– Có gì thế hả chị? Hạnh hỏi.
Lý đã ra người thiên cố. Thúy Nga trả lời… mà… mà chàng bị sét đánh đến cháy thành than trong chiếc xe Volvo… Chị… phải dện… nhận xác CHA đem về lo tẩn liệm.
– Nàng bương bả cùng với Hạnh chạy nhanh xuống lầu gọi người tài xê, vào quận nhất.
– Người này là gì của cô. Viên cảnh sát hỏi…
– Dạ là… CHA của chúng tôi…
Nàng không thể nhận ra xác Lý nếu không nhờ những giấy tờ chàng đã mang theo…
Nàng và Hạnh đã mang xác CHA về.. lo tẩn liệm trước sự ân hận cùng cực của Bà Nguyệt và Thúy An. Bà ôm Thúy Nga khóc như mưa, và thú thật:
– Đúng như thế. . . ông ngoại con có bắt má phải phá thai. . . Nhưng má đã vào trốn nhà chú Năm trong Trà Nóc. Sinh đẻ xong, mẹ mới ẵm con về lạy ông Ngoại… Và lớn lên, con là Thúy Nga. Mẹ biết Lý và con đã… với nhau. Đáng lý mẹ không cho chúng con như thế nữa. . . Nhưng. . . nhưng Mẹ không nỡ làm Lý, người yêu hối hận. Mẹ cứ cho qua… Bây gờ Trời đã phạt Lý tội ăn nằm với con… vì mẹ đã thồ lộ, chàng chính là CHA con… Linh thiêng ghê quá… Ai làm chuyện bất nhân… sẽ không khỏi trời đất.
Đám ma của Lý âm thầm đến nghĩa trang. Nguyên do chàng bị sét đánh. Nguyên do thứ hai, chàng đã ngủ với con ruột mình… Bà Nguyệt có thiết lập một bàn thờ nguy nga để thờ Lý. Nhưng trên lầu, Thúy An và Thúy Nga lập riêng một bàn thờ khác cho cha, và cho chồng… Biết phải gọi bằng gì đây, khi con Thúy An ra đời. Và như thế là trong nhà bà Nguyệt, người ta không còn thấy bóng dáng cho QUỷ dâm dục, một hình người dạ thú… Suốt ba bốn tuần lễ, bà Nguyệt ăn cơm xong vào đóng phòng kín mít, ủ rũ, u sầu. Có lẽ bà bị lương tâm dằn vặt không ít. Người yêu của bà đã ngủ với con ruột của bà, không những một, mà cả ba… Chúng si mê chàng mới chết chứ. . . .
Thấy bà đóng cửa u sầu như thế không ai dám đến gõ Cả Thúy An, Thúy Diễm cũng chả dám mon men lại phòng mẹ… Để bà dược tự do với niềm riêng. Nhưng sự thực thì không thế. . . Chả là bà Nguyệt có ba con cặc giả, do bà gửi mua ở Thái Lan. Mỗi con một hình dáng và cách xử dụng khác nhau.
Bữa nay, bà lấy con cặc màu hồng, có hình dáng to và dài như cặc của Lý hồi còn sống. Đặc biệt con cặc giả này, khi bấm pin thì nó chằng những biết ngúc ngoắt, xoáy xoáy, mà còn từ từ tiến tới tìm lồn mà chun vào. Bà ìên giường cởi áo quần ra… vặn pin con cặc giả Nó ngúc ngoắt, và tiến tới tìm lồn bà chun vào như cặc thật…
– Trời ơi Lý ơi . . . Lý chưa chết phải không con. . . Mẹ biết mà, tuổi con còn nhỏ quá làm sao chết bất đắc kỳ tử như vậy được. Úi… con chết rồi, mẹ không đi chơi
lang thang nữa… ở nhà đem cặc giả ra để hưởng nè con. Mẹ tương tượng đây là cặc thiệt của con.
– Úi úi úi sướng sướng lắm con ơi… chui vào đi, chui hết vào đi con, Chui cho hết chiều dài lẫn chiều ngang, úi, đó như thê, úi, phải rồi như thế mới sướng. Con rung lên, con ngoáy ngoáy, mạnh lên, mẹ mới đã con Lý ơi… Cặc của con sao mà lớn và dài thế??? Mẹ tìm không ra người nào thứ hai có con cặc như con, nên mẹ phải dùng cái giả… Cái giả làm hoài, không bao giờ ra, không bao giờ mệt… Lý ơi là Lý ơi… mẹ đã quá con ơi, chơi cho mạnh vào…
Đang đứng uống nước, nghe mẹ la lên thất thanh như thế, Thúy An mò tới nhìn ìỗ khóa. Thúy An không tin mắt mình: Bả Nguyệt đang thủ dâm? Nàng chỉ nghe mà chưa bao giờ được nhìn thấy… Lông lồn mẹ nàng cũng nhiều như chị Thúy Nga, nhưng dài hơn, chĩa ra hai bên… Bà không cần cầm con cặc, nó tự chui vào bên trong, cứ thế nó ngoáy, nó lủi, và ngúc ngoắt… Sướng tê người… vì bà Nguyệt quằn quại, lăn lộn không còn biết gì nữa hết.
