Ngày hai mươi tám Tết năm đó, sau khi đã được ông bà Vi cho phép về quê thăm nhà mười ngày, tôi giữ lời hứa cho Hồng cùng theo. Ông Vi cho hai chị em tôi được phép lái chiếc Toyota màu trắng. Với tôi, đây là ngày “vinh quy bái tổ” nên tôi diện thật đẹp để về quê cho nở mặt nở mày. Tôi vô cùng hãnh diện khi chiếc xe tôi lái chạy chậm chậm trên hương lộ và được nhiều dân làng đứng lại chiêm ngưỡng. Mỗi cây cầu mỗi bụi cây, mỗi quán nhỏ bên đường đều gợi cho tôi những kỷ niệm xa xăm khi tôi còn hằng ngày gánh giá ra chợ bán, hay những buổi tối tôi cùng Thành đi chơi dưới trăng.
Hồng tru tít hỏi tôi đủ chuyện khi nhìn cảnh đẹp ở đồng quê. Đến quán dì Năm, tôi ngừng xe lại. Hai chị em tôi bước xuống. Đám đàn ông con trai đang huyên náo bỗng im bặt. Tất cả quay ra nhìn. Tôi trong chiếc áo dài trắng bông xanh. Hồng trong áo đầm màu hoa cà. Chúng tôi nổi bật, sang trọng giữa những người dân quê nghèo khó. Không còn ai nhận ra tôi nữa. Dì Năm lễ phép chào tôi nhưchào một bà nhà giàu. Tôi đến ôm dì và tự giới thiệu mình là con Hóa chăn bò năm xưa. Dì nhìn tôi không chớp mắt. Tóc tôi dài quá vai. Nước da tôi trắng hồng. Thân người đầy đặn vì được ăn uống sung sướng. Một ít phấn son trên mặt làm tôi chầng còn tí gì giống với ngày xưa. Nhưng chính chiếc áo dài bông xanh đã làm tôi tha thướt, đài các như một tiểu thơ.
Tôi đảo một vòng mất nhìn bọn đàn ông trong quán. Những tay này, khi trước, có khi nào chịu khó liếc tôi chớ đừng nói nhìn. Vậy mà bây giờ, họ đứng chết trân, bất động, dán sát cặp mắt trên nhan sắc hấp dẫn của hai chị em tôi. Tôi phớt lờ, tỉnh bơ, xin dì Năm chặt cho một trái dừa xiêm. Tôi kiêu kỳ, khinh khỉnh chừng nào, thìbọn con trai im lặng chừng nấy.
Chẳng ai dám ngờ tôi lên Sài Gòn ở đợ để có được một nhan sắc huy hoàng nhưhôm nay. Rời quán dì Năm, tôi đưa Hồng xem một vài “thắng cảnh” của làng tôi. Khi đến con suối, nơi tôi và ông chủ đụ nhau lần đầu, tôi ngừng xe lại. Nước suối vẫn trong mát. Những viên đá cuội vẫn trắng ngần dưới khe.
Những cành cây lòa xòa vươn ra tỏa bóng mát. Những chùm hoa màu ưm nhạt, mọc sát ở bờ nước lung lay như chào đón tôi trở về. Tôi nghe tiếng chim quen thuộc Tôi nhắm mắt hít những làn không khí mát rượi để nhớ lại những ngày đã qua.
Và tôi kể, tôi diễn tả từng chi tiết buổi trưa ông chủ và tôi trần truồng ôm nhau dưới suối. Tôi không bỏ sót một chi tiết nào giống hệt như khi Hồng kể cho tôi nghe chuyện của Hồng và anh tài xế trong rừng Định Quán một đêm mưa. Hồng chăm chú nghe, mắt riu ríu, gò má ửng hồng. Cái giường dã chiến dưới gốc mù u đã không còn nữa, nhưng những khúc cây vẫn còn nằm vương vãi đó đây. Có lẽ nó đã bị hủy khi tôi bỏ lên Sài Gòn.
