Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Chương XXI

Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan

Rồi bỗng nhiên, bây giờ Báu trở nên giàu có. Giàu hơn cả tôi. Tôi mở giùm cho Báu một trương mục ngân hàng, mới sơ sơ gần ba trãm ngàn. Dễ hiểu thôi. Tôi chỉ có một mình Vi là nguồn lợi tức duy nhất. Còn Báu mỗi ngày ít nhất là hai bà, mà bà nào cũng giàu sụ, tiền không biết để đâu cho hết. Có chị còn chơi sang “mua” hẳn Báu hai bà ngày đưa đi Đà Lạt, đi Vũng Tàu. Báu có chiếc xe gắn máy Yamaha, nhưng ít khi dùng tới. Toàn là có người khác mời đi xe hơi. Bà Vi nhờ Báu mà lên như diều gặp gió. Bà càng lên càng nhớ công lao của tôi. Và tôi cũng được hưởng lây ân phúc. Tôi trở nên là người tín cẩn nhất trong nhà. Mọi thứ chìa khóa bà đều giao cho tôi, và hứa sẽ. lo cho Thành được về Sài Gòn.

Báu bây giờ là một thứ Bạch Công Tử. Tay đeo hai ba chiếc nhẫn hột xoàn sáng ngời. Nhưng tù” hôm có Báu ở đây tôi trở thành con sen bận rộn suốt ngày. Bận lo nlớc khách đánh bài. Rước khách chơi bời cho Báu. Rước mấy cu cậu đđực. Làm giường, thay ra, thay khăn. Khách khứa ra vào có vẻ tấp nập hơn xưa Báu không nói ra nhưng trong lòng luôn nhớ ơn tôi Vì không có tôi, bây giờ Báu cũng vẫn chỉ là thàng chăn bò vô danh, chỉ “đi khách” với mấy con mẹ chồng chết, hay mấy bà quá nứng lồn ở cái thôn quê mùa hiu hắt. Đi khách để ăn chè, ăn khoai luộc. Cuộc đời Báu sẽ tẻ nhạt biết chừng nào.

Cho nên đêm nào rãnh rỗi, Báu thường rủ tôi vào phòng để tạ ơn. Thú thật, tôi nể sợ Báu. Đụ Báu là hao phí sức lực. Xong mỗi trận đụ với Báu là tứ chi rã rời mệt mỏl, mà khi lâm trận thì nhất định mình phải trở thành con nô lệ, một món đồ chơi cho Báu, không hơn không kém. Biết thế, nhưng người nào đã được Báu đụ, là không thể nào quên Báu dễ dàng. Cứ muốn trở lại xin gọi Báu là hoàng tử, là thánh thượng.

Trong những người say mê Báu có Bích Trâm, một tài tử điện ảnh và cũng là một ca sĩ nổi tiếng. Cô này khoảng chừng 25, 26 tuổi. Tử khuôn mặt đến thân hình trông rất duyên dáng, đẹp không chê vào đâu được. Dĩ nhiên, vì Bích Trâm là tài tử điện ảnh. Cô ta mê Báu đến độ đưa Báu về nhà giới thiệu với các chị và luôn cả bà mẹ nữa.

Báu kể. Có lần Báu đụ xong hai bà chị, định mặc đồ lấy tiền ra về, thì cửa phòng xịch mở. Bích Trâm dẫn mẹ vào. Mẹ nàng tóc bạc, nhưng tướng tá còn phương phi khỏe mạnh. Báu tưởng là Bích Trâm giới thiệu cho biết mặt mẹ của mình. Không dè Trâm đến nói nhỏ vào tai. Bảo Báu “lo cho bà ” như đã lo cho hai người chị lúc nãy.

Báu chơi rất nhiều đàn bà, nhưng chưa gặp ai tóc bạc, già nhưbà ngoại của Báu. Giới thiệu xong, Trâm để bà cụ đó, bước ra khỏi phòng, đóng cửa. Báu vẫn còn trần truồng. Bà cụ nhìn chàng không chớp mắt. Rồi bà đến ngồi gần bên Báu, để tay lên bắp vế Báu và nói:

– Bác nghe mấy chị của Trâm và cả Trâm nữa, trầm trồ khen ngợi cháu lắm. Chúng nó bảo không có người đàn ông nào trên đời này có thể so sánh với cháu. Bác tò mò. Phần vì 18 năm rồi, kể từ ngày bác trai qua đời, bác chỉ thỉnh thoảng được diễm phúc gần gủi một vài đàn ông, vì nhà giàu sợ mang tiếng. Bác thèm lắm cháu biết không? Cứ vài đêm lại nằm mơ thấy mình đụ hoặc bác trai, hoặc đụ chó, hoặc đụ thằng taxi, thằng cu li nào đó. Lúc thức dậy người cứ mệt lã ra, vì bác bị ra ướt hết tấm trải giường.

