Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Chương XXV

Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan

Phòng ngủ của bà Vi đẹp lộng lẫy. Đá cẩm thạch màu ngà có vân màu gạch cua, chẳng những lót dưới nền, mà cẩn cảtrên tường. Một hồ cá Tàu vĩ đại làm sâu trong tường được bắt đèn đủ màu. Khi bật đèn lên giống như đang đứng dưới đáy biển sâu. Hệ thống âm thanh nổi với bốn cái loa đặt bốn góc phòng và giàn stereo đồ sộ Những chậu hoa lan rừng màu tím nhạt, màu trắng, treo lủng lẳng nơi cửa sổ xen kẻ với vô số tượng khỏa thân kiểu Âu châu nằm rải rác quanh phòng.

Chiếc giường ngủ Hồng Kông hình tròn có thể tự động xoay tròn, rung chuyển như máy đấm bóp. Ra trải giường là một tấm nhung màu tím đậm, thêu những đóa hoa màu hồng. Phòng luôn luôn mát lạnh kín đáo. Có la lớn tiếng cũng chẳng ai nghe. Ông thầu khoán Ngô Vi, chồng bà, đã thiết trí đẹp như thế để hưởng lạc với bà suốt gần 20 năm chăn gối.

Đêm nay bà Vi tắm xong, người thơm nức mùi nước hoa Chanel. Bà khoác chiếc áo ngủ mỏng như vải mùng, màu hồng nhạt, nằm tréo chân đọc báo đợi… tình nhân.

Bà đưa mắt nhìn nơi cửa vì Hợp vừa bước vào, trong chiếc áo ngủ kimono. Hợp đóng cửa, khóa trái, bước lại giàn stereo bấm nút. Tiếng nhạc vang lênnhè nhẹ lãng mạn, buồn như ru, làm cănphòng thêm phần sang trọng. Chàng đến bên giường ngắm bà Vi đẹp khêu gợi. Dù có phủ chiếc áo, nhưng trông bà như lõa thể, không còn chút che đậy.

Đã ngủ với nhau nhiều lần, nhưng lần nào gặp…nhau họ cũng giữ không khí trang trọng, mới tinh, lịch sự như lần đầu hẹn hò. Bà Vi lẫn Hợp thích như thế để thêm phần lãng mạn, tình tứ. Hợp hỏi:

– Chị đợi em có lâu không?

Bà Vi phụng phị, nhỏng nhẻo như một cô tình nhân trẻ:

– Còn hỏi nữa. Trể hơn mười phút. Để người ta chờ gần chết. Không biết đâu, bắt đền đó…

Nếu ai chứng kiến cảnh này lần đâu tiên, không thể nào biết liên hệ giữa hai người là chủ tớ. Dĩ nhiên bà biết tôi đang hiện dlện trong phòng, nhưng vẫn tự nhiên tình tứ với Hợp. Bà ném tờ báo xuống nền gạch, một tay bà xoa nhè nhẹ chòm lông lồn phía trong áo. Tay kia mơn trớn một đồi vú:

– Đêm nay Hợp ngủ đây với em à nhen. Một tuần nhịn thèm rồi. Đừng bắt người ta chảy nước miếng nữa.

Hợp vẫn đứng chống nạnh nhìn, ngắm, chiêm ngưỡng nét quyến rủ, nét kiêu sa đẹp sầu mộng của bà Vi. Chàng cũng không thể tưởng tượng được là hôm nay, chàng sẽ là chủ nhân cái thân thể tràn nhựa sống, tràn lửa ái ân, tràn sức dâm đãng của bà Vi. Trước kia, mỗi lần bà vào nhà tắm, là Hợp bằng mọi giá, lén nhìn cho được lúc bà cởi áo quần, vặn nước tắm, kỳ cọ, rửa iồn, rửa vú. Hợp thèm. Thèm đến nằm mơ hoặc tưởng tượng đang đụ bà, rồi Hợp thủ dâm.

Có phải Hợp là loại thanh niên nghèo, xấu trai? Có phải Hợp chưa từng nằm trên bụng một giai nhân? Không! Chỉ trong nhà này thôi, Hợp đã đụ hai cô học trò: Phấn và Hồng. Ngoài ra thì không kể hết. Nhất là nữ sinh Gia Long, Trưng Vương, Mariè Curie. Lý do gì khiến Hợp mê đắm đuối bà Vi? Không ai, kể cả Hợp và bà Vi, có thể giải thích được.