Xong tôi chở Hồng về nhà. Tôi ngạc nhiên khi thấy Cô Út bạn cùng xóm, đang ngồi trên sân sàng thóc Cô khoảng hai mươi lãm tuổi, có chồng bị tử trận. Cô ngừng sàng thóc chạy nhanh ra ôm tôi mừng mừng tủi tủi. Cô cho biết đã dẫn thằng con hai tuổi về đây ở với ông chủ cũ của tôi.
Hai chị em tôi tắm nla xong, tôi dẫn Hồng ra chợ mua thêm thức ăn để tôi đó làm bữa cơm thịnh soạn mời ông chủ của tôi. Cái gì ở đây đối với Hồng cũng xa lạ. Hồng huyên thiên hỏi đủ điều đủ chuyện. Buổi chiều, trời gần tắt nắng, ông chủ tôi từ rẫy dẫn bò về Tôi dẫn Hồng chạy ra chào ông. Chủ tôi nhìn tôi chết lặng vài giây. Ông không nói nhưng tôi hiểu ông đang chiêm ngưỡng sắc đẹp hoàn toàn đổi khác ở tôi Hồng nhìn ông. Hồng quan sát một người đàn ông nhà quê to lớn, vạm vỡ, đen đúa. Hồng nhớ tới câu chuyện tôi kể cho Hồng nghe trưa này bên giòng suối Buổi cơm tối hôm đó thật vui.
Cơm nước xong, ông chủ nấm tay dẫn tôi ra sau vườn, kể rõ lý do cho Cô Út ở trọ nhà này. Cuối cùng ông thú nhận một điều mà tôi đã đoán được khi gặp Cô Út ngồi sàng thóc ngoài sân trưa nay. Đó là hai người đã sống chung nhưvợ chồng cả năm nay. Cũng được thôi. Tại sao tôi với Thành có thể ân ái công khai ở đây mà ông và Cô Út không được hưởng cái thú vui đó khi ông không vợ, Cô Út không chồng. Tôi đem chuyện đó nói cho Hồng nghe và tối hôm đó hai chị em tôi không ngủ, rình ở bồ lúa xem ông và Cô Út làm gì đêm đó.
Cô Út đang lom khom đặt thàng con đã ngủ vào trong nôi. Khi cô đang loay hoay bỏ mùng cho nó thì chủ tôi đi tới ôm cô từ đàng sau. Ông choàng hai tay bóp đôi vú Cô Út, hôn ở gáy Cô Út. Cô mắng yêu ông:
– Anh này, có tụi nhỏ nó về đó. Tụi nó thấy kỳ lắm.
Chủ tôi vẫn hôn cô và âu yếm nói:
– Anh có nói với nó rồi, không sao đâu. Với lại hồi trước anh cũng đụ nó rồi chớ bộ.
Cô Út sững sờ, quay lại:
– Sao? Anh đụ con Hóa rồi hả?
– Ối chuyện lâu rồi, nhắc lại làm chi.
Cô Út hình như vừa ghen, vừa trách móc:
– Anh thiệt, già không bỏ, nhỏ không tha. Biết vậy tôi đâu có ở đây với anh làm chi.
Chủ tôi vẫn cúi sát mặt vào lọn tóc Cô Út, tay ông luồn vào lưng quần cô, sờ lồn, và đít ông nắc khơi khơi vào đít cô để khích dâm. Cô quay phắt lại nhìn ông:
– Anh nói thiệt hả? Anh có đụ con Hóa rồi hả?
Chủ tôi ôm sát cô vào lòng, nâng mặt cô lên hôn:
– Thôi cưng, anh nói chuyện đó xưa rồi. Cả hơn năm nay chớ bộ mới đây sao mà ghen. Mà cũng tại nó chớ bộ.
Cô Út hỏi dồn:
– Tại nó. Mà sao lại tại nó? Nó còn nhỏ biết cái gì?
Tôi với Hồng bụm miệng cười. Cười vì ý nghĩ thơ ngây của cô. Chúng tôi khoái nhìn chủ tôi to con, vạm vỡ, ôm thân hình nẩy lửa của cô gái một con. Chủ tôi thọc một tay vào lưng quần cô, bóp đít cô. Cô dẫy nẫy bắt chủ tôi phải khai thật:
– Khoan đã. Anh phải nói thật. Bằng không đêm nay tôi ngủ riêng, không cho anh sờ mó gì nữa hết.