– Úi, Lý của mẹ ơi. Mẹ đang nhìn bức hình của con mà thủ dâm nè con ơi . . . Chỉ có cặc của con mới làm mẹ sung sướng như vầy thôi . . . Đáng lý mẹ đóng cửa phòng không cho đi đâu hết, thì dâu có chuyện này con. Một mình mẹ đụ con, Thúy Nga, Thúy An, và Thúy Diễm không mò được tới con… Mẹ biết con mang gióng máu loạn dâm từ thuở bé… Con đã nói với mẹ nhiều lần, là con muốn được đụ hết toàn gia nhà mẹ:.. Chị mẹ, em mẹ, các con mẹ và bà ngoại nữa…
Cũng may Lý chưa thực hiện điều đó thì Trời đã đánh cháy thành than… Ghê thực, té ra ông trời cũng thấy việc làm loạn luân của Lý??? Nhưng không sao… hình ảnh của con vẫn còn đó trong tim mẹ . . . con cặc giả đang thay thế con làm cho mẹ sướng.
Đáng lý, bà không phải dùng tay, nhưng đến mức tuyệt diệu rồi… bà đưa tay xuống nhấn thêm vào, và ra tràn trề lai láng:
– Úi Lý ơi, mẹ sướng nè con, mẹ sắp ra nè con. Nghe nè… úi tôi cho con tôi nước nhờn một lần để cặc nó vào thư thả . . . ú i , tôi ra nè nghe nè . . . đó . . . đó . . . đó .
Đã lắm còn ơi, còn nữa chưa có hết…
Bà Nguyệt nằm bất động thở. Nước trong lồn bà đã tuông ra sáng nay nhiều không tả được, nhiều không lần nào trước đây bì kịp, vì bà tưởng tượng là Lý đang đụ bà, Lý đang bú bà, đang cho bà ngàn ngàn cơn sướng tình dục…
Đợi cho mẹ lại tỉnh, Thúy An gõ nhẹ cửa:
– Ai thế? bà hói giọng trầm trầm.
– Dạ con Thúy An… Cho con vào đi mẹ, vào để an ủi mẹ… chứ mẹ nằm buồn tội nghiệp. Mở cho con vào nhé.
Cánh cửa nhẹ mở… bà Nguyệt cũng vẫn mặc bộ đồ như ban trưa ngồi ăn cơm. Nghĩa là một cái quần bông xanh, một cái áo bông xanh… Thúy An nhìn mẹ ra vẻ như thương tâm lắm, hình như bà Nguyệt quên không kịp dấu con cặc… bà để nó nằm lồ lộ ra trên nệm giường… An thấy nhưng chưa hỏi má.
– Thôi chứ, mẹ cứ nhớ thương u sầu mãi như thế có ích gì.
– Vẫn biết thế. Ba tuần lễ rồi chứ phải ít ỏi gì đâu. Hình ảnh Lý có vờn vờn như còn sống bên mẹ. Thế mới biết có người chết vi tình cũng không ngoa. Không biết Thúy Nga nó có buồn như mẹ không? Nó đã quên được Lý chưa. Mà nó có nhớ Lý thì nhớ như đứa con nhớ cha hay là như một người tình nhớ một người tình…
– Dạ chị ấy… thì… con nhìn lén ở ổ khóa. Chị cầm trái cà tím, to bằng cặc của Lý, cho lút hết vào, mỗi ngày ba bốn bận, chơi, thủ dâm lừng trời, mẹ ơi… Mà đặc biệt chỉ cứ nhìn lên hình của Lý ở bàn thờ mà kêu nho nhỏ… Phải chi chuyện đau thương này không xảy ra… chỉ với Lý vẫn mỗi ngày ôm nhau ân ái như vợ chồng.
