Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Lộ Mặt

Chương 21

Tác giả: Sidney Sheldon

Trong phòng cách âm, tại trung tâm thông tin của Tổng Hành Dinh Cảnh sát đang nhộn nhịp, một tá những viên chức cảnh sát giản dị phụ trách giàn điều khiển khổng lồ. Sáu tổng đài viên ngồi ở hai bên bảng điều khiển. Ở giữa bảng điều khiển là một thiết bị đầu cuối kỹ thuật cao dùng khí. Khi có những cuộc gọi đến, những tổng đài viên viết một thông điệp, đặt vào một máng trượt, và bắn nó lên lầu cho người điều phối, ngay tức khắc nó được chuyển tiếp đến một trạm phụ hay xe an ninh. Những cuộc gọi không bao giờ dừng, chúng tràn ngập cả ngày lẫn đêm, giống như một dòng sông bi kịch ập đến từ những công dân của trung tâm đô thị khổng lồ. Đàn ông và đàn bà, những người bị khiếp sợ … cô đơn … tuyệt vọng … say xỉn … tổn thương … sát hại … Như một bức tranh của Hogarth, được sơn màu chói lọi, những lời đau khổ thay cho màu sắc.
Hôm nay, buổi chiều ngày thứ Hai, không khí căng thẳng hơn ngày thường. Mỗi tổng đài viên xử lý công việc của mình một cách chăm chú hơn. Trong phòng còn có thêm những thám tử và nhân viên FBI đi đi lại lại, nhận thông tin và truyền mệnh lệnh, làm việc một hiệu quả và lặng lẽ vì họ đang giăng ra một mạng lưới điện tử rộng khắp để dò tìm bác sĩ Judd Stevens và thám tử Frank Angeli. Không khí khẩn trương, ngắt quảng một cách kỳ quặc, giống như là những con rối trên sân khấu được điều khiển bởi những nghệ sĩ lên cơn nóng nảy.
Khi McGreavy bước vào, Đại úy Bertelli đang nói chuyện với Allen Sullivan, một thành viên của Ban Điều Tra Tội Phạm. McGreavy đã từng gặp Sullivan. Ông ta cứng rắn và trung thực. Đại úy Bertelli ngưng cuộc nói chuyện và quay sang thám tử, mặt ông ta vẻ dò hỏi.
– Công việc đang tiến triển – McGreavy nói – Chúng tôi tìm thấy một nhân chứng tận mắt, một người gác đêm làm việc trong một tòa nhà đối diện trên con đường mà tòa nhà văn phòng của bác sĩ Stevens tọa lạc. Vào đêm thứ Tư, khi có ai đó phá cửa văn phòng bác sĩ Stevens, người gác đêm vừa nhận ca trực. Ông ta nhìn thấy hai người đàn ông đi vào tòa nhà. Cửa thông ra đường bị khóa và họ mở bằng chìa khóa. Ông ta nghĩ là họ làm việc trong đó.
– Ông có cho nhận dạng không?
– Ông ta nhận ra ảnh của Angeli.
– Tối thứ Tư, Angeli được coi như nằm trên gường ở nhà vì bệnh cúm.
– Đúng vậy.
– Còn gã thứ hai?
– Người gác đêm nhìn hắn không rõ lắm.
Một tổng đài viên cắm dây vào một trong vô số các đèn đỏ nhấp nháy trên bảng điện và quay sang Đại Úy Bertelli.
– Ông có điện Bertelli, An ninh Xa lộ New Jersey.
Bertelli chụp lấy một máy nhánh.
– Đại úy Bertelli đây …- ông ta nghe một lúc – Ông có chắc không? … Tốt lắm. Báo cho tất cả các đơn vị ở gần đó. Ngăn chặn các ngã đường. Tôi muốn khu vực đó bị bao vây như bị trùm mền. Giữ liên lạc chặt chẽ. Cám ơn.
Ông ta gác máy và quay qua hai người kia.
– Hình như chúng ta bắt được đầu mối. Một tân binh cảnh sát xa lộ ở New Jersey phát hiện xe của Angeli trên đường nhánh thứ hai gần Orangeburg. An ninh Xa lộ đang lùng sục khu vực đó.
– Còn bác sĩ Stevens.
– Ông ta ngồi trên xe với Angeli, còn sống, đừng lo, chúng ta sẽ tìm ra họ.
McGreavy rút ra hai điếu xì gà. Ông ta mời Sullivan, ông này từ chối, chuyển sang Bertelli, điếu còn lại ông ta ngậm giữa hai hàm răng.
– Chúng ta vừa nhận được tin mới, bác sĩ Stevens may mắn thoát chết. – Ông ta quẹt một que diêm châm cho hai điếu xì gà – Tôi vừa nói chuyện với bạn của ông ấy, bác sĩ Peter Hadley. Ông Hadley kể với tôi, ông ấy đi đến đón bác sĩ Stevens ở văn phòng ông ấy vài ngày trước và bắt gặp Angeli ở đó với súng trong tay. Angeli kể một câu chuyện tào lao về đón bắt một tên trộm bẻ khóa. Tôi đoán là cuộc viếng thăm của bác sĩ Hadley đã cứu mạng bác sĩ Stevens.