Chủ tôi lại nâng mặt cô lên, hôn và nói:
– Mèn ơi! Khổ quá. Cái miệng tôi ăn mắm ăn muối. Khi không khai làm chi cho khổ nhưvầy hổng biết. ừa thì… hồi nẳm á, anh với nó nằm trốn đạn pháo kích dưới hầm… rồi nửa đêm đó… nó mò cặc anh. Anh cũng mò lồn nó. Rồi sáng hôm sau hai chủ tớ vô rẫy đi làm. Buổi trưa anh xuống tắm suối. Nó cởi truồng lội xuống ôm anh. Nó lặn xuống nước bú cặc anh rồi ôm đụ anh. Chớ anh có… đụ nó đâu.
Hồng bóp mạnh tay tôi. Hình như Hồng thích chí vì lối diễn tả quê mùa của chủ tôi. Cô Út vẫn ngoe nguẩy:
– Tôi hỏng tin đâu. Nó còn nhỏ, biết cái gì mà đụ.
Anh phải nói thật. Sáng mai tôi hỏi nó à.
– Thì em cứ hỏi đi. Anh thề cái gì cũng được cho em tin.
Cô Út đưa tay ngắt mặt ông một cái:
– Cái đồ lẻo mép. Dê chúa. Rồi anh với nó đụ như vậy bao lâu?
Chủ tôi lừ đừ, trả lời cho qua chuyện:
– Thì gần như ngày nào cũng có. Cho đến hồi nó bắt đầu đụ thằng Thành. Đồ thằng quỷ ăn cơm hớt. Của anh đang hưởng, ở đâu nó nhảy vô phỏng tay trên. Rồi con nhỏ lơ là anh. Lâu lâu mới cho anh một lần. Anh thèm gần chết mà chẳng dám xin nó. Em coi sức anh nhưvầy mà tháng đụ có vài lần chịu sao nổi.
Nghe chủ tôi nói tôi đụ Thành, Cô Út càng ngạc nhiên hơn. Cô Út nhìn thắng chủ tôi hạnh học:
– Nè nghe, vừa vừa thôi nhen. Thằng Thành miệng còn hôi sữa làm gì đã biết đụ mà nó lấy con Hóa.
Chủ tôi cười khoái chí:
– Vậy là em lầm rồi út à. Hồi đầu anh cũng tưởng vậy. Nhưng có một buổi sáng, anh nghe hai đứa tụi nó la rần trời đất trong phòng con Hóa. Anh mới rón rén vạch phên ra rình coi. Mèn đất thánh thần ơi. Con cặc của nó đâu có thua gì con cặc của anh. Nó bú, nó đụ con Hóà cả tiếng đồng hồ. Con Hóa ra hai a lần, la iàng thấu trời luôn. Thằng nhỏ dai sức như anh vậy đó.
Tới đây, Cô Út hơi lờ đờ đôi mẩt. Cô thật sự bị hích dâm vì câu chuyện vừa rồi. Cô ôm sát chủ tôi, ghì đầu ông xuống mà hôn đắm đuối:
– Thiệt hả anh? Hai đứa nó đụ nhau hả? Thằng Thành…
Cô muốn nói gì đó nữa nhưng lại thôi, đưa tay cầm cặc chủ tôi. Cô tuột quần ông xuống, bóp nắm con cặc chủ tôi và bắt ông kể cảnh Thành đụ tôi:
– Anh đừng bày đặt nhen. Làm gì thằng Thành biết đụ sành sỏi vậy. Anh nói nó biết bú lồn nữa hả?
– Nói láo em à ! Thiệt tình, tới anh mà cũng không ngờ nữa mà. Có khi hai đứa nó nằm lộn đầu bú nhau cả tiếng. Nhất là buổi tối. Nằm một mình bên này mà cứ nghe hai đứa nó la trời suốt đêm, có khi anh chắng ngủ được chút nào. Sáng ra ngầy ngật gần chết. Anh không la nó được, l’ởi anh cũng có đàng hoàng gì đâu.