Chả là vì lúc đi ngủ không khi nào bác mặt áo quần. Cứ cởi hết ra, đắp chăn, mở máy lạnh. Ngủ như thế sướng hơn. Quen rồi từ bé, lúc còn ở Hà Nội lận. Năm nay bác 57 tuổi. Tưởng là nó đã tắt như ngọn đèn dầu. Nhưng bác vẫn phơi phới, vì ăn sung mặc sướng. Cháu biết có khi đi xem xi nê, thấy tài tử trên kia hôn hít, hay làm tình với nhau, dưới này bác ra ướt hết quần xì líp. Bác dâm như thế, cho nên sinh ra ba chị con gái, chị nào cũng chả thèm lấy chồng. Cứ cặp hết Tây lại đến Tàu, hết Tàu đến Nhật rồi bây giờ thì cặp với Mỹ. Mà Mỹ đen cơ, còn Mỹ trắng thì các chị cũng chê. Chúng bảo là Mỹ trắng cặc có to nhưng cứng không tới nơi, và chơi rất yếu Chỉ được cái món bú lồn. Còn Mỹ đen, Giời ơi! Bác thấy rồi, nó đã to mà lại dài và cứng như đá. Nó chơi dai lắm cháu à.

Bà nói một hơi để làm quen với Báu, và cũng để khiêu dâm Báu cho Báu nứng lên. Vì Báu ngồi bên bác mà con cặc xìu như miếng xúc xích bị hư. Báu thấy bà này thuộc loại chịu chơi nên hỏi đại:

– Vậy chớ cụ, ủa bác, có khi nào thử đụ Mỹ đen chưa?

Bà cười ngất, tự nhiên:

– Giời! Không thử mà bác biết nó dài, to và cứng à? Chúng nó khỏe lắm cháu à. Người nó to gấp hai người mình. Da thịt rắn rỏi. Hình như trời đất bù trừ, ban cho bọn da đen một vũ khí lợi hại như thế để họ có chút hy vọng, và tự tôn mặc cảm mà sống. Cháu thấy thể thao môn nào tụi nó cũng đứng nhất. Bác đã thử không phải một thằng, mà cả dăm mười thằng rồi đó cháu. Công nhận tụi nó khỏe thật, dai sức thật. Nhưng bác quần cho một hồi, rồi thì anh nào cũng ói. Tuy nhiên, theo lời các chị, thì bác được biết cháu là loại con trai không bao giờ mệt, vì con không thèm ra. Có phải không?

– Dạ. – Báu trả lời. – Thưa bác đúng. Tại trời sinh cháu vậy.

Bà cầm cặc Báu mân mê và hỏi tới:

– Thế chả nhẽ từ hồi nào tới giờ cháu chưa ra với ai sao?

– Dạ có. Có ra hai lần. – Báu trả lời.

– Với người yêu phỏng? Chắc là đẹp lắm?

– Dạ không. Với chị của thằng bạn, lớn hơn cháu 15 tuổi.

Bà trố mắt ngạc nhiên vì biết thêm một thành tích dữ dằn nữa của Báu. Nhưng bà vẫn không tin, nên hỏi lại:

– Cháu bảo sao? Cháu đã đụ chị ruột của bạn cháu à?

– Dạ, có sao đâu. ở quê cháu chuyện đó hà rầm à! Như chị Hóa giúp việc cho bà Vi cũng đã ngủ với ông chủ và con trai nuôi của ông. Bà giả vờ ngạc nhiên chứ bà còn lạ gì ba cái chuyện ly kỳ đó. Bộ ở Sài Gòn không có à? Càng giàu sang phú quý, càng ở không, chuyện động cơn càng dễ xảy ra. Nó xảy ra nhưng kín đáo ít ai biết. Làm sao biết được chuyện nơi kín cổng cao tường, mà giai cấp phú quý thường che dấu cho nhau. Họ sợ đổ bể, đời sẽ khinh chung giai cấp giàu sang, trong đó có họ.