Trường hợp của tôi cũng thế. Tôi ghiền Thành, thèm Thành như ghiền ma túy mặc dù bất cứ lúc nào tôi cũng có thể được thỏa mãn tình dục bởi một ngưởi đàn ông, ngoài Thành. Yếu tố dâm đãng chăng? Chưa hẳn! Vì chủ tôi với tôi ngoài suối không là dâm đãng à? Hợp với hai cô học trò không ià dâm đãng à? Mà còn trẻ, còn tươi mát. Sao Hợp phải vào đây gần như hằng đêm để được đụ, được bú bà Vi. Chịu thua. Con tim có những lý lẽ mà lý trí không giải thích được. Tôi đụ,Thành một cách hồn nhiên không áy náy, không sợ sệt. Tôi có đời sống tình ái dễ dàng, thoải mái nhưmuôn ngàn sinh vật, thực vật sống ngoài kia, nơi đồi núi, nơi sông ngòi, nơi ruộng nương. Tôi tưởng chỉ có mình tôi lập dị lạ đời. Không ngờ có bà Vi, ông Vi, Phấn, Dũng và Hồng… Có sự sắp đặt mầu nhiệm của Thượng Đế cho tôi vào giúp việc ở nhà này chăng?

Ngắm đã mắt, Hợp mở tung chiếc kimono màu trắng, để rơi xuống nền đá cẩm thạch. Cặc Hợp bung lên, chỉa ngang một cách ngổ ngáo. Bà Vi nhìn nó, liếm môi nuốt nước miếng. Hai mắt bà nặng trên mi, cặp lông nheo trệ xuống sầu mộng. Hợp bảo bà:

– Làm gì cho em sướng đi. Em cũng nhớ chị, thèm chị chớ không hay sao?

Bà Vi chồm dậy, ngồi sát Hợp, cầm con cặc Hợp hôn bằng mũi, hôn đắm đuối, say sưa:

– Nhớ cái này nhất đây nè. Xinh quá anh ơi! Sao to và dài quá vầy nè? Trắng hồng. Cái đầu đỏ như thoa son.

Hợp thích thú nhìn bà Vi đang hôn con cặc mình. Bà thật đẹp. tông nheo bà thứ thiệt, dài, cong vút. Mắt bà màu nâu đậm, lớn, đa tình, lãng mạn. Cặp môi như hai cánh hoa, lúc hứng tình, cong lên, mời mọc. Bà lấy lưỡi lướt nhẹ trên thân cặc, liếm dái, liếm luôn hai kẻ háng. Hợp nhắm mắt, ngửa mặt lên mà hít hà. Chàng thích nhìn thân hình khêu gợi của bà trong chiếc áo ngủ mỏng tanh này. Đó là lý do bà chưa cởi áo. Bà chiều Hợp. Chiều mọi thứ để girl Hợp cho riêng mình. Hèn chi dạo này không thấy Hợp léng phéng hẹn hò với tôi. Chàng trở nên ít nói, trầm tư. Hồng và Phấn phải tìm đến Lâm và Báu để kiếm dâm.

Rồi bà Vi ngậm con cặc Hợp nút, bú. Mắtbà nhắm khít Một tay bà cầm cặc, tay kia nâng nựng hai hòn dái. Hợp ểnh đít ra cho cặc thọc sâu vào đốc họng bà Vi. Bà bú ngon lành nhưđang ăn một bữa tiệc đắt tiền. Hợp để bà tha hồ muốn làm gì thì làm. Bà cầm con cặc ướt nhẹp nước miếng chà lên trán, lên mắt, lên tóc, lên cổ và nói:

– Mình ơi! Cục cưng, cục vàng của em đây. Em xa lìa hết mọi tình nhân, đề chỉ còn yêu mình không thôi đó.

Hợp sướng tái tê khi nghe bà Vi xưng em và gọi Hợp bằng mình. ánh đèn mờ ảo của căn phòng làm tâm hồn Hợp chìm sâu trong cơn đê mê. ánh đèn dâm loạn, khung cảnh dâm đãng của khoái lạc xác thịt kéo Hợp, đưa chàng xuống tận đáy vực của thú tính. Chàng cảm thấy sướng. Sướng ngất ngưkhi nhìn thấy bà Vi phục vụ chàng như một nữ nô lệ. Hợp bặm môi vì bà bú quá tuyệt trần. Mỗi lần gặp nhau trong hẹn hò nhưđêm nay là mỗi lầnbà xổ một tuyệt chiêu. Vì thế Hợp cũng chắng thắc mắc, chẳng ăn năn, khi xem bà Vi như một nhân tình, để hiến cho nhau khoái lạc.