Cô Út đẩy chủ tôi lại giường. Cô tự động cởi áo quần ra, phô trương một thân hình cân đối nẩy lửa của cô gái một con. Cô bị kích thích chuyện Thành đụ tôi vừa ghen ông chủ tôi đụ tôi, cô bắt ông bú:
– Thằng chó đẻ, bú tao đi. Bú tao cho giống thằng Thành bú con Hóa. Đó mày liếm cho hay nhen, cho tao ra ba bốn lần giống con Hóa vậy nhen. Ôi, anh ơi, đó cắn hột le của em đi. Đó, cắn hai mép lồn em đi. Sướng lắm anh ơi! Bửa nào thằng Thành về, anh cho em đụ nó một bữa nhen anh. Anh ơi! Con Hóa có ngồi lên mặt thằng Thành như vầy không? Ối, đưa lưỡi vô lỗ lồn em đi. Em cà lồn lên mặt anh nhen. Nè…
Hai tay cô tự bóp vú, cô ngước hẳn mặt lên mái nhà Mắt nhắm, miệng chu hai môi la gào, nói bậy. Cô nắc, cô cà lồn lên mặt chủ tôi. Tôi với Hồng đờ đẩn cả người. Tôi thấy Hồng cho tay vô quần. Hồng dựa sát vào người tôi thở mạnh. Tôi cho tay qua bóp nhẹ vú Hồng. Trong kia, Cô Út đang la gào dã man:
– Ối Thành ơi! Bú cô cho hay đi. Con bú cô như bú Hóa vậy Thành ơi! Để cô bú cặt con nhen.
Rồi cô xoay đầu xuống, cầm cặc chủ tôi lên hôn bằng mũi. Cô đánh luỡi quanh vành quy đầu. Cô chà cặc ông chủ tôi lên mắt cô, trán cô, má cô. Rồi cô ngoạm vào, nhả ra nhưmèo giỡn chuột. Cô ngậm dái chủ tôi, xong đưa hết con cặc dài vào tận đốc họng. Chủ tôi rên dữdội. Tiếng rên giống hệt những lúc ông đụ tôi dưới suối nơi gốc mù u. Cả năm nay,bây giờ tôi mới thấy lại cặc ông. Bất giác Hồng cho tay vào quần tôi, sờ lồn tôi. Ngón tay Hồng chà nhè nhẹ vào mồng đốc của tôi. Tôi dang hai bắp vế ra. Hồng đưa hai ngón tay vào thụt trong khi nước lồn tôi ứa ra chan chứa. Tôi cũng thế. Tôi đưa tay vào lồn Hồng. Hồng làm thế nào, tôi làm thế ấy. Vừa xem ông chủ đụ Cô Út vừa sờ lồn nhau, tôi sướng tê tái Hồng ghì đầu tôi xuống bất tôi hôn môi. Lần đầu tiên, tôi không còn kiểm soát được gì nữa cả. Hơi thở thơm phức từchiếc miệng xinh xắn của Hồng tỏa ra. Cảm giác khoái lạc cực điểm của cảnh đụ trong kia, làm tôi hôn môi Hồng, nút luỡi Hồng như nút luỡi một tình nhân.
Cô Út bú thật lâu trong khi chủ tôi gào thét:
– Hóa ơi. Con đẹp lắm Hóa ơi! Lên đụ ông đi. Mau đi!
Cô Út ngồi choàng lên. Tay cô cầm cặc chủ tôi nhét vàọ miệng lồn. Cô ngồi sát xuống. Cặc ông vào hết, gọn trơn. Rồi cô nắc:
– Ối Thành ơi! Cô đụ con nè. Hai cô cháu mình đụ nhau vầy hoài nhen con. Lấy cô luôn đi. Ôi, đâu có gì sướng bằng đụ nè trời. Cho con hưởng nhen. Hai cô cháu mình đụ sáng đêm nay nhen Thành. Khoan ra đã. Cho cô ra trước vài ba lần rồi hãy ra nhen…
Ông chủ tôi nhắm mắt tưởng tượng đang đụ tôi nên ông không ngớt kêu tên tôi. Cô Út thì đang nghĩ là đụ Thành. Cô cũng gào tên Thành. Còn Hồng và tôi đụ bằng tay. Có lúc tôi muốn rủ Hồng nhảy ra, dành cặc chủ tôi mà bú cho sướng cái miệng, vì thèm quá. Đụ là phải có dương có âm. Cả tôi và Hồng mắtbị mở, thần trí lung lạc vì cảnh chủ tôi đang lật Cô Út nằm xuống. Ông leo lên, đút cặc vô nắc tàn bạo. Cô la lên:
– Ối anh ơi! Hay quá anh ơi! Đụ mẹ mày, bóp vú tao nữa đi. Bóp cho chảy sữa ra đi. Ôi! Chết em anh ơit Cặc anh dài quá, nó vô tuốt trong tử cung của em rồi anh ơi!