Nghe Báu đã ngủ với chị ruột của bạn, bà tò mò:

– Chắc là chị đó có nghệ thuật gì cao cường lắm nên mới làm cháu ra được?

– Dạ không. Cháu ra được với chị đó vì cháu đụ chị lần đầu tiên. Nói là lần đâu nhưng cháu cũng cầm cự được trên nửa tiếng. Còn lần thứ hai cháu ra với chị bởi vì chị cũng giống cháu. Chơi rất lâu. Tụi cháu đụ từ sau bữa cơm tối cho đến nửa đêm. Hai chị em làm đủ kiểu. Đến lúc chị ra, chị có thiết tha xin cháu cùng ra để chị được có bầu. Nên cháu ra.

– Rồi chị ấy có bầu không?

– Có chớ! Tưởng có bầu chị ngưng đụ. Không dè tối nào hai chị em cháu cũng dẫn ra rẫy, đụ trong cái chòi canh bắp. Những lần đó, cháu không ra nữa, mãi cho đến bây giờ…

Nghe như thế, bà bèn cởi áo, tuột quần ra, và nói với Báu:

– Nè. Bác nói cái này cho mình cháu nghe thôi nhé. Đụ với bác, bác trả cho cháu xộp hơn mấy chị. Có thể gấp ba bốn lần. Nhưng bác chỉ xin một điều, là phải ra với bác. Tốn bao nhiêu, cháu muốn cái gì bác cũng chịu. Bác muốn cháu phải ra trong lồn bác. Cháu thấy sao?

Báu suy nghĩ một lúc. Báu không biết phải đòi hỏi cái gì cho tương xứng với một lần ra như thế. Trước đây khi chưa đeo nhẫn hột xoàn, chưa mở trương mục ngân hàng thì Báu chỉ chơi văn nghệ “Ai tới đâu, em tới đó.” Nhưng từ khi đã trở thành. Bạch Công Tử, Báu trở nên chín chắn hơn, thương mại hơn. Chị nào đụ lâu, Báu đòi trả gấp hai, nguyên đêm thì phải là chiếc nhẫn v.v… Nên Báu nói:

– Bác có thể cho cháu một chiếc nhẫn hột xoàn không?

Bà mừng quá. Tưởng cái gì to lớn lắm chứ nhẫn hột xoàn thì dễ dàng quá. Hột xoàn của bà cỡ ba ly trên có cả ô. Bà nói:

– Được cháu. Dễ thôi, nhằm nhò gì.

Báu chấp nhận điều kiện, nên bắt đầu ôm bà già tóc bạc. Tóc bà bạc nhưng da mặt hồng hào láng mướt. Hai vú hơi sệ nhưng vẫn còn cứng. Lông lồn bà rõ nhiều, và cũng bạc như tóc. Báu đè bà già ra bú vú, hai ngón tay Báu cho xuống móc lồn. Nước lồn bà nhiều quá khiến hai ngón tay Báu ra vào lỏng le. Báu sẽ ra cho bà nhưng phải đợi cho bà ra lần thứ ba hoặc thứ rư. Báu cho một ngón tay vào nữa. Chật hơn rồi Báu vừa móc vừa đụ vưa bú vú. Hai bắp đùi của bà kẹp chặt lại và mông đít bắt đầu nẩy nẩy.

Tay bà vẫn vuốt ve, tưng tiu con cặc củạ Báu. Báu vừa đụ vừa xoay bàn tay qua lại, để ba ngón tay xoáy, khoan liên tục trong lồn bà. Bà rên:

– Giời ơi! Anh ơi! Báu ơi! Anh đang khoan lồn em đó hả? Ai dạy cho anh kiểu này vậy? Giời ơi là Giời. Cặc người ta không thể làm được như vậy đâu anh Báu ơi? Sướng ngất người. Ôi đê mê quá. Không thể nào tả nổi. Lần đầu tiên lồn em sướng rân như thế. Giời ơi? Anh vừa nút đầu vú, vừa khoan lồn em, chịu thế đéo nào nổi hả anh? Hay hơn con cặc Mỹ đen nữa Báu ơi!

