gũi đàn ông.
– Mời Hạnh và em Thúy An ngồi chơi. Cha, đúng giờ quá há. Năm giờ, hai người đi đâu vậy… chắc là quanh một vòng Sài gòn.
– Ừ quanh một vòng ngoài phố. Đông người quá, nên em cho xe chạy chậm. Thúy An vờ đối với chị. Sao hôm nay anh chàng có làm được hai ba lần như mọi
khi không?
– Làm gì? Chàng chỉ hôn khắp người chị… đút vào nằm nói chuyện, Thúy Nga nói, mà không biết rằng Thúy An ngồi ngoài cửa nhìn vào, quan sát…
– Thôi em để người hùng đây phục vụ cho chị… em đi công chuyện tý đây. . .
Thúy An quay người bước ra cửa, để sự yên lặng lại cho Hạnh và Thúy Nga… trong trận ân ái khiếp hồn sắp tới Hạnh… ở đâu hé? Thúy Nga hỏi.
– Dạ ở Gia Định. Hạnh trả lời. Cũng gần đây thôi… Chắc… chị với anh Lý vừa chấm dứt những cuộc chơi dữ dội…
– Sao ‘Hạnh biết??? Thúy Nga hỏi.
– Thì cứ nhìn gối mền lộn xộn trên giường phải biết trận thư hùng của hai người chớ… Nhưng em… đoán… anh chàng chỉ bú chị nhiều hơn là… ân ái… Phải
không?
– Sao em biết tài quá vậy? Chả trách Thúy An gọi em là ông thần trên giường cũng phải. Vâng… Lý già rồi,.. không đủ sức cung phụng cho chị… nên chàng
chỉ liếm nhiều hơn là ái ân. Mà thứ đó chị đâu có cần. Chị luôn luôn cần. . . phải gần nhau mới thích.
– Dạ, cái đó… thì sức của em mới chịu chị nổi… Em chưa đầu hàng bất cứ người nào… kể cả những bà dâm nổi tiếng.
Mặt Thúy Nga hồng ửng lên, với lời giới thiệu trân tráo của Hạnh. Nàng nằm lên giường với bộ đồ như sắp nằm ngủ.
– Ừ chị cứ mặc đồ như thế lên giường nằm đi. Em muốn… như mò ch. Em sẽ tự tay cởi cho chị từng mảnh… Như vậy thích hơn…
Thúy Nga nằm vật ra gần cạnh giường chờ. Nàng vờ nhắm mắt, chờ cho Hạnh mon mèng lại cởi cho nàng từng mảnh áo quần.
Hạnh lại hôn bàn chân dễ thương của Thúy Nga. Chàng không ngại ngùng nuốt luôn bàn chân nàng vào mồm. Cách đây hai mươi phút, Lý đã làm giống hệt như thế. Lý ngậm bàn chân nàng cả hàng hai mươi phút, hôn say sưa… và cả bàn tay, và đôi mắt ngọc ngà của Thúy Nga.
– Chị có đôi mắt đẹp như thiên thần… Cho em hôn lên trên đó nhen chị. ôi, người đâu mà đẹp tuyệt trần như thế này. Tôi chưa từng được hân hạnh gần gũi với ai có thân hình trác tuyệt như vầy.
Hạnh cứ hôn ngây ngất trên đôi vú của Thúy Nga không thôi… Sao giống hệt anh chàng Lý thế. Hạnh cũng chui vào nách của nàng mà hít từng hơi một… Một cái nách nhiều lông đen sậm.
Nga quay người lại nhìn Hạnh:
– Sao em giống anh chàng Lý của chị thế? Chàng cũng thích chui vào nách chị mà, ngậm từng cụm lông, chàng mút, chàng “ăn”… ôi Hạnh ơi… Cởi đồ hết cho chị đi, Bao lâu quá vậy em?
Thúy Nga đang tưởng tượng một cậu em ruột của chính mình đang mò mình… hay đứa con ruột?? Hạnh cứ từ từ. Mặc cho bà chị hối thúc. Chàng gở ra từng mãnh xiêm y của chị Thúy Nga. Gở tới đâu Hạnh hôn đến đó… Thúy Nga nhắm mắt lại mà chịu những cơn sướng ồ ập bên nàng…
Sướng nhất là Thúy Nga vẫn mặc cái quần. Lồn Thúy Nga vun lên. Hạnh gục đầu vào đó, lấy mũi hôn nhè nhẹ . . . hôn rất nhẹ . . . Lần đầu tiên, nàng được hưởng những cảm giác lạ lùng. Sao nó lâng lâng như ai vờn ly nước trước mặt, người khát… như cơn gió thoảng ngoài hiên, trong thời tiết nóng bỏng…
– Úi tôi nôn nóng chờ em, chờ những pha làm tình dữ dội của em… Sao em cứ tà tà như không có việc gì xảy ra thế em???