Bà Nguyệt làm thinh. Không biết bà đang buồn vì Lý con nuôi của bà đã ân ái với con ruột là Thúy Nga. Hay bà luyến tiếc một Lý dẻo dai, cường tráng. Hồi còn sống, mỗi đêm Lý ôm bà địt hai ba tiếng mà không mệt… Khi bà đã ra cái thứ bốn rồi Lý vẫn còn cầm cặc mà xụt liên hồi. Cái đó có thực. Bởi vì Tâm hồn Lý chi nghĩ tới Thúy Nga trên gác, với thân hình tươi mát, và nhất là đôi mắt ngọc ngà…
– Mẹ, một lần nữa, Lý đã qua đời, mẹ nói thực có phải Thúy Nga là con ruột của chàng không? Con vẫn thắc mắc.
– Đúng. Mẹ đã nói nhiều lần với các con. Nhất là Thúy Nga. Tưởng con hỏi mẹ tại sao Lý lại nhẩn tâm ăn nằm với Thúy Nga, thì mẹ trả lời : Vì. . . Lý là con quỷ dạ xoa, không còn lòng người nữa.
– Đúng thế… chỉ có gà, chó, heo… chứ còn con ngựa khi gần nhau, nó cũng đo mỏ. Hình như Lý biết điều đó?
Biết rõ là đằng khác. Mẹ đã cho Lý ngay cái ngày con đến đây báo cho mẹ biết Lý ăn nằm với Thúy Nga, nhưng chàng vẫn… .
– Rồi mẹ buồn??? không ra khỏi phòng? Hừm… chứ cách đây vài phút mẹ kêu tên Lý là dê làm gì thế?
– Mẹ có kêu à? Lạ nhỉ. Chẳng còn nằm mơ. Không mẹ đã quên Lý như quên một hình ảnh ác dốc… Mẹ không hề nhớ đến Lý một mảy may.
Thúy án, lúc bấy giờ mới cầm cặc giả đưa lên cho bà Nguyệt xem:
– Mẹ nhìn đây, một con cặc giả hãy còn ướt chất nhờn của mẹ.
Bà Nguyệt gục đầu xuống mà xấu hổ với đứa con hay nói thẳng.
– Ừ, có mẹ có cầm khúc gân giả đó chơi suốt sáng nay và gọi tên Lý, liên miên… mẹ không thể nào quean được chàng, nhất là hình ảnh chiếc cu to dễ sợ của
chàng… Làm sao cho quên được hả con? Bà Nguyệt nhìn bâng quơ ra cửa sổ phòng, mắt lờ đờ.
Đúng ra, Lý đã mang máu loạn luân nầy khi mới mười ba, mười bốn tuổi. Lúc đó, đêm nào Lý cũng vào phòng riêng của mẹ xin cho ngủ… Mẹ cũng tưởng Lý như một cậu bé con nuôi… Mẹ chấp nhận… Ban đêm, nhất là những đêm trời lạnh và có mưa. Lý đắp chung với Mẹ một chăn… Mẹ xây lại nhắm mắt ngủ. Mẹ nghe cái gì cứng cứng chói vào lưng mẹ. Ban đầu thì mẹ nghi là đồ chơi của Lý. Những đêm mai, Lý cũng lại chói vào lưng mẹ. Nó cứng cách kỳ lạ lắm.
Mẹ ao hỏi Lý. Lý chi cười cười không nói. Và khi mẹ quay lại… diện đối diện thì Lý hôn mẹ. Cậu hôn ở má, ở tóc mẹ… Mình nghĩ Lý như những cậu bé khác. Thương mẹ thì hôn… Nhưng trong bóng đêm, Lý hôn cả môi mẹ nữa… Lúc bảy giờ, Mẹ mới hai mươi tuổi… Nam nữ thọ thọ bất thân. Đáng lý mẹ không cho phép Lý đặt lên hôn mẹ trên môi… nhưng như có điều gì khiến mẹ há môi ra. Và mẹ với Lý hôn nhau nồng nàn.
Đến khi Lý Mười bảy, vẫn còn xin nằm ngủ với mẹ ông ngoại hoàn toàn không hay biết. Mẹ cũng đã cho phép Lý vào nằm chung. Và… cái của Lý chói ngay mu dưới hạ bệ của mẹ… Nước của mẹ tự động trào ra. Cũng trong bóng đêm… một lần mẹ lỡ dại cho Lý.
Trong tình dục, khi mình đã lỡ một lần… lần thứ hai tự động cho luôn. . . Hai người, mẹ với Lý đã thông dâm với nhau như thế được ba tháng thì Mẹ có thai.
Đến ba tháng thì bi kịch xảy ra… Cho đến bây giờ. Vì mẹ tất cả. Mẹ đã yêu Lý như mối tình đầu… Đáng lẽ ngay phút đầu chàng đến, mẹ đã cho cha con họ gặp nhau, đằng này, mẹ dấu… đê vẫn được chàng ân ái như xưa.