Bà già sướng quá gọi Báu bằng anh. Thì ra người đàn nào khi ngất ngây cũng gọi nhân tình bằng anh, dù đó là thằng ở hay thằng cu li. Báu chỉ đáng tuổi cháu ngoại của bà mà thôi. Đây cũng là lần đầu tiên bà đụ một nhóc con. Kỹ thuật của Báu là khoan lồn. Chiến thuật của Báu là cứ thế khoan tới, cho đến khi nào đối phương vào chân tường, quỵ gối mới thôi. Bú một vú, tay kia bóp một vú. Nghĩa là bà già đang hưởng đến ba cảm giác cùng một lúc. Bà tha hồ la và hoàn toàn không biết ngoài cửa, ba chị em Bích Trâm đang xem lén.

Bàn tay Báu ướt như vừa nhúng vào thau nước cháo. Mớ lông lồn bạc thếch của bà cũng chẹp nhẹp cả nước lồn. Bà co hai chân, ểnh cál mông khỏi mặt giường độ một tấc. Mặt mày đỏ như gấc, miệng ú ớ không thành lời và bà ra với một trận vô cùng khoái lạc Bà ngắt bắp vế Báu, bóp mạnh con cặc Báu, rồi đưa miệng lại táp con cặc mà ăn, nhai ngấu nghiến như ăn lọn chả lụa.

Báu nằm ngửa ra. Chàng nhìn xuống thấy một đầu tóc bạc trắng, đang ngồm ngoàm nhai con cặc của mình. Đây là lần đầu, Báu đụ một bà già quá lứa như thế. Báu nghĩ đến chiếc nhẫn hột xoàn mà phải gồng lên, cương lên cho bà già khoái. Báu bế cả cái mông bà lên để trên mặt chàng. Hai người nằm ngược đầu bú nhau. Báu xuất chiêu thứ hai.

Lại cũng gồng cứng cái lưỡi, dũa cái mồng đốc cho bà già. Khoái quá, bà vừa bú cặc vừa ú ớ, quằn quại nhắp cái mông trên mặt Báu nghe bẹp bẹp. Một ngón tay Báu cho vào lỗ đít Bà để thụt, để đụ. Bà lại hưởng ba cảm giác bú cặc, bú lồn, thụt lỗ đít. Ba cảm giác ồ ạt dồn bà lên mây xanh và thình lình bà nhả cặc ra, rống lên một tiếng thật lđn, rồi la:

– Em lại ra này. Giời ơi, tiên sư bố anh! Anh đổ hết bàn thờ ông bà nhà em ra đường đi. Em đéo thờ ai, chỉ thờ cặc anh thôi! Báu ơi! Em, em còn ra đó. Anh nuốt cho hết nước lồn em nhé. Đấy, đấy, đấy. Ối! Con chết thôi. Con đâu có ngờ một thằng nhóc mà nó bú hay đến như thế. Rõ ràng nó tài tình hơn Mỹ đen các chị ơi! ! ! Báu ơi! Cho em nghĩ một tí đi anh. Em ra nhiều quá. Hết mẹ nó nước lồn rồi còn đâu…

Báu không cho bà già nghĩ. áp dụng chiêu thức luân phóng. Báu lật bà nằm ngửa ra. Lấy gối kê đít cho cái lồn bà chổng lên. Báu banh cái háng ra, cho lưỡi vào quét sạch hết nước lồn. Rồi Báu nhổ ba sợi tóc gấp đôi lại. Dùng ngón trỏ và ngón cái, Báu banh lồi cái hột le ra và Báu cho mấy sợi tóc vào đó mà vê. Mới đầu bà còn nằm yên. Khoảng năm phút sau cái đít bà giựt ngược lên liên hồi, bụng thì thoi thóp hai đầu gối như bị ai tra điện. Bà hỏi:

– Lại cái trò gì đấy nữa hả anh? Em mới ra hai cái, anh không thương mà tha cho em một ty hay sao? úi, úi. Giời ơi! Giời đất hai bên thánh thần. Nó tra điện con. ối Glời, giật quá, tê cáihạt le quá. Anh ơi! Anh lại muốn giết em phỏng? Ối, kiến cắn. Ối, ong đốt!!!