Hồng buông môi tôi ra, nói nhỏ bên tai tôi:
– Chị Hóa ơi! Em ra nhen.
Tôi gật đầu. Hồng kẹp hai cái háng lại thật chặt, nẩy đít lên. Hai ngón tay tôi bị siết mạnh gilra hai mép lồn và một chất nước âm ấm tuông ra làm ướt nhẹt bàn tay tôi. Ngoài kia Cô Út la thất thanh:
– Thành ơi! Nắc mạnh giùm cô cho cô ra trước một lần đi con. Đó, chết cô rồi Thành ơi? Nắc nữa đi!!!
Chủ tôi ôm hai bắp đùi Cô Út. Ông quỳ thẳng lên. ít ông nắc tàn bạo và dữ dội vào lồn Cô Út. Ông nắc như cái máy. Cô Út ngước hẳn cổ lên. Hai tay óp mạnh đôi vú. Sướng quá, cô không còn nói được gì nữa. Chỉ há hốc mồm mà la. La thật lớn.
Tôi nhét tay Hồng vào sâu tận trong lồn tôi. Tôi cũng hẩy, cũng nắc. Mắt tôi không rời cảnh đụ hung hãn ngoài kia. Cô Út rướn mình lên. Đít cô cao khỏi mặt giường một tấc. Hai chân cô tréo qua lưng chủ tôi:
– Ối Thành ơi! Thành ơi! Cô, cô, cô ra nè. Nghe nè. Đó, Thành ơi? Chết em Thành ơi? Em ra nhiều quá…
Chủ tôi ấn sát con cặc vào lồn cô. Xong ông đợi cho cô ra hết, mới rút cặc ra. Ông tụt xuống banh rộng háng cô ra, và liếm sạch nước lồn. Cô thều thào mệt mỏi:
– Thành liếm lồn cô đó hả? ờ, liếm cho thật sạch nhen con. Liếm đi, bú đí, cho cô ra lần nữa nhen Thành.
Một cảm giác lạ kỳ lần đầu tiên đến với tôi. Đó là tôi ghen với Cô Út khi nghe cô cứ mãi gọi tên Thành. Chủ tôi vạch lồn cô ra. Ông liếm lên liếm xuống. Hai bắp chân cô rung lên như hoa tnlớc gió.
Tay cô xe xe hai đầu vú. Cô càng gọi tên Thành, tôi càng ghen. Và càng ghen, máu dâm tôi càng sôi sục. Tôi bắt Hồng xục mạnh vào lồn tôi cho tôi đã cơn dâm.
Nhìn chủ tôi bú lồn mà trí tôi cứ tưởng là Thành. Cái thú đau thương đang hành hạ thân xác tôi. Tôi nhớ những đêm trăng đụ Thành ngoài đồng trống. Những buổi sáng Thành bú tôi đê mê. Những buổi chiều tôi đang ngồi xắt rau lang, Thành ôm tôi từ phía sau, rồi bóp vú, sờ lồn tôi. Tôi nhớ quá. Thành ơi! Tết này Thành có về đây không? Em muốn có Thành ngay bây giờ. Em bắt Thành lên đụ em cho em chết dưới bụng Thành cũng được. Chồng ơi? Còn đâu những ngày đụ thâm trầm năm xưa?