Thúy An thở hắt ra thật mạnh:
Thế thì lỗi đâu phải một mình anh chàng Lý.
– Vì thế, mẹ mới tự giam mình trong căn phòng suốt gần ba tuần lễ… Mẹ ân hận lắm con Thúy An ơi.
Không biết nghĩ gì, An lặng lẽ bước ra khỏi phòng mẹ để lên chị Thúy Nga. Nàng gõ cửa, Nga ra mở buồn rầu… Thúy An nói:
– Có lẽ vẫn buồn? Em biết chị nhớ hàng Lý mà buồn.
– Có lẽ tự dưng, mình rời khoản chân không, hụt hẫng, chới với buồn chớ em. Chị nhớ đến Lý thì ít, mà nhớ đến những trận làm tình dữ dội của hai đứa thì nhiều. Chị với Lý… mà thôi… chàng là cha chị.
Thúy Nga bỗng khóc thét lên, khóc như ẩn khúc…
– Sao thế chị Thúy Nga? An hỏi.
– Làm sao tìm được giấc ngủ bình yên hả em? Cứ nhắm mắt là chị thấy khúc gân to lớn dữ dội đó bay
– Tưởng gì. Chị muốn khúc gân to hơn của Lý cũng có Trong vòng nữa giờ. . . mà còn dai dẳng gấp hai anh chàng Lý nữa kìa. Muốn không? ? ?
– Ở đâu có ? ? ? Thúy Nga vội vã hỏi.
Thúy An mở cửa phòng, chạy xuống xe, nàng lại nhà John, Mỹ da đen… Người đã từng ân ái với nàng hôm ở Chợ Lớn… Khi về, nàng dắt John lên nhà, đến gõ cửa phòng Thúy Nga. Nàng này mở ra, kinh ngạc khi thấy Mỹ đen:
– Chết. . . em mang chàng Mỹ da đen về làm gì ?
Thúy Nga hỏi.
Thì cho chị chớ để làm gì. Coi xấu xí thế, nhưng cái cu anh chàng hết chê. Như em nói, chàng dai gấp đôi anh chàng Lý.
Thúy Nga nghe thế rất hồ hỡi phấn khởi . . . đưa tay bắt ngay:
– Hân hạnh được biết anh Jchn. Tôi tên là Nga, Thúy Nga… chị của An đây, mời anh ngồi chơi…
Biết mình ngồi đây hơi thừa, nên Thúy An đã tế nhị xin rút lui .
Hình như cô mới vừa chịu tang? John hỏi.
– Vâng, cha Nga vừa qua đời vì tai nạn… Nga trả lời.
Nga buồn và nhớ quá, nên Thúy An đã đưa ông về đây để an ủi
– Không biết tôi an ủi được cô những gì John nói.
Những gì mà tôi không có, và đã mất.
– Những gì cô không có và đã mất? là sao, tôi vẫn không hiểu.
– Rồi ông sẽ hiểu, để tôi lại khóa cánh cửa cho kỹ đã Nàng trở lại với chiếc áo đã được cởi một ít ở phần trên. John nhìn và nuốt nước miếng. Nga táo bạo như thế vì hơn ba tuần rồi, Nga nhớ quay quắt những trận làm tình, và nhớ con cặc của Lý…
– Cho phép tôi cởi áo ra để ngồi nói chuyện cho thân mật nhen, Nga hỏi.
– Vâng nếu cô muốn… Và tôi cũng xin phép cô được cởi áo.
Người ông John nở nang quá há? Chắc hồi nhỏ ông đã từng là một lực sĩ? Thúy Nga hỏi.
– A, hồi còn đi học thì tôi là cầu thủ bóng rổ, John nói nên còn tới bây giờ. Còn cô, chắc trong trường cô cũng là một cầu thú… Trông cô to lớn quá. Thân người này mà… được ân ái thì phải biết?
– Không, tôi giống Cha tôi, người mới chết… ông ta to lớn từ thân hình đến… bửu bối. Nhưng đẹp nhất, phải nói là đôi mắt ngà ngọc.
– Bửu bối lớn? Lớn là bao nhiêu? Tôi chưa nghe người Việt nào có cái đó lớn hơn chúng tôi hết.
Thúy Nga nghe như thế, nôn muốn thấy của John ngay, nhưng nàng không muốn nói. Nàng tự thoát y. Nàng cởi áo ngoài, chỉ còn cái xú cheng. . . Nàng ngồi ẻo lả cho John thấy đôi vú đỏ hồng của nàng. Cho chàng John chịu không nổi mà cuống bên. John cứ nhìn chăm chăm Thúy Nga. Nàng hỏi:
– Ông xa nhà lâu, chắc việc ái ân cũng lâu lâu một lần? Thèm lắm.