Mặc kệ cho bà la, nói bậy thả giàn. Bà xé toạt tấm vải giường nghe đánh “tẹt.” Bà xé luôn cái bao gối. Bà xô cây đèn ngủ rớt xuống sàn nhà bể nát.

Bà vò đầu tóc bạc phủ hết cái mặt trông nhưcon mẹ điên. Báu nói:

– Chừng nào bác muốn đụ thì bảo cháu nhen.

– Còn chừng nào nữa. Ngay bây giờ đi. Leo lên đụ em ngay đi nào. Anh đụ chúng nó hay ho thế nào thì đụ em như thế đấy, nhé anh. ối. Anh đang đút cặc vào đấy hả. ối, sao nó chật quá, nó sát quá. Cặc anh to quá Báu ơi! Đấy, nó đang bò vào. Giời ơi sướng quá. Sướng quá !

Hai tay bà đè mông đít Báu. Mông bà hẩy lên. Bà hưởng hết những cái nắc tàn bạo và nghệ thuật của Báu. Cũng thế, Báu không nắc kiểu thường. Báu dùng hai tay đưa con cặc đâm lên phía chóp miệng lồn, dưới hột le. Mồng đốc bà sướng êm ả, sướng dã man. Bà chỉ còn biết ngậm miệng, lắc lư cái đầu mà thưởng thức. Vành cặc của Báu cọ sát mồng đốc và âm đạo làm nước lồn bà túa ra ướt nhẹp. Bà lại la:

– Ối! Dặn anh chơi lâu mà em có giữ được lâu đâu. Nó lại… Báu ơi! Nó lại… nó lại… Giời. Giời ơi là Giời. Em ra nữa nè. Báu ra với em đi. Chiếc nhẫn hột xoàn đang đợi Báu đấy. Ra với em thật nhiều nhé ối.

– Cháu ra đây nè. Cháu bắn vô tử cung bác đây nè. Đó. Sướng, sướng quá. Lâu lắm, bữa nay mới ra đó !

Bà nắc lên kinh hồn, liên tực. Hình như bà muốn vét cho hết nước khí ở hai hòn dái của Báu. Hai người lồng lộn, la hét, và rồi… im lặng, thanh vắng, một lúc thật lâu Cả khí của Báu lẫn nước lồn của bà làm ướt đẫm tấm ra trải giường một khoảng. Báu đã vận dụng trí tưởng tượng của mình để nghĩ đến Dung, bà chị ruột thằng bạn Báu, mới ra được với bà nhiều như thế.

Điều này tôi không thể giải thích được.. Sao cứ phải nghĩ đến người tình của mình thì mới hạnh phúc, thì mới khoái lạc. Báu thú thật, nhiều lúc đụ toi mà Báu lại nghĩ là đang đụ với Dung. Còn tôi thì nghĩ đến Thành.

Bà nghỉ một iát, rồi đến mở tủ két lấy một chiếc nhẫn hột xoàn tặng Báu. Bà hôn Báu thật lâụ. Rồi bà điều đình với Báu là mỗi tuần sẽ cho tài xế đón Báu đến hầu hạ bà một lần.

Từ khi có Báu trong nhà này, tôi lại có thêm một ngườỉ đàn ông nữa để làm tình, ngoài Vi, Lâm và Dũng. Sự thỏa mãn của tôi tạm đủ.

Một hôm tôi đang ngồi ủi quần áo ở nhà ngang, Phấn tiến đến ôm cổ tôi và thân mật nói chuyện. Thì cũng ba cái chuyện đụ đéo tùm lum trong nhà như khoe Phấn đã thử qua Báu, thử thằng Jacque bồ của bà Vi v.v… Và bây giờ thì Phấn muốn đụ anh Lâm tài xế. Tôi biết là Phấn đã đụ Hợp, còn Lâm thì chưa. Nhưng Phấn bảo vì nghe Hồng khoe ông Lâm cũng là bậc “xích mi lão tổ” nên Phấn muốn thử qua một lần. Tôi bảo:

– Chuyện đó đâu có gì khó. Em cứ lựa lúc nào thuận tiện.cho ảnh vô đại phòng của em, khêu gợi, tỏ ý thì dễ thôi.