Ngoài kia Cô Út lại gào lớn tên Thành. Không được. Thành là chồng của tôi. Là riêng của tôi. Cặc Thành không thể đụ ai ngoài tôi. Thành đã để cặc nằm yên như thế trong lồn tôi hằng nữa giờ để. Hôn môi tôi, để ngắm nhìn mặt tôi nói những lởi ân ái. Nằm dưới Thành, tôi đê mê, miên man với nỗi hạnh phúc tràn ngập. Tôi nghe rõ mồn một khúc gân của Thành nhúc nhích, giật giật trong âm đạo của tôi. Tôi nhìn tận mặt Thành, yêu đắm đuối chất ngất nét thanh tú của đóa hoa vừa nở. Tôi chưa bao giở nghĩ là mình đang ôm và đụ Thành. Chàng đến với tôi, cho tôi trọn vẹn, cho hết toàn thân, cho hết trọn tình. Chầng có gì của Thành rơi xuống đất. Tôi nuốt hết những tinh hoa, trí tuệ, cường lực và thông minh của Thành… nhiều đêm, nhiều sáng, nhiều tnla… Cho dù tôi đã lên Sài Gòn, đã ôm đụ Vi, Dũng. Nhưng những lần đụ đó vẫn có hình bóng Thành hiện diện trong tôi. Vẫn có Thành đâu đó ở cạnh giường, trong bóng tối, trong tiếng kêu thều thào của tôi mỗi lần tôi tuyệt đỉnh Và nghĩa là tôi có ôm thân xác của kẻ khác để ái ân mà Thành vẫn hiên ngang trong hồn tôi.
Tôi có ngoại tình, phản bội Thành không? Không. Chắc chắn không. Tôi đã hứa như đinh đóng cột rằng tôi sẽ là vợ Thành suốt đời. Thếmà bây giờ tên của Thành đã được Cô Út gọi. Hlnh bóng Thành đã đi vào tim cô trong khi cô đụ chủ tôi. Biết đâu cô đã rắp tâm một ngày nào đó, không blết, cô sẽ mời gọi Thành. Máu ghen, lần đầu tiên bốc lên trong tôi. Tôi bắt Hồng thụt tôi mạnh hơn, mạnh hơn nữa để tôi nghĩ là Thành đang đụ tôi.
Chủ tôi bú Cô Út thật thần tình, nghệ thuật. Nhìn ông đang ân ái với cô hàng xóm. Tôi sướng quá. Được nhìn cảnh đụ như có lần nhìn Hồng đụ Lâm. Tôi ưa được nhìn lén. Làm như máu ghiền ma túy mà được hút một trận mềm môi. Và ngoài kia, khi chủ tôi bú thật hay, thì Cô Út lại gào thét tên Thành một cách dã man. Cô lại ra. Tôi cũng cùng ra. Ra trong nỗi hờn ghen, nỗi hạnh phúc. Hồng tận tình giúp cho lồn tôi chan chứa, be bét nước lồn. Cuộc mây mưa ngoài kia còn im tịnh. Tôi và Hồng cũng lẻn bò về phòng. Hai chị em ôm nhau, bàn kế hoạch để sáng mai sẽ cho Hồng hưởng chủ tôi ở bờ suối như tôi đã hưởng ngày nào.
Hồng vui thích quá. Cái khung cảnh nhà quê, cái không khí mà trước đây chưa bao giờ Hồng được sống, đã làm Hồng có cảm giác như một khách du lịch tới một miền xa xôi hoang dã. Mỗi lần cựa mình, chiếc giường tre kêu ọp ẹp. Cây đèn dầu thấp ngọn, tỏa ánh sáng lờ mờ cho thấy quanh phòng là những vách phên, những cột kèo cũ kỹ ám khói.
Ngoài kia, tiếng dế, tiếng ếch nhái côn trùng đủ loại đang trổi lên một âm thanh hỗn tạp mà êm đềm, có khả năng iàm cho bất cứ một tâm hồn nào đang giao động cũng phải trầm xuống, lắng đọng. Như bữa cơm mà tôi gọi là “thịnh soạn” chiều nay chỉ gồm một tô canh chua ếch nấu lá vang, một đa thịt kho hột vịt chấm với dưa giá. Nhưng Hồng đã ăn đến ba chén một cách ngon lành. Không phải thức ăn ngon, nhưng cái hoàn cảnh, cái không khí mộc mạc quanh đây làm Hồng thích thú. Giống như khi hái được một đóa hoa rừng người ta vẫn quý hơn đóa hồng trồng ngoài vườn. Và cũng chính đó là cái lý do làm tôi không sao quên được nơi chốn quê hương tuy nghèo khó nhưng đậm đà tình nghĩa này. Hồng hỏi nhỏ tôi:
– Chị Hóa, sống ở nhà quê cực khổ thế này mà ông chủ của chị to lđn vạm vỡ quá vậy?