– Cũng thèm lắm… Nhưng với người đàn bà nào… to lớn kìa. Chứ còn nhỏ quá… tôi không thích. John nói.
To lớn như cô chẳng hạn.
– Ông chưa nhìn thấy bên trong của tôi làm sao biết được ?
Thúy Nga vẫn tiếp tục thoát y… Nàng tự cởi xú cheng. Để lộ hai cái vú tròn trịa dễ thương, một đôi vú mà trước đây Lý đã hôn nồng mấy trăm bận. Cứ mỗi lần Lý cởi đồ cho nàng ra, việc đầu tiên là Lý hôn da diết cái vú của Thúy Nga, hôn đến nhiều khi Nga phải dục chơi, chàng mới chơi.
– Quả tình tôi đoán không sai. CÔ có đôi vú tuyệt đẹp Đôi vú đó mà hôn thì… thì phải mê, không dứt được.
Thúy Nga cho tay xuống mở lưng quần từ từ. Nàng cho thiếc quần ra khỏi đôi chân. Chỉ còn cái xì líp màu xanh lơ, một màu xanh mỏng, cho thấy bên trong
những chùm lông đen thui…
– CÔ Thúy Nga cũng nhiều lông nhỉ? Nhiều lông thì dâm lắm đấy. Chơi hoài không biết đã. Nhưng gặp tôi thì phải biết Ngưng…
Thúy Nga cởi luôn cái quần xí líp cho John nhìn thấy… Quả nhiên… con cặc chàng bung mạnh, đội hẳn cái quần chàng mặc màu cứt Ngựa.
Thúy Nga cho tôi được cối cái quần luôn nhen? John nói…
Và, không đợi cho Thúy Nga đồng ý, chàng đứng dậy cho cái quần tụt xuống bên dưới. Còn xì líp mỏng manh đã không giữ được chiếc cu thẳng cứng của John, dể cu chàng chĩa ra ngoài hùng hồ… và thèm khát.
Thúy Nga nhìn sửng… Đúng như lời giới thiệu của Thúy An ~Nó to và dài hơn của Lý”. Nàng quỳ xuống xin John:
– Anh muốn thử gái Việt không? Chắc là nhiều lần, nhưng chưa người nào dám bú của anh bằng tư thế này. Nàng quỳ ngay trước mặt chàng Mỹ đen, cầm con cặc to sù sì của chàng cho vào mồm bú ngon lành. Vừa bú, nàng vừa nhớ tới con cặc của Lý. So với chàng John này, chàng không nghĩa lý gì hết… Nàng bú đến nỗi John sướng quá mà la lên:
– Úi úi chưa ai bú cu của tôi sướng dễ sợ đến thếnày… Lưỡi cô thì đã tuyệt diệu, mà còn răng của cô nữa… CÔ làm thế nào như cắn, như xé cu của tôi ra thế? Sướng quá Nga ơi… Bứa nay, tôi phải làm cho cô dện chiều tối… và nếu cần đến cả sáng mai…
Hết hơn một tiếng đồng hồ, Nga bú cặc của John mà không chán. Thì ra trên đời này không phải chàng Lý mới có cặc to và dài dễ sợ đến thế. John đã ra hết một lần trong họng Thúy Nga. Nàng uống hết, không chừa một giọt. Nàng sướng kỳ lạ… lần đầu tiên giao cấu với người Mỹ da đen.
John bế Thúy Nga lên giường, để nàng nằm sóng sượt, dài thòng. Chàng hôn không chừa một khoảnh da của Nga. . . Tới lỗ đít, John cũng thọc lưỡi vào ngoáy.
Giống hệt Lý đã làm cho nàng.
– Chết em Lý ơi… ủa, cha ơi là cha. Chỗ đó dơ dáy lắm mà cha ngoáy vào, không sợ dơ hả cha…
– Hả, cô nói cái gì… cô Thúy Nga, John hỏi.
– à, không, anh làm hay quá, giống hệt người yêu của em… nên em gọi lầm tên chàng đấy thôi…
John không thèm để ý. Chàng cứ miệt mài liếm cái hậu môn của nàng, cho nàng chịu không nổi, phải vọt khí ra… Đúng hai mươi phút sau, Thúy Nga trở mình,
ôm chặt John mà kêu lên:
– Anh ơi, anh ơi. Anh liêm hay quá. Em không nhịn được nữa… nghe em ra nè anh. Đó, đó, đó. Anh có nghe không anh???