Phấn phụng phịu:

– Nhưng biết Lâm có bằng lòng không? Có mấy lần đi tắm hồ bơi ở Catinat, em vờ bảo Lâm tập bơi cho em. Em ôm sát anh, cạ vú, cạ lồn ngay con cặc của anh mà sao anh chẳng có phản ứng gl hết. Hay là anh chỉ yêu có một mình con Hồng thôi?

– Em lầm rồi Phấn ạ. – Tôi bảo. – Chị biết và hiểu Lâm nhiều hơn em. Em xem, suốt ba tháng đầu tiên khi chị bắt đầu giúp việc nhà này, sáng nào Lâm cũng đi ngang phòng khách. Nếu gặp chị thl anh rút tiền cho, mà không hề có cử chỉ gì đưa tình hay dê chị. Nói thực, chị thèm đụ không thể nào tả nổi. Chị chỉ mong anh nắm tay chị thôi, là chị sẽ liều lỉnh ôm ngay anh để hôn, để cho anh đụ. Nhưng Lâm vẫn lạnh lùng, vẫn tiếp tục cho tiền cho quà, ngày càng nhiều hơn. Không đêm nào trước khi ngủ mà chị không nghĩ đến Lâm. Và chị yêu Lâm lúc nào không biết. Chị sẵn sàng tất cả, chỉ chờ Lâm bật đèn xanh, rồ ga là chị dang rộng hai tay đón Lâm như đón một thiên thần.

Cho đến tháng thứ tư, lúc chị đang say ngủ, Lâm mò đến. Chị như cơn hạn hán, khô cằn. Chị như đất nứt, bốc hơi. Lâm như vòi nước khỏe, mát. Đêm đó, không phải chị đụ Lâm, mà uống Lâm, nuốt Lâm, luôn cả những giọt mồ hôi trên lưng Lâm, trên trán Lâm. Vì như chị đã nói, chị thèm ân ái. Mà Lâm mang khúc thịt ngon qua lại, vờn trước miệng con cọp đói, rồi đi. Nước miếng chị nhỏ hàng giờ. Mất chị mỏi mòn rình rập. Chắng lẽ chị xông đại đến nắm cặc Lâm, dắt Lâm vào chỗ kín đáo mà quỳ xuống xin Lâm hãy đụ giùm. Hãy làm ơn banh háng chị ra, nhét đại con cặc vào đó. Không cần làm gì hơn. Phần còn lại chị lo. Chị sẽ lấp đầy lỗ trống. Chị sẽ tưới đất nẻ. Chị sẽ làm ướt ngập hạn hán. Miễn sao chị được thoả mãn cơn dục vọng là thỏa thê, là sung sướng, tê tái đê mê. Cho nên sau đêm vụng trộm ân ái đó, Lâm và chị trở thành tương đắc. Nhìn ánh mắt Lâm, chị biết anh muốn gì. Nhìn môi chị cười kín đáo, Lâm cũng biết phải làm sao cho chị vui.

Sau này khi đã là nhân tình của nhau, chị mới biết rõ cái nghệ thuật của Lâm là làm cho chị mong chờ, suy nghĩ. Đó là cả một chiến thuật đưa địch vào trận mạc, bắt địch phải đánh theo lối mình muốn. Cho đến bây giờ, gần cả năm ân ái bên nhau, dù kín đáo không lúc nào chị ngừng suy nghĩ về Lâm.

Lâm đã bú lồn chị, đã mặc áo quần cho chị. Chị muốn Lâm bú và liếm đít chị nữa. Nhưng Lâm có cái gì khó diễn tả lắm. Lâm bắt chị khi gần anh là như phải đứng dưới trướng, phải phục tùng, phải nô lệ Tóm lại Lâm là một người đàn ông lý tưởng. Lâm không suồng sả, vồ vập. Dù muốn lắm, Lâm vẫn im lặng, tỉnh bơ, bắt đối phương phải đối thoại, phải hành động trước. Nghĩa là ta phải dấn thân. Mà không muốn cũng không được.

Không có người đàn bà nào quá cứng rắn trên cỏi đời này đâu. Lâm nói thế. Đàn bà nào cũng giống nhau khi họ nằm xuống. Cái khó là làm sao chọ họ bằng lòng nằm xuống. Phần còn lại là diệt gọn để hốt đồn. Cho nên chị nói em đã lầm là vậy.

Bình luận