Tôi không sao trả lời được. Vì thực ra không phải ai cũng to con như ông và Thành. Hồng khen tiếp:
– Ông cởi đồ ra trong như ông Tây. Em chịu nhất là “thằng nhỏ” của ông. Dài và bự quá!
Nói xong Hồng cười khúc khích, và một tay Hồng bóp mạnh cánh tay tôi. Tôi nhìn Hồng:
– Em muốn thử ông chủ của chị không?
Hồng im lặng không nói và hơi mỉm cười. Tôi hiểu ngay ý Hồng. Hồng bất sang chuyện khác:
– Con suối chị dẫn em xem sáng nay ngoài rẫy đẹp quá Nước trong veo, cây cối xanh mát. Em muốn bữa nay hai chị em mình xuống tắm nhen.
Câu nói này của Hồng phải được hiểu là Hồng muốn hưởng cảnh của chủ tôi và tôi đụ nhau ngày nào. Tôi gợi ý:
– Hai chị em mình tắm thì đâu có gì vui. Phải có một người đàn ông nữa… Để chị rủ ông chủ của chị nhen?
Hồng ngước nhìn tôi thơ ngây, hồn nhiên. Chuyện ái ân đối với Hồng không còn xa lạ. Hồng đã hưởng quá nhiều nên cái nhìn đó của Hồng với tôi như cho tôi biết “Vâng. ” Hồng lại khen chủ tôi dẻo dai, nghệ thuật biết chiều ý đàn bà. Trong ân ái, ông vừa là cự tướng, vừa là con cừu non. Ông ồ ạt tấn công, ông xuất chiêu tưng phá, nhưng có lúc ông êm đềm, dìu dặt, lơ lững. Có lúc ông lại bất động nằm yên ra đó cho người nu” “cưỡi ngựa” tha hồ dọc ngang, khuấy trời dọc nước. Dẻo dai thì chủ tôi là nhà vô địch. Ông có thể đụ suốt buổi sáng, tôi tê tái đến ba bốn lần, mà ông vẫn còn cương cứng.
Nếu không có Thành chợt đến với tôi thì có lẽ ông là người tình tuyệt diệu nhất. Và cũng có lẽ tôi sẽ làm vợ ông suốt đời. Chưa bao giờ chủ tôi tữ chối mỗi lần tôi đề nghị với ông mộtcuộc giao hoan. Chưa bao giờ ông mệt mỏi rã rời như cánh chim đuối sức khi bay qua biển cả mênh mông. Chắc ông có một bí quyết nào đó. Gia phả của chủ tôi là ở chỗ đó, gia tài của ông cũng là chỗ đó. Tôi có thể công khai tuyên bố rằng không người đàn bà nào lại chấp nhận loại đàn ông yểu điệu, yếu ớt như lan rùng, không sáng kiến, không tận lực, không làm chủ được đàn bà khi họ đã cởi truồng nằm dưới.
Không thế mà ông đã làm chủ được tôi đến gần một năm. Dạo đó, không biết có phải tại tôi dâm hay vì chủ tôi là một “dũng sĩ”, mà khiến tôi lúc nào cũng cần ông, thèm ông. Vừa làm xong một trận mây mưa ở gốc mù u, tôi lại còn vòi vĩnh bắt ông mở trận khác ngay ở bìa rẫy. Tối đến tôi lại mò vào giường ông, nằm lên trên ông mà tận hưởng, có khi đến gần sáng.
Và bây giờ đến Cô Út. Không biết ông bắt đầu ái ân với cô tự lúc nào. Chỉ biết cô chịu dọn về đây để sống vớì ông nhưvợ chồng đủ hiều bản lĩnh của chủ tôi thuộc loại “xích mi lão tổ.”