Có, John có thấy những tia nước nhờn cua nàng bắn ra, chảy thành vệt trắng đục. Thúy Nga nằm như chết, nằm như hồn đã vào thiên đàng, nàng lẩm nhẩm những gì John nghe không rõ… Chàng lật nàng ngửa ra, liếm luôn lồn cho nàng không thì giờ nghi ngơi. Vì chàng từng nói với Thúy An rằng “Chơi mà nghỉ meat thì chưa phải là người sành chơi” Thúy Nga lại la lên. Phòng của nàng muốn rung rinh, muốn lây đuậng… và tiếng la vượt thoát ra ngoài:
– Anh Lý ơi… em tưởng không thế nào quên anh được Em tưởng là trên đời này chỉ có anh có con cặc to và dài không ai bì kịp… Nhưng sáng nay John đến, cho em thấy những tư tưởng đó không còn đúng nữa. Nếu anh còn sống, anh sẽ chứng kiến cảnh ngoại tình của em với một Mỹ da đen…
John bú, John nhẫn hai mép lồn của Thúy Nga. Nước nàng lại tuôn xối xả. John đã nuốt ực những tia cực sướng của người đẹp tuôn ra… Nàng không còn thấy John da đen nữa. John tiến lên, cho cặc vào lồn nàng. Chiếc cặc đã vào hơi khó khăn, vì to và dài quá.
– Nó… Nó úi… đã vào trong em khó khăn hun cặc của Lý… Sao anh eo con cặc dài thế hả anh??? Trời ơi, tôi đang chơi với Mỹ da đen??? Cặc chàng đang khuấy nát lồn tôi nè trời… Nó vào tận đáy lồn của tôi nè trời . . . Hình như dài hơn con cặc của Lý nữa chàng ơi . . .
John ôm nàng đụ dai dẳng… Thúy Nga ra lần nữa, vị chi là bốn lần… Nhưng John vẫn nắc liên tu, không cần biết nằng ra mấy lần. Cho sướng thỏa mãn thì thôi. Đồng hồ điểm sáu giờ, rồi bảy, và tám. . . Cái đụ vẫn kéo dài lê thê với một Thúy Nga nằm mệt lã ở giường, với chàng John miệt mài vôi những trận đụ xé trời . . .
Nước của Thúy Nga ra ướt nhẹp, mặc kệ. Chơi không ngừng nghi, thế mới làm đàn bà bái phục và phải lạy xin thôi…
Gần chín giờ tối, Thúy Nga đã quỳ gối xuống lạy không ngừng anh chàng “hắc quảy”. Thôi anh ơi Ngưng đi, hai chúng mình xuống phố tìm cái gì ngon ngon ăn đầy bụng cái đã… may ra…
Hai người xuống cầu thang, Thúy an đứng bí mật ở một góc bụm miệng cười thầm… Phải chi chàng Lý thấy cảnh này chàng ghen cho mà chết… John đang ôm người đẹp Thúy Nga, vào xe chạy mất hút.
Vào nhà hàng Mỹ Cảnh, Thúy Nga và John đã làm mọi thực khách ngẩn ngơ. Thúy Nga đẹp quá mà bồ với một da đen. Đã thế mà họ còn luôn luôn âu yếm, tay trong tay, di kề cận nhau. . . Họ kêu những món đắt tiền, những rượu, còn đút cho nhau ăn…
Mọi người đều nhìn đôi nhân tình, John và Thúy Nga, trầm trồ cũng có mà nói xấu cũng có. Nga cứ tỉnh bơ như không. Mọi người không thể hiểu vì sao Nga cặp với John. Nga đang tìm người thứ hai để thế Lý. Nga phải có John để thỏa mãn những tình dục mà suốt ba tuần rồi, nàng nằm phòng không gối chiếc.
Họ dùng bữa thịnh soạn cả hai tiếng đồng hồ… Trong số những thực khách ngớ ngẩn đó, có chàng Anderson, cũng da đen, bạn thân của John, đến vỗ vai hỏi thân mật:
– Chào John… anh có biết, anh và cô nhân tình đẹp này đã làm cho cả hiệu ăn này ngưng dùa. Lý do: vì cô này đẹp quá… Đẹp như Elizabeth Tailor bên Mỹ. Đẹp từ thân người đến cái mặt. Nhất là đôi mắt nhung đen. Một đôi mắt thu hồn, và thôi miên… ớ đâu anh có một nhân tình như thế?