Tôi khoái nhìn, theo dõi tững động tác của hai người, vì nó hạp với điều tôi từng suy nghĩ. Xác thịt là xác thịt Nó là công cụ giúp ta khoái lạc. Vậy có gì khác biệt giữa xác thịt này với xác thịt kia? Hợp và bà Vi đang sống trong tuyệt đỉnh với vai trò tình nhân. Còn hỏi tại sao không chọn một người đàn bà khác mà chọn bà chủ lớn tuổi? Điều đó chỉ có Trời mới giải thlch nổi. Cũng như có người hỏi tại sao anh không ăn cơm để no bụng mà phải chọn concua Bắc Kinh? Làm sao trả lời?

Bà Vi liếm dần lên, dần lên, rồi đứng thầng ngang tầm với Hợp. Bà nâng mặt Hợp ngắm nhưđang ngắm một đóa hoa tự tay trồng trong vườn. Hai khuôn mặt gần nhau, Hợp hơi nghiêng qua phải, bà Vi qua trái. Và môi dính môi, tóe đom đóm, tóe lửa. Bốn bàn tay đan vào tóc nhau. Hai người hít, nút, âm ư, rên khe khẽ trong khi dưới kia, cặc của Hợp chỉa ngay miệng lồn của bà Vi. Bà Vi lắc lắc cái mông cho miệng lồn cạ sát vào cặc Hợp. Tôi ngất ngư theo cơn sướng của hai người.

Sao họ có thể đàng hoàng, lịch sự và trầm tỉnh đến thế? Họ buông thả mọi thứ, tự nhiên tìm nhau. Rồi bà hơi dạng hai chân ra. Cặc Hợp đã vào một khúc. Chàng nhấn thêm, nó vào nữa, sâu hơn. Và Hợp bếhẳn bà lên. Bà Vi quấnhai chân quanh mông Hợp. Hai người hẩy tới rất êm đềm, dìu dặt. Như hỏa diệm sơn đang bùng vỡ. Tôi nứng lồn một cách cực độ. Tôi đê mê. Đê mê hơn lúc xem Xiểm và Lộc đụ nhau ở lò đường, hơn lúc xem Sào và chủ nó đụ nhau ở bờ suối. Vì hình ảnh này nhẹ ru, êm như tiếng’nhạc vô cùng tình tự đang réo rắt, mà bên trong, niềm khoái lạc đã bốc lên chín từng mây. Hợp bế bà Vi đi tới đi lui như chủ tôi đã bế tôi đêm Mồng Ba Tết ở ngoài sân. Bà nhúc nhích cái mông tới lui lên xuống để điều khiển cho cặc Hợp cà sát vào hột le. Bà làm với tất cả yêu thương da diết. Cả hai im lặng để tận hưởng hết cuộc truy hoan vàng ngọc. Bà Vi ngẩng lên nhìn Hợp:

– Mình yêu em không? Đừng bao giờ bỏ em nhen!

– Không bao giờ đâu chị. Hợp tìm tới chị. Hợp xung phong liều mình, nhào vô xin chị mà. Đâu có chuyện quên chị dễ dàng được. Bởi vậy Hợp đã đề nghị mình làm vợ chồng mà chị không chịu.

Hợp đặt bà Vi nằm xuống giường. Hai chân bà thòng xuống đất. Đít bà ểnh lên làm mu lồn nhô ra với chòm lông lồn đen rậm. Hợp chống hai tay tiếp tục đụ dồn dập, nắc tới tấp. Bà Vi nằm dưới, hai tay ôm chặt chàng, mở mắt nhìn Hợp, miệng chu lên hưởng trọn nỗi khoái cảm, và la:

– Trời ơi là Trời! Anh đụ em đó hả? ối thánh thần thiên địa ơi! Chết em anh ơi! Anh đụ dã man quá.Đụ sướngkiểu này làm sao em quên anh được nè Trời. Ối! Ối!

Hai bàn chân trắng nõn của bà nhón lên. Hai trái vú rung theo nhịp nắc của Hợp. Bà Vi đưa tay lên bấm cái nút trên đầu giường. Toàn thể cái giường rung lên. Hợp không cần nắc nữa. Chàng nàm sát xuống, ấp bà Vi để tận hưởng. Hợp nút lưỡi, bóp vú. Hai tay bà ôm chặt cổ chàng. cái giường rung độ năm phút thì tự động ổi kiểu uốn lượn sóng. Hợp kéo bà Vi lên nằm ngay ngắn, rồi tiếp tục đụ ào ạt theo nhịp lượn của nệm giường. Bà Vi la muốn bể căn phòng. Tôi chịu không nổi, nứng quá, bèn cho hai ngón tay vô sâu trong lồn thủ dâm. Khi cái giường bắt đầu quay tròn, và nệm uốn lượn dợn sóng lớn hơn, Hợp nằm xuống bảo bà Vi lên ngồi trên người chàng mà đụ xuống. Chính vì kiểu đụ này mà bà Vi chỉ chịu được có 15 phút là sà xuống ôm Hợp. Bà nắc kêu phạch phạch trên bụng Hợp và la lớn:

– Chết rồi anh ơi! Em ra nè! Em chịu hết nổi. Bắt em lên ngồi làm chi vậy? Ối. Nó bắn ra đó. Đó Sướng, sướng quá trời đất ơi? Bớ làng xóm, ai cứu tôi Tôi đang ra nè. Ra với chị đi em! Ôi! Ối!