Ai bảo đàn bà không cần sinh lý là nhãm, là dối trá. Có lẽ họ cần hơn đàn ông. Có biết ba ngày trước khi có kinh thì hạ bộ của người đàn bà ngứa ngáy như thếnào không? Ngay trong khi kinh nguyệt, đàn bà đòi hỏi như thế nào không? Và sau ngày kinh hết, nó dày vò, khó chịu. Nó hành hạ có khi còn đau khổ hơn những hình phạt tra tấn trong trại giam. Và ông chủ tôi là loại kho súng, lúc nào cũng sẵn sàng ba viên lên nòng. Ông cũng đa tình, lãng mạn. Ông lại còn biết rõ đàn bà muốn gì, lúc nào và bao lâu. Nhưng từ lúc đụ ông, tôi chưa bao giờ nghe ông đòi hỏi, đề nghị.
Ông chỉ dùng tài năng, bản lĩnh ra phô diễn để phái yếu phải thèm ông, đòi ông, chiếm ông. Ông khiêm nhượng, từ tốn, im lặng. Cái im lặng cố ý. Phái yếu muốn ông phải nói, phải ba hoa thả những lời ong bướm, mời mọc hay nói những chuyện hoa tình. Mà ông thì tuyệt im lặng, khinh khỉnh pha chút hãnh diện như ở trần gian chỉ có ta. Điều đó làm tôi nhưthấy ông lúc nào cũng là của mới, mới tinh khôi, chưa bao giờ đụng đến. Và tôi thèm ông, yêu ông, yêu những tuyệt chiêu của ông trong mây mưa xác thịt. Cho nên đã nằm dưới ông, hoặc trên ông, phái yếu chỉ còn là con ốc sên thụt đầu vào trong vỏ. Phái yếu nhắm mất mở cửa cho ông tha hồ vào hết của, vơ vét, càn quét, đánh phá. Ông làm một cách tận tình, đến nơi, đến chốn chứ chẳng nữa vời đem con bỏ chợ. Đã vậy, sau khi người đàn bà tuyệt cùng sung sướng, ông còn lịch sự rút “thằng bé ” ra cúi xuống lồn liếm hết, liếm khô những nước non trào ra từ đáy sâu thẳm trong xa. Ai mà không yêu. Ai mà không thích. Đàn bà chúng tôi ai cũng có khuynh hướng được làm “bà “, muốn đàn ông phải là nô lệ, phải phục dịch tận tình.
Thành đến với tôi, đã chiếm tôi vì sự trẻ trung, tươi mát. Nhưng anh cũng đã chắng làm tôi chán ông chủ tôi được tí nào.
Tôi nói hết cái khả năng bách chiến bách thắng đó của chủ tôi cho Hồng nghe như một bài quảng cáo đầy chi tiết. Hồng co rúm người lại, vặn lưng, mặt đỏ hồng, miệng cười tươi như đóa hoa. Tôi tiếp thêm những cảm giác lạ lùng khi đụ nhau dưđi giòng nước mát lạnh. Im vắng, chỉ có tiếng chim kêu và tiếng gió rì rào xuyên qua tàng lá cây xanh mát. Những tàng lá rậm, xoè ra ôm ấp giòng suối. Bóng mát tỏa khắp nơi làm cho sự hoang vu thanh vắng này càng thêm kín đáo. Tất cả sẽ lạ lùng, mới mẻ đối với Hồng giống như chiều hôm nay Hồng ngồi dưới đất, ăn cơm với đũa tre, chén sành, mâm gỗ. Hồng ôm chặt tôi. Hồng nói thật nhỏ:
– Em mong trởi chóng sáng…
– Ừ chị cũng thế. Chị cũng muốn nhìn lại chủ của chị trần truồng, lội ra đứng giữa giòng. Nước trong vắt như gương. Thân hình ông to đẹp như bức tượng Hy Lạp. Da ông đen lánh như đồng. Từng bắp thịt cuộn lên mời gọi. Chị sẽ đứng ở một lùm cây, vạch lá xem em xuống suối bơi ra tìm tình yêu với ông chủ của chị. Chị nghĩ là đẹp lắm? Đẹp hơn cả cảnh làm tình trong một căn phòng ở một ngôi biệt thự trên Sài Gòn. Ngủ đi em!