Con Bò, con Dê, con Cừu cái,
Cùng Mãnh-sư quí-ý đại lân-ông.
Xưa kia lập hội buôn chung;
Hẹn rằng lỗ lãi đổ đồng chia nhau.
Dê đánh bẫy được hươu một chú,
Mời cổ-đông đến đủ hội-đồng.
Khi đà khắp mặt đến đông.
Sư rằng:
……. – Bốn đứa chia chung bốn phần.
Nói vừa đoạn liền phân bốn góc,
Rồi nhận ngay lấy góc to cao:
Đứa nào muốn biết lẽ sao?
Bởi vì Sư-tử là tao chứ gì?
Lẽ phải ấy, ai thì dám cãi.
Còn phần nhì, cũng lại nhận luôn,
Rằng là cường-giả chi quyền.
Phần ba nhận nữa, vì khôn nhất đàn.
Đến phần tư thì quan chiếm nốt;
Con nào vơ, ông bóp chết tươi!