Nga vẫn gọi Hạnh bằng em… cũng như nàng đã gọi Lý bằng anh thay vì bằng chú… Gióng máu loạn luân của chàng Lý đã lây sang cho nàng. . . Nàng thích như
thế. Nàng thích cái gì làm tình có dính máu mủ, có huyết thống, có… Nàng không nghĩ tới nữa. Cứ nằm ra đó mà hưởng tận cùng những cơn khoái lạc tuyệt luân, huyền diệu…
Hạnh cứ ôm hôn Thúy Nga mà hôn ngoài quần. Như thế mới cứng? Có lẽ thế, anh chàng cũng muốn đổi kiểu ái ân. Trên kia cũng vậy. Chàng để nguyên cái xú cheng, tụt nó xuống một tý . . . hôn ngất ngây, trong khi Thúy Nga chờ những gì hung bạo hơn:
– Em Hạnh ơi, cởi quần cho chị đi. Hai chị em mình phải gần nhau em ơi. Chị hết chịu nồi rồi… Em ơi là em… Thúy Nga kêu gào. Nhưng chàng Hạnh vẫn tự tại, chầm chậm, khoan thai…
Chàng rút sợi thắt lưng của Nga ra, tụt dần dần cái quần ngoài. Coi xong, chàng hôn hai cái đùi trắng tươi của Thúy Nga.
Em lại cũng làm giống chàng Lý sáng nay. . . Cởi luôn cái quần lót cho chị . . . Mau đi em, chị em mình phải làm cái gì táo bạo hơn.
Hạnh cởi cái quần lót màu hồng của Thúy Nga… Một chùm lông sum se hiện ra ướt nhẹt.
– Đó em ơi… Hạnh ơi. Chỗ đó của chị đang chờ em, chờ môi em hay cặc của em… Hay em lên đụ ngây ngất chi một cái làm quen . . . rồi lát nữa mình hãy bú …
Hạnh cởi hết đồ, leo lên thân người bà chị đang nóng rang như lửa, chàng Hạnh đưa cặc từ từ vào hôn bà chị. Chàng nhấn xuống, để nguyên, không động đậy hoặc nắc như Lý, hay anh tài xế.
– Sao, như thế là gì? Là chúng mình đụ nhau hả em? Đụ gì mà em không… nắc, không cừ động?
– Như thế mới là Đụ, Hạnh nằm dài trên người của Thúy Nga mà hưởng những cơn sướng. . . giống hệt chiều nay Lý đã làm .
– Em ơi, Hạnh ơi. Tụi mình có máu mủ với nhau… đụ nhau thế này có sao không? ? ? Nhưng dù sao cặc em đã vào trong chị rồi. . . ôi, dụ như vầy sao mà nó
sướng quá, em ơi…
Hạnh trố mắt khi nghe Thúy Nga nói cương ra như thế. “Máu mủ”. Chàng làm gì có máu mủ với chị Thúy Nga? Hay Thúy Nga đã lâm chàng với Lý???
– Em, có máu mủ với chị? Hạnh hỏi vội vã.
Thúy Nga cười sặc sụa. Cười ngất ngất, khoái lạc:
– Vâng chị vờ kêu ra như thế. . . mới sướng. Nếu có đứa em ruột nào của chi bằng em… chị sẽ không ngần ngại cho nó .
Hạnh hỏi ngay:
– Thế chị có biết, anh chàng Lý với chị cùng có gióng máu không? Anh và chị giống nhau như khuôn đúc… Có thể là như thế lắm. Không biết có phải không.
Nhìn tấm hình của hai người chụp chung. . . đứa con nít cũng biết là chị cùng anh ta.
Là hai cha con? Thúy Nga vội vàng đáp. Hai cha con ? ? ? Bây giờ thì trễ tràng rồi Hạnh ơi. Chị và chàng đã ân ái eả ngàn lần trong ba tháng nay. Hàng vạn tinh trùng của chàng đã vào trong chị . . . và nước nhờn của chị đã vào cả tô trong bụng anh. . . Mới chiều nay chớ có lâu đâu… Lý cho cu vào chị nằm ân ái như em bây giờ. Xong chàng bỏ đi biệt… không lời từ giả…
Không lời từ giả? đúng… chàng đã thấm cái tiếng thị phi ở ngoài thiên hạ… thế mà chàng vẫn trở lại sáng nay, gần gũi với con mình. Hạnh nằm như thế nhìn mặt Thúy Nga trân trối .
Ngoài kia, trời nổi cơn mưa giông tháng hè… Trời mưa thật lớn. Sấm chớp dữ dằn. Mưa !ớn chưa từng thấy cả tiếng đồng hồ. Giữa lúc nàng với Hạnh đang
say sưa ân ái, thì chuông điện thoại reo lên ba, rồi bốn lần. Thúy Nga phải xin lỗi, lại nghe điện thoại:
– A lô, có phải nhà bà Nguyệt đây không ạ?
– Vâng, nhưng mẹ cháu đi vắng. . . ông có gì nhắn gửi không?
– Có Đây là ty cảnh sát quận nhì. ông Lý đã bị sét đánh chiều nay trong chiếc xe hơi Volvo màu trắng. Thân ông cháy đen. Nhờ cái bóp mà chúng tôi tìm được tư gia. Xin cô hoặc người nào đến nhận xác ông Lý…
“Sét đánh Lý đến chết” Toàn thân Thúy Nga nồi lên từng gai ốc lạnh người. Làm nhiều tội quá, có lọt được lưới trời không? Nàng bàng hoàn nghĩ đến thân phận mình, thân phận mẹ nàng… thân phận của cô em đùa với lửa Thúy An. Dĩ nhiên trên gương mặt Thúy Nga hiện rõ nét bi thương cùng cực…