Bà ra xong rồi mà cái đít còn giật giật nhưbị điện giật. Cái giường vẫn quay. Nhạc vẫn du dương réo rắt. Hợp lật bà Vi ra, banh hai chân bà cho lồn mở rộng, rồi liếm sạch nước lồn. Chàng liếm một cách ngon lành. Bà Vi nằm im bất động. Hai môi bà sưng mọng lên vì đã làm việc nhiều với con cặc của Hợp. Mắt bà khép kín với lông nheo dài cong vút. Vì nhà giàu, nên dù đã ba mặt con, bà vẫn giữ được nét quyền rũ của những đường cong thời con gái. Nhất là hai bầu vú và chiếc eo thon nhỏ. Hai bắp vế trắng tinh nối liền cặp đùi dài “chân sếu chân vang” của bà làm Hợp say mê. Hợp vẫn loay hoay tận tình liếm lồn bà Vi.

Bà Vi nhớ lại lúc bà nhìn con cặc Hợp ở Rừng Lá, một nơi thật vắng vẻ, chỉ có cây rừng trùng điệp, có chim chóc hoang thú và gió rừng man mát. Một khúc gân to, dài có sức hút như nam châm tù quần Hợp. Dù bất chợt nhìn thấy, bà cũng dán mắt ở đó một lúc khá lâu. Tư cách làm chủ khiến bà Vi phải ngoảnh mặt đi nơi khác. Nhưng tình dục của xác thịt, sự thèm khát của lạ, đã kéo nhãn quan bà lại. Vì nó đã trở thành một vũ khí của dục tình. Chiêm ngưỡng khúc gân của Hợp có sướng và cũng có hồi hộp. Không phải bà sợ Hợp bắt gặp, vì chính chàng cố tình bày ra để triển lãm của quý giữa khung cảnh quạnh hiu vắng vẻ chỉ có hai người. Hợp dự tính nếu hôm đó bà Vi chịu không nổi, chàng sẽ bạo gan rủ bà vào sâu trong rừng để ái ân rồi. Đó là âm mưu của Hợp. Nhưng sau khi thấy khúc gân tràn nhựa sống của Hợp, bà Vi thẩn thờ suy nghĩ dữ dội. Lý trí bà vật lộn với con tim suốt đoạn đường dài heo hút từ đó đến Phan RI.

Có lúc bà suýt lạc tay lái vì đầu óc mãi theo đuổi những tưởng tượng thần tiên, những cảnh đụ lạ lùng, mà bà cũng sẽ chẳng tìm thấy nơi bất cứ một người đàn ông nào ngoài Hợp. Tay thì lái, mà thần trí bà thì ngao du tận đâu đâu, mơ hồ, hoang dã. Hình ảnh con cặc Hợp vẫn chập chờn trước mắt. Câu hỏi làm bà băn khoăn nhất lúc đó là Hợp đã có ý gì khi cố tình cho bà thấy con cặc cứng ngắt của chàng. Nên thỉnh thoảng bà liếc sang nhìn Hợp, đang ngồi bên cạnh Bà bắt gặp ánh mắt của chàng. Hợp chăm chú nhìn vào nhan sắc quyến rũ của bà để nhđ lại những lần bà tấm dưới vòi sen.

Nước và xà phòng làm thân người bà trở nên khêu gợi hơn. Chàng đã ước gì mình là cục xà phòng, là cái khăn tắm để được đi du lịch khắp nơi trên thân thể của bà, kể cả cửa mình. Chàng thèm dễ sợ. Thèm đến độ muốn liều nhảy đại ra hôn cái lồn nhiều lông đó một cái, rồi tới đâu thì tới. Nhưng chàng đã không dám. Và chàng mãi ôm kín ước mơ đó với mình, để đêm đêm, trên giường, Hợp lặng lẽ thủ dâm, kêu khẽ “Chị ơi! Em đang đụ chị đây nè. Em ra với chị đây nè.”

Bình luận