John vội vả giới thiệu:
– Đây là Nga, người yêu tôi. Và đây là Đại Tá Anderson của MACV… Người mà chúng tôi thường gọi đùa là cái chày giả cầu… Đàn bà, ai đã được hân hạnh nằm dưới bụng ông rồi, là không thể nào quên được… Còn hơn anh đến ba bốn mức thượng thừa…
– Hân hạnh được biết ông Anderson. Hôm nào ông đến nhà chơi. Nhà tôi ở số 234 đường Hông Thập Tự… Thúy Nga nói, và trong lòng mừng khấp khởi… vì Anderson có hỗn danh ỉa cái chày giã cầu.
John mời Anderson vài ly rượu, và Anderson giã biệt không quên sẽ đến gặp nàng vào ba ngày tới… John hiểu là Thúy Nga thế nào cũng gặp Anderson ngày gần đây. Khi gặp, Nga sẽ không còn nhớ John là ai nữa… cả Lý nữa cũng chìm vào quên lãng.
Ba ngày sau. . . giữa ìúc Thúy Nga đang ngồi thẩn thơ học bài, và thêu đan, chuông điện thoại reo:
– A lô… cô Thúy Nga đó hả, giọng Anderson. Ba giờ chìm u nay cô rảnh chứ? ? ? ?
– Dạ… rảnh. ông Anderson đó hả? Thúy Nga hỏi.
– Vâng. Cô khỏe không.
– Rất khỏe. Hôm đó thì thật tình tôi không được khỏe… vì… John. Nhưng mấy hôm nay tôi ăn tẩm bồ khá nhiều. . . nên đã hồi lực. . . Với lại nhờ những chai
rượu chát ông gửi tặng, rồi cheese, rồi thịt, và khoai lần Mỹ.:. Cám ơn tấm thịnh tình của ông dã quá tử tế.
– Không có chi. Hôm nay tôi còn gửi tặng cô cái tủ lạnh, một bàn ủi, một quạt máy tối tân… và kèm theo nhiều đồ ăn Mỹ … Ba giờ chiều nay tôi đến thăm cô nhé.
– Vâng, mời ông lại chơi… Thuý Nga bảo.
Ba giờ chiều hôm đó, tuy trời đổ cơn mưa giông xối xả, nhưng Anderson cũng đến. Trước đó, xe nhà binh Mỹ đã chở đến cho nàng xe hàng như lời viên Đại Tá hứa.
Anderson bước vào nhà… lên râu, gõ cửa phòng Thúy Nga:
– Mưa lớn quá, tưởng là Đại Tá đã không đến… mời Đại Tá bước vào trong. Cánh cửa do Thúy Nga đóng khóa thật kỹ. Anderson vẫn nhìn Thúy Nga không chớp… Vì Thúy Nga vẫn đẹp như hôm nào… và lộng lẫy trong chiếc áo ngủ mỏng tanh không đồ lót…
– Tôi muốn mời cô đi ăn, và nhân thể cho nhân viên tôi được biết mặt cô, một nàng tiên giáng thế… tôi rất hãnh diện là bạn của cô.
– Tôi. . . tôi đâu xứng đáng được danh hiệu như ông tặng… Còn biết nhiều người đẹp khác nứa. Chỉ sợ đi với ông họ cười… Thúy Nga bảo. Nàng vừa nói vừa cười tươi như đóa hàm tiếu.
Hai người bước vào Chez Albert. Lại một lần nữa làm mọi thực khách phải ngừng ăh nhìn trân trối Thúy Nga. . . Nàng đẹp thật. . . nhân dáng này chỉ có nữ tài tử mới có… Họ ăn giữa cái nhìn không chán mắt của thực khách chung quanh. ăn xong chàng đưa nàng về MACV… Tất cả nhân viên ở đây đã xầm xì… Họ không tin Thúy Nga là con gái nhà lành, mà giàu có sang trọng là đằng khác. . . Nàng còn rất trẻ . Tiếng Anh như gió. Đại Tá Anaeson lấy làm hãnh diện với cô bạn gái Thúy Nga…
Xong họ đưa nhau vào một khách sạn cũng hạng sang… Những quà tặng đắt tiền, tấm lòng ngưỡng mộ của Anderson đã khiến Thúy Nga rung động… Cọng thêm cái hỗn danh ỉa “Chày giã cầu’ nữa… Nga mê lắm, Nga mong lắm.
– Thế người ta thường gọi ông là… “Chiếc chày giã cầu Điều đó có làm ông buồn không? Thúy Nga hỏi.
– Ban đầu… thì tôi có hơi xấu hổ… Nhưng đến bây giờ quả tình… mình có cây “Chày giã cầu thực, nên quen tai. Mà cô thắc mắc điều đó làm chi vậy? Đại Tá
Anderson hỏi.
– Thắc mắc chứ… Thúy Nga trả lời. Tôi… từ khi được John bảo ông là “Cái chày giã cầu tôi mong được dịp thử ông cho biết thế nào… Tôi tưởng trên cõi đời này chỉ có Lý. Người yêu của tôi mới có một dương vật to lớn và dài nữa… Dện khi thử với eiohn, thì tôi… tôi thấy mình hoàn toàn sai… Và thần tượng Lý đã sập đồ Bây giờ dện ông… Chắc là to khiếp đảm lắm nhỉ???
Đại Tá Anderson không nói năng nửa lời. Chàng cởi áo quần ra. Trời ơi… trời ơi… trước mắt Thúy Nga, cái chày giã cầu đã hiện nguyên hình… nó to, và dài gấp đôi Lý . . . Nàng không chần chờ gì nữa. . . quỳ ngay xuống nâng của ông Anderson mà hôn bằng mũi nồng nàn… Viên Đại Tá nhìn xuống tỏ vẻ hãnh diện.
– Cái chày của tôi… có đáng làm cho người đẹp phải nhọc công thế không? Có làm cho người đẹp kinh ngạc không???
– Có Anderson. Không thế em đâu có nhọc công quỳ xuống đây mà nâng niu, hôn hít nó. Trời ơi, lần đầu tiên trên cõi dời này, em mới thấy một người có dương vật dễ sợ như anh… anh cho phép em bú nó nhen anh. Ôi trông nó dễ thương, nó hấp dẫn quá anh ơi…
Nga cho mồm vào bú, nút, cái con cặc to quá cỡ của Đại Tá Anderson… Nàng say sưa bú mạnh đến độ Anderson phải thốt lên:
– Úi úi, úi từ từ cô Nga ơi… đừng bú mạnh quá… tôi sẽ không chịu được và bắn khi ra bây giờ. úi, trời đất ơi Sao mà nó sướng thế này hả cô Nga??? ước gì cô và tôi gặp nhau trước… Bao nhiêu lương của tôi sẽ về tay cô cất giùm… ôi mê ly quá cô ơi…
Thúy Nga cứ bú cặc Anderson. Nàng làm cho nàng sung sướng chứ không phải là hắn ta. Một củ chùy to tướng, to hơn của Lý nứa. Hình ảnh và kỷ niệm ái ân của anh chàng Lý đã lùi vào dĩ vãng xa mờ. Anderson mới quả là trái cà dái dê mà đêm đêm nàng vẫn thường thủ dâm . . . Nhưng của Anderson nồng ấm . . . và biết co giãn, đàn hồi. Nghĩa là… chàng đã cho con cặc to tướng đó khi lớn khi dài, khi cứng khi mềm mại… Quý hóa quá… Lý ơi, anh không còn trong óc em nữa… em quên chàng như quên chiếc lá trên gióng sông.
– Thôi Thúy Nga ơi… cô ri Từng bú đi. CÔ cho tôi hân hạnh được vào trong cô… cô mới thích… Chớ chỉ như vầy uổng quá.
Đến đó, Nga mới chịu ngừng bú, cởi toát đồ mình ra, đưa một thân hình mỹ miều, dễ thương. Đại Tá Anderson chịu không nồi vồ lấy thân hình nàng mà hôn say đắm. Chàng hôn bàn chân. . . bàn tay. . . và cuối cùng chính Nga lôi chàng lên.. đút con cặc trứ danh vào hôn nàng… Nó vào thật khó khăn. Vì trước đây nàng chưa từng thử qua “Chiếc chày giã cầu của Anderson.
Tương đâu nó sẽ không vào hết bên trong, nhưng nó đã lút hết. Viên Đại tá bắt đầu nắc dữ dội… Tiếng Thúy Nga chỉ còn : – ứ. ứ, ứ. . . Mẹ ơi . . . Cha ơi . . . vầy là đụ hay bị Mỹ đen nó hiếp dâm con? úi, cái chày vồ đâm vô lồn tôi. . . Không còn sướng nữa, mà phải là tuyệt trần, huyền diệu, thần tiên quá đi…
Nghe người đẹp la lên thế, Anderson càng nắc dữ dội hơn . . . Trong vòng có một tiếng, chàng đã làm cho Thúy Nga ra ba cái… ra khiếp đảm, ra xối xả, ra như nước trên nguồn đồ về.
Thúy Nga liệm vào giấc ngủ mê mang. Chàng Anderson tha hồ đụ. Đụ liên tục tơi bời… Đến hơn hai tiếng, dương vật Chàng mới tặng người yêu những tia đại pháo tua tủa, bắn thẳng vào đáy lồn Thúy Nga.