– Đầu tiên làm thế nào mà ông chú ý vào Angeli? – Sullivan hỏi.
– Tôi khởi đầu với vài mánh mà hắn tống tiền ở vài doanh nghiệp. – McGreavy nói – Khi tôi đi thẩm tra, họ không muốn nói. Họ bị đe dọa, nhưng tôi không tìm được lý do tại sao. Tôi không nói gì với Angeli. Tôi chỉ bắt đầu quan sát hắn kỹ hơn. Khi xảy ra vụ giết Hanson, Angeli đến và đề nghị cùng phụ trách vụ này với tôi. Hắn tặng cho tôi vài điều vớ vẩn về việc hắn ngưỡng mộ tôi làm sao và luôn khao khát làm đồng sự với tôi. Tôi biết hắn có ý đồ, nên theo sự cho phép của Đại Úy Baetelli, tôi hành động chung với hắn. Không có gì ngạc nhiên khi hắn muốn làm vụ này. Hắn có liên can từ đầu tới chân. Vào thời điểm mà tôi không chắc là bác sĩ Stevens có dính líu đến vụ giết Hanson và Carol Roberts hay không, tôi quyết định dùng ông ấy để gài bẫy Angeli. Tôi nguỵ tạo một bằng chứng chống lại Stevens và bảo Angeli rằng tôi sắp bắt bác sĩ về tôi giết người. Tôi hình dung rằng nếu Angeli nghĩ rằng hắn đã xong nhiệm vụ,  hắn sẽ nghỉ thoải mái và không quan tâm nữa.
– Có đúng như ông nghĩ không?
– Không. Angeli ngạc nhiên trở mặt với tôi và dựng lên rào cản để giữ Stevens không bị bắt.
– Tại sao vậy? – Sullivan nhìn lên, ngạc nhiên.
– Bởi vì hắn muốn kết liễu ông ta và hắn không thể làm vậy nếu ông ấy bị giam giữ.
– Khi McGreavy bắt đầu gia tăng áp lực – Đại úy Bertelli nói – Angeli đến gặp tôi, gạ rằng McGreavy đang cố mưu hại bác sĩ Stevens.
– Chúng tôi chắc chắn rằng mình đang đi đúng hướng – McGreavy nói – Stevens thuê một thám tử tư tên là Norman Moody. Tôi đã thẩm tra Moody và biết rằng ông ta đã tung hỏa mù với Angeli trước đây khi một khách hàng của Moody bị Angeli bắt vì tội về ma túy. Moody nói khách hàng của mình bị gài. Theo những gì tôi biết, tôi cam đoan Moody nói đúng sự thật.
– Vậy là Moody may mắn có câu trả lời ngay từ đầu.
– Không hẳn là may đâu. Moody rất nhanh trí. Ông ta nghi Angeli có dính líu. Khi phát hiện bom trong xe bác sĩ Stevens, ông ta chuyển nó cho FBI và nhờ kiểm tra kỹ.
– Ông ta ngờ rằng nếu Angeli giữ bom, ông ta sẽ tìm cách phi tang phải không?
– Đó là suy đoán của tôi. Nhưng ai đó đã nhầm lẫn và một bản sao của báo cáo đã rơi vào tay Angeli. Hắn biết Moody đang nhắm vào hắn. Đầu mối thật sự chúng ta nhận được là khi Moody thông báo cái tên “Don Vinton”.
– Cosa Notra tức là Ông chủ lớn.
– Đúng vậy. Vì lý do gì đó, ai đó trong tổ chức La Cosa Nostra đã đến điều trị với bác sĩ Stevens.
– Làm sao mà ông có thể buộc Angeli với La Cosa Nostra?
– Tôi quay lại các doanh nghiệp đang bị Angeli tống tiền. Khi tôi nhắc đến La Cosa Nostra, họ rất sợ hãi. Angeli đang làm việc cho một trong những gia đình La Cosa Nostra, nhưng hắn rất tham lam và đang tống tiền một vài doanh nghiệp để kiếm tiền cho riêng hắn.
– Tại sao La Cosa Nostra muốn giết bác sĩ Stevens? – Sullivan hỏi.
– Tôi không biết. Chúng tôi đang làm việc theo nhiều hướng. – Ông ta thở dài chán nản – Chúng tôi có hai thất bại đáng xấu hổ. Angeli thoát khỏi người của tôi đang bám đuôi hắn và bác sĩ Stevens chạy khỏi bệnh viện trước khi tôi có thể cảnh báo với ông ta về Angeli và bảo vệ ông ấy.
Bảng điều khiển nhấp nháy, một tổng đài viên cắm dây nhận cuộc gọi và nghe một lúc.
– Của Đại úy Bertelli.
Bertelli cầm lấy máy nhánh.
– Đại úy Bertelli đây.
Ông ta nghe, không nói gì, rồi chậm chạp đặt máy về vị trí cũ và quay sang McGreavy.
– Họ đã mất dấu chúng rồi.

